
“Yuri! Yuri, em có sao không?”-Khun chạy lại đỡ Yuri ngồi dậy
“Em đau quá! Anh ơi giúp em cầm máu đi”-Yuri khóc ré lên
“Được rồi em ngồi trên giường đi, anh lấy nước nóng ra rửa cho em, hộp y tế để đâu?”-Khun
“Trong tolet đó anh”-Yuri nói giọng yếu ớt
Khi Nickhun vào tolet lấy nước nóng, ngoài này, Yuri cười nhẹ”Để có được anh, em hi sinh 1 vết sẹo nhỏ cũng không sao? Ai bảo anh là người em yêu làm gì?”-Yuri đổi tông sang khóc khi thấy Khun bước ra
“Đau quá, anh rửa vết thương nhẹ thôi nhé”-Yuri
“Anh biết rồi ngồi yên đi, sao mà để như vầy?”-Khun nhăn mặt
“Em tính gói lọ hoa lại tặng sinh nhật Jiyeon, nhưng trượt chân té, thế này em không tới sinh nhật Jiyeon được rồi”-Yuri nhắc đến đây, anh chợt nhớ ra
“Chết rồi! Em ngồi đây nghỉ đi nhé, anh bận rồi”-Khun khoác áo vào
“Vâng, cảm ơn anh, vết thương anh đã băng lại giúp em rồi thì anh đi đi, chắc bận lắm”-Yuri làm mặt hối lỗi
“Ừ, anh đi nhé!”-Khun chạy nhanh ra ngoài
Ngoài trời giờ đã tối sầm lại, nhìn đồng hồ thấy đã gần 7h, Khun chạy nhanh lại tiệm hoa, anh viết nhanh thiệp xong bỏ vào bó hoa chạy nhanh thật nhanh…Nhanh,nhanh…nhanh lắm…anh chạy không quan tâm đến xung quanh…Anh chạy nhanh…Nhưng rồi…Mọi chuyện không như ý muốn…
Bên này, trong sân trường, nến đã tàn xuống rồi tắt hẳn, bong bóng cũng không còn căng to được, cô ngồi bên trong buồn rầu, có cảm giác không yên, phía trong bụi cây
“Thằng này đang làm gì vậy? trễ quá rồi đó”-Woo young
“Uổng công làm tùm lum giờ công cốc”-Junho
“Canh rong biển ngụi rồi”-Boram
“Gọi nó thử xem”-Taecyeon
“Đúng đó”-Hyomin
“Ê, nó gọi tớ nè”-Junsu
“Bắt máy lên nghe đi, mắng nó cho tớ”-CHansung
“Alo! thằng kia, đang ở đâu thế hở… ……………………….À dạ đúng rồi, cháu là bạn Khun”-Junsu
“Chúng cố gắng liên lạc với người nhà nhưng không thấy ai bắt máy, nên bấm vào số điện thoại gần đây nhất là cậu, phiền cậu đến bệnh viện trung tâm gấp nhé, chúng ta cần làm nhiều thủ tục lắm”-Người đàn ông bên kia nói
“Khoan đã…chú ơi…thủ tục gì ạ?SAo phải làm thủ tục thưa chú?”-Junsu
“Thủ tục mổ, nhập viện và viện phí nữa ! Bạn cậu vừa bị tai nạn giao thông, máu ra nhiều lắm, trường hợp khẩn cấp, cậu đến nhanh nhé”-Người đàn ông cúp máy
“DẠ? CHú ơi, chú”-Junsu la to
“CHuyện gì vậy?”-Jiyeon nghe chạy lại hỏi
“Nói nhanh đi”-Qri
“Khun…Thằng Khun gặp tai nạn rồi, ông ấy bảo chúng ta vào làm thủ tục cho Khun mổ gấp”-Junsu
“Cái gì, thế thì đi mau lên “-Taecyeon cùng mọi người chạy nhanh đến
Bây giờ đây người lo nhất trong đám bạn này không ai ngoài Jiyeon, cô đã có linh cảm từ nãy giờ, giờ thì đang trên xe taxi, nhưng không hiểu sao nước mắt cô cứ rơi…rơi không dứt. Mọi người đều lo lắng cho Khun, nhưng lại không nỡ nhìn Jiyeon vì hôm nay là sinh nhật cô mà lại để ra thế này. Đây là lần thứ mấy rồi? Jiyeon đã khóc vì Nickhun…nhưng đây là lần thứ mấy cô khóc…Phải chăng là quá nhiều lần nên không đếm được?….
CHAP 39
Chạy đến cửa bệnh viện mọi người chia nhau ra, Junsu và Taecyeon đóng viện phí, Woo young và Hyomin làm thủ tục mổ, còn EUnjung và Qri đứng ngoài gọi nhanh cho gia đình Khun, số người còn lại chạy nhanh vào phòng Khun đang cấp cứu. Jiyeon bây giờ lo hơn ai hết, cô như mất bình tĩnh khi người đưa Khun đến bệnh viện gửi lại cô bó hoa.
“Cháu bình tĩnh đi, cậu ấy sẽ không sao đâu! Hồi nãy trên đường đưa cậu ấy đến đây, tôi thấy cậu ấy giữ chặt bó hoa này chắc nó quan trọng lắm, cháu giữ giúp cậu ấy nhé”-Người đàn ông bỏ đi
“Cậu mở thiệp xem đi, bó hoa này Khun tính tặng cậu đó”-Boram
“Thật sao?…”-Giọng yếu ớt, Jiyeon từ từ mở thiệp ra xem
“Gửi Cô Ngốc!
Hôm nay sinh nhật cậu đấy! Thế mà lại quên. Tội này nặng lắm nhé!
Haizzzz…Mệt quá! Đang lựa hoa đẹp và tươi cho cậu nè, gai đâm vào tay đau lắm đấy! Biết không hả?
Chúc mừng sinh nhật Park Jiyeon … Chu Ka Hae !
Hôm nay tớ sẽ nói với cậu vài điều mà tớ giấu mấy năm nay
Biết điều gì không? … Bí mật ~
Nickhun ”
”
Đọc xong Jiyeon gấp thiệp lại và bắt đầu khóc. Cô đâu muốn khóc vì hôm nay là sinh nhật cô mà… Sinh nhật thì phải vui… Bạn bè luôn nhớ đến sinh nhật của cô, cô phải vui mới phải? … nhưng cô không thể kiểm soát được nước mắt của mình…Không hiểu sao mà nó cứ ứa ra… như mưa…
“Jiyeon à! Nín đi, không sao đâu mà!”-Soyeon ôm an ủi Jiyeon
“Là lỗi của tớ đúng không? Nếu không vì tớ cậu ấy sẽ không chạy nhanh đến để rồi…như thế này”-Jiyeon khóc
“Làm gì có chuyện đó! Không phải đâu! CHỉ tại ông tài xế kia đụng Khun mà, chứ Khun đâu chạy nhanh”-Junho
“Đúng đó, cũng tại tụi tớ, đáng lẽ để tụi tớ đi cùng cậu ấy “-Chansung
“Sao rồi bác sĩ ra chưa?”-Junsu và Taecyeon chạy vào
“Chưa! Tình hình gì mà…”-Hyomin
“Gì là gì chứ! Không sao, không phải cậu ấy may mắn lắm à”-Eunjung
“Gia đình Khun tới ngay đó”-Qri
15′ sau, chưa thấy bác sĩ ra mọi người ai cũng lo lắng cho sức khỏe Khun. Tất nhiên bây giờ có thể trong đầu mỗi người cũng đang nghĩ đến trường hợp xấu sẽ xảy đến với Khun. Nhưng không ai dám nói hết vì lỡ thành thật … họ sẽ không biết tính sao. Lúc đó, gia đình của Khun đến. Jay chạy ngay đến mọi người
“Sao rồi? Mọi chuyện sao rồi? Làm sao nó bị nh