XtGem Forum catalog
Thiếu Nữ Toàn Phong

Thiếu Nữ Toàn Phong

Tác giả: Miu mymy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326520

Bình chọn: 7.5.00/10/652 lượt.

Phong chủ yếu tập cùng Nhược Bạch, cho nên Nhược Bạch cứ thêm mấy đệ tử nam luyện cùng Tú Cầm.Đương nhiên Tú Đạt trở thành người được tập luyện nhiều nhất với chị gái.

Còn các đệ tử không phải tham gia thi đấu, dù phải tập luyện cùng sư tỷ Tú Cầm hay không đều cố gắng tạo không khí và môi trường tốt nhất cho nhóm thi đấu luyện tập, hy vọng trong cuộc thi đấu năm nay sẽ mang lại vinh quang, danh tiếng cho võ quán.

Hiểu Huỳnh thành lập đội cổ động, gồm toàn các cô gái, hằng ngày ngoài giờ tập thông thường, họ bắt đầu làm công tác chuẩn bị và tập hô khẩu hiệu. Đình viện là nơi hoạt động của đội cổ động, các cô gái phấn khởi triển khai đội hình diễn tập, tay cầm những quả cầu bông sặc sỡ, tập vẫy theo lệnh chỉ huy của Hiểu Huỳnh. Nói theo lời Hiểu Huỳnh, bất luận võ quán Tùng Bách năm nay được xếp hạng mấy, đội cổ động nhất định phải có được khí thế tốt nhất.

Bách Thảo cũng bị Hiểu Huỳnh lôi kéo vào đội cổ động.

Hai ngày đầu cô còn rụt rè, trước kia các hoạt động của võ quán đều không cho cô tham gia, lâu dần, cô không biết làm cách nào để hòa nhập với mọi người. Tay vụng về giơ quả cầu bông, tưởng mọi người sẽ chế giễu mình,nhưng không phải một mình cô vụng về, các cô gái khác cũng thường không theo kịp khẩu hiệu của Hiểu Huỳnh, mỗi lần như vậy mọi người lại nhìn nhau cười phá lên.

Tiếng cười trong trẻo của các cô gái khiến sân võ quán với thảm cỏ xanh mướt bên cạnh bỗng chốc trở thành hoa viên vui vẻ.

Các động tác của đội cổ động cũng dần dần nhịp nhàng, thống nhất,những quả cầu hoa đủ màu sắc rực rỡ trong ánh nắng, các cô gái phấn khởi hô to:“ Cố lên, cố lên, Tùng Bách cố lên”, “ Võ quán Tùng Bách, vững bước tiến lên!”.Các đệ tử nam cũng tíu tít vây quanh, giúp họ dán băng rôn, khẩu hiệu, đưa ra lời nhận xét.

Đứng giữa đội cổ động, xung quanh là những gương mặt rạng rỡ của các bạn gái, Bách Thảo cũng hô vang khẩu hiệu, đưa quả cầu hoa tung bay trong gió, bỗng chốc, nụ cười trên mặt cô cũng trở nên rạng rỡ như ánh mặt trời.

CHƯƠNG 8 (9)

Nụ cười này là do Hiểu Huỳnh yêu cầu.

Là thành viên của đội cổ động, đi cổ vũ cho các sư huynh, sư tỷ,nụ cười nhất thiết phải tươi tắn, rạng ngời, ít nhất là phải lộ ra đủ tám cái răng trắng bóng, tốt nhất là mười cái! Hiểu Huỳnh bắt các bạn nữ phải tập cười trước gương. Nụ cười của Bách Thảo càng là đối tượng chú ý của Hiểu Huỳnh.

Từ lúc đầu không quen, đến khi nụ cười tự nhiên lộ ra, Bách Thảo không còn nhớ phải mất bao lâu. Chỉ nhớ có một lần, khi kết thúc tập luyện cùng đội cổ vũ, về phòng, tình cờ thấy nụ cười của mình trong gương, đôi mắt sáng rực, khuôn mặt ửng hồng.

Bách Thảo bỗng đứng ngây người.

Từ trước đến giờ, vẫn tưởng rằng mình không được mọi người chấp nhận, yêu mến, đành nỗ lực tập Taekwondo để được thấy nụ cười hài lòng của sư phụ. Lẽ nào, hay là, thực ra mình cũng có thể được mọi người chấp nhận, cũng có thể không bị ghét bỏ, cũng có thể kết bạn, cũng có thể được người khác nhìn bằng con mắt thân thiện, ấm áp?

Cũng như hai ngày tập luyện vừa qua.

Cô vẫn tiếp tục thử quan sát các tư thế trước khi ra đòn, mỗi ngày trong hai buổi tập sáng và tối đều chăm chú quan sát các thế ra đòn của Hiểu Huỳnh, quan sát thay đổi của ánh mắt, cánh tay, eo và chân của Hiểu Huỳnh, do tập trung quan sát nên phản đòn hơi chậm, đều bị Hiểu Huỳnh đá trúng.

Do tập luyện tập trong đội cổ động, các cô gái trong đội bỗng trở nên thân thiện với Bách Thảo, không còn cảm thấy Bách Thảo quá trầm lặng, đều chủ động bắt chuyện, quan tâm đến cô.

“ Vì sao mấy ngày nay, lúc tập luyện cậu cứ ngơ ngẩn như vậy,không tránh các đòn tấn công của Hiểu Huỳnh?” A Nhân cùng tuổi với Bách Thảo nhưng học trường dành cho con nhà giàu, có nước da nâu, mái tóc dài hơi xoăn lượn sóng, rất đẹp.

“ Có phải là cậu vẫn buồn vì không được tham gia thi đấu?” Bình Bình lo lắng nhìn Bách Thảo, đến bên lau mồ hôi cho cô. “ Sức khỏe là quan trọng nhất, nếu ngày nào cũng bị đá trúng sẽ rất đau, lại nguy hiểm nữa.”

Bách Thảo giải thích với các bạn.

Nhưng các cô gái nghe xong ngẩn người nhìn nhau, rồi ai nấy nhìn cô với ánh mắt thương cảm, lo lắng, giống như cô bị sốc quá nặng nên mới tẩu hỏa nhập ma như vậy. Sau đó mọi người tránh nói chuyện đó, chỉ nhắc đến những chuyện vui lúc tập trong đội cổ động. Sau đó lại giúp cô lau dọn phòng tập.

“ Các bạn về nghỉ đi, mình tự làm được.”

Mỗi lần Bách Thảo ngăn cản, là mỗi lần các cô gái đều cố giúp, họ viện đủ lý do, lúc thì:

“ Làm nhanh lên còn đi tập với đội cổ động, cậu là chủ lực của đội, thiếu cậu là không được!”.

Lúc thì:” Hôm nay ăn nhiều quá, muốn làm chút việc để giảm béo!”

Lúc thì: “ À, mình có tin giật gân muốn nói với cậu, vừa làm vừa nói càng thêm không khí!”.

Căn nhà gỗ nhỏ trước giờ cơm tối.

“ Có chuyện gì vui à?”

Vết bầm trên cánh tay đã ít hơn mấy ngày trước. Sơ Nguyên dùng dầu xoa bóp cánh tay cho cô, dù Bách Thảo không ngẩng đầu, anh cũng có thể cảm nhận toàn thân cô đang toát lên niềm vui khôn xiết.

“ Vâng!”

Bách Thảo cố gắng kìm nén, nụ cười lấp lánh trong mắt, không sao giấu nổi. Vừa rồi Hiểu Huỳnh, A Nhân và Bình BÌnh cùng gi