
Thiên sứ sẽ thay anh bên em
Tác giả: Đông Phương Nhược Phi
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 325233
Bình chọn: 9.00/10/523 lượt.
ặt xuống.
– À… Mẹ… Mẹ… Con đang đi
công tác ở bên Mĩ. Ta không báo cho mẹ là con phải nhập viện. Ta sợ mẹ con lại lo
lắng mà lâm bệnh. – Baba hắn viện cớ.
Hắn nói là hắn nhớ mẹ sao ? Tất
cả cũng là lỗi tại ông. Chính ông đã cướp đi cái thứ mà hầu hết đứa trẻ nào cũng
có. Chính ông đã khiến cho một đứa trẻ 7 tuổi mất đi tình yêu của một người mẹ
mà đáng lý ra đứa trẻ đó phải thật hạnh phúc chứ không như bây giờ. Chính ông đã
biến hắn thành một con người lạnh lùng tàn nhẫn như bây giờ. Giá như thời gian
có thể quay ngược trở lại thì ông sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa và giá như
ông không ngu ngốc như ngày hôm đó thì hắn đã không trở nên như vậy và giá
như… Hứ… Cuộc sống của ông chỉ gắn liền với hai từ giá như….
– Khi nào thì mẹ về vậy ạ ? Con
muốn gặp mẹ. – Hắn nhìn baba hắn như để hy vọng một điều gì đó, rằng baba sẽ nói
là “Baba sẽ gọi mẹ con về liền” hoặc “Hôm nay mẹ sẽ vào thăm
con” nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ của hắn.
– Ta cũng không biết nữa. Chắc
là sẽ một khoảng thời gian dài nữa mẹ mới về. – Baba hắn buồn buồn nói.
Ánh mắt hắn cụp xuống khi
nghe câu trả lời của baba. Hy vọng của hắn cũng sẽ vẫn mãi mãi là hy vọng. Hắn
thật rất buồn. Mới xa mẹ mấy ngày thôi mà hắn đã cảm thấy nhớ như vậy rồi (hắn
đang mất trí nhớ nên hắn nghĩ rằng mẹ mới đi công tác được mấy hôm trước khi
hắn vào đây) nếu mẹ đi mãi mãi thì hắn sẽ ra sao đây. Hắn không dám nghĩ đến
điều đó nữa. Hắn trùm mền kín mít khiến mọi người ngơ ngác. Hắn bị làm sao vậy ?
–END CHAPPTER
13–
Chương 14: Vương Thiên Minh – Giọng Ca Của Mặt Trời.
Chương 14: Vương Thiên Minh – Giọng ca của mặt trời.
Cốc…Cốc…Cốc…
Tiếng gõ cửa cứ mãi
vang lên mà không có ý định dừng lại.Mệt mỏi vì bị làm phiền,Thiên Minh hét
vọng ra.
– Chuyện gì
vậy?-Chất giọng mang chút cáu gắt khiến người đứng ngoài cửa giật mình mà vội
trả lời.
– Thưa thiếu gia,cậu
Hoàng đến nói có chuyện muốn gặp thiếu gia gấp.-Cô hầu khẩn trương trả lời.
– Anh Hoàng à?-Thiên
Minh hỏi như để chắc chắn rằng mình không nghe lầm.
– Vâng thưa cậu.-Sau
câu nói của cô hầu,Thiên Minh vội bật người dậy và lập tức chạy vào nhà vệ sinh
với tốc độ tên lửa.
Sau 10′ làm
VSCN,Thiên Minh bước ra trong bộ áo quần đơn giản.Với chiếc áo phông trắng nhẹ
nhàng kết hợp thêm chiếc quần Jeans phá cách khiến anh trở nên bụi bặm hơn.Anh
bước thẳng xuống đại sảnh nơi người tên Hoàng đang ngồi chờ.Thấy Thiên
Minh,Hoàng vội quay người lại rồi hỏi:
– Sao bây giờ mới
xuống.- Giọng Hoàng trầm trầm.Anh đứng lên đi về phía
Thiên Minh,anh nhìn
Minh với ánh mắt không cảm xúc.Bây giờ,các cô hầu trong nhà mới có cơ hội để ý
vóc dáng của Hoàng.Anh cao,cao hơn Minh.Làn da trắng hồng mịn màng,đôi mắt đen
láy,mái tóc vàng hoe hoe.Khuôn mặt anh cũng đẹp như Minh nhưng anh có phần lãng
tử hơn,còn Minh trong khá bụi bặm nhưng sự bụi bặm đó lại là nét cuốn hút người
khác phái.Thái độ của Hoàng khiến Minh hơi lạnh xương sống,anh vội lên tiếng
phân minh.
– Tại hôm quá
casting muộn quá nên hôm nay Minh dậy hơi muộn.
– Tạm tha cho cậu.
– Hôm nay có việc gì
sao?
– À,anh đến đây
thông báo lịch làm việc ngày hôm nay.Có lẽ hôm nay cậu phải
nghĩ học rồi.
– Lịch dày lắm
à?-Nghe đến công việc ngày hôm nay,Thiên Minh uể oải hẳn ra.Bây giờ thì anh mới
thực sự hiểu được cái cảm giác của một minh tinh thực thụ.
– Không dày lắm
đâu.Hết ngày thôi à.Hahahaha….-Hoàng cười.
– Thôi,anh nói nhanh
đi.-Thiên Minh buồn ra mặt.
– 6h30′ – 8h45′:
Quay quảng cáo.
8h45′- 10h: Chuẩn bị cho đợt ra album mới.
10h –
13h30′: Quay phim.
13h30′ – 16h : Chụp hình cho báo.
16h – 18h : Thu âm.
18h – 19h : Luyện tập vũ đạo.
19h – 21h : Tham gia chương trình ‘Stars of
the Year’.Chương trình này khá quan trọng nên phải chuẩn bị thật cẩn thận.Nhiêu đấy thôi.- Đọc
xong lịch,Hoàng chốt một câu làm Thiên Minh xém té.
– Chắc Minh chết.Anh
xếp qua ngày khác được không.Hôm nay Minh muốn
nghĩ.Hôm qua Minh đã mệt lắm
rồi.-Thiên Minh lười nhác.
– Không được.Những
công việc này hôm nay mà không làm thì sẽ không kịp tiến trình như dự
tính.Thôi,lên thay đồ đi.Anh chở đi ăn sáng rồi còn đến chỗ làm.
Hoàng nhìn Thiên
Minh mà cảm thấy xót.Mới 17 tuổi đầu mà đã phải bước vào cái ngành giải trí đầy
nguy hiểm này rồi.Tội thì tội thật đấy.Nhưng Thiên Minh đã bước vào ngành này
thì phải chịu như vậy thôi.Ai bảo anh hot quá làm gì chứ.
Sau khi đã thay quần
áo xong,anh bước lên xe rồi cùng Hoàng đi ăn sáng và bắt đầu công việc.Đi tới
đâu,người người đều vây quanh anh kín mích mặc dù anh đã đội mũ và đeo
kính.Công việc khiến anh mệt cả người.Sau khi quay xong quảng cáo,anh lại phải
chạy đi chuẩn bị cho album.Khuôn mặt anh đầy mồ hôi,mặc dù rất mệt nhưng khi thấy
fan và phóng viên,anh đều phải nhoẻn miệng lên mà cố gắng nặn ra một nụ cười
đúng nghĩa.Nụ cười này,anh đã phải đứng trước gương hàng giờ để có được.Nụ cười
giả tạo.
Khác với không khí
ồn ào tấp nập đó.Nơi đây đầu mùi thuốc sát trùng,màu trắng bao trùm cả căn
phòng.Hắn mệt mỏi dựa người vào thành giường.Khuôn mặt hắn nhăn lại đau đớn.Nó
ng