Disneyland 1972 Love the old s
Thiên Đăng – Cổ Long

Thiên Đăng – Cổ Long

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328145

Bình chọn: 9.5.00/10/814 lượt.

tức ra nghênh tiếp.

Thiếu nữ dạ một tiếng, quay lại đi ngay.

Quỳnh Dao Cung chủ nhìn Lý Tồn Hiếu nói :

– Thiếu hiệp cứ chờ ở đây.Ta sẽ dẫn Ôn cô nương đến ngay.

Dứt lời liền cùng hai tên tỳ nữ cung trang nhanh chóng đi ra.

Lý Tồn Hiếu đành ở lại trong phòng, mặc dù trong lòng có phần bất mãn.

Chàng băn khoăn tự hỏi xem Ôn cô nương tới Quỳnh Dao Cung với mục đích gì.

Hạ Hà mang một chiếc ghế bọc gấm đặt trước mặt chàng :

– Mời thiếu gia ngồi !

– Cảm ơn cô nương !

Xuân Lan hỏi :

– Ôn cô nương có biết thiếu gia đến Quỳnh Dao Cung không ?

Lý Tồn Hiếu lắc đầu :

– Chắc là không biết.

– Nếu vậy vì sao Ôn cô nương đột nhiên lại đến Quỳnh Dao Cung chứ ? Hàn Tinh

Môn với Quỳnh Dao Cung xưa nay không giao thiệp…

Hạ Hà tiếp :

– Chỉ e Ôn cô nương đã biết thiếu gia đến đây.

Ba người vừa mới nói được mấy câu thì ngoài cửa đã có tiếng nói vang vào :

– Cung chủ và Ôn cô nương đã tới !

Ba người lập tức bước ra nghênh đón.

Nhưng chưa vào tới cửa đã thấy Quỳnh Dao Cung chủ sánh vai Ôn Phi Khanh đi

vào.

Lý Tồn Hiếu bước lên ôm quyền chào :

– Nhị cô nương !

Ôn Phi Khanh cười đáp :

– Tôi vừa nghe cung chủ nói qua, đúng là đã làm chàng khó xử.

Lý Tồn Hiếu đáp :

– Việc cấp thiếc, khó xử cũng phải chịu. Tôi đang định đi tìm Lãnh cô nương.

Ôn Phi Khanh hỏi :

– Có phải vì Phỉ Thúy Cốc là đại gia dụng độc nên có thể giải được vạn độc ?

Lý Tồn Hiếu gật đầu :

– Chính thế !

Ôn Phi Khanh lắc đầu nói :

– May mà tôi đến đây. Nếu không cho dù tìm được Hương muội cũng chỉ phí

công. Hơn nữa còn kéo dài thời gian vô ích. Giải dược của Phỉ Thúy Cốc vô cùng linh

nghiệm, có thể chữa bách độc nhưng không thể giải thứ dược vật dâm độc này.

Lý Tôn Hiếu hoang mang hỏi :

– Nếu thế… cần phải làm gì ?

Ôn Phi Khánh nhìn Quỳnh Dao Cung chủ hỏi :

– Cung chủ có thể cho vãn bối nói chuyện riêng với chàng được không ?

Quỳnh Dao Cung chủ vội gật đầu :

– Đương nhiên !

Rồi dẫn bọn tỳ nữ ra khỏi phòng.

Chờ họ đi xa, Lý Tồn Hiếu mới hỏi :

– Nhị cô nương sao bỗng dưng lại đến Quỳnh Dao Cung làm gì ?

Ôn Phi Khánh đáp :

– Để tìm chàng.

Lý Tồn Hiếu ngơ ngác hỏi :

– Nhị cô nương làm sao biết tôi ở đây ?

– Ở Kim Hoa thành tôi gặp tỳ nữ của Quỳnh Dao Cung đang hấp hối, nói rằng

chàng cứu Tư Đồ cô nương nên liền chạy đi tìm chàng nhưng không gặp, đoán rằng

chàng cứu cô ta mang tới đây, quả nhiên đoán không sai.

– Nhị cô nương tìm tôi có việc gì ?

Ôn Phi Khanh liếc nhìn chàng hỏi :

– Chẳng lẽ nhất định có chuyện gì mới đến tìm chàng sao ?

Lý Tồn Hiếu vội đáp :

– Không phải thế ! Chẳng qua… tôi chỉ thuận miệng nói thế thôi.

Ôn Phi Khanh trầm ngâm một lúc rồi nói :

– Thiếp đến báo tin cho chàng biết Dao Cơ đã đi tìm Cơ bà bà còn Hương muội

lại đi tìm Dao Cơ.

Lý Tồn Hiếu mấp máy đôi môi nhưng không kịp nói thì Ôn Phi Khánh đã tiếp :

– Thiếp cũng báo cho chàng rõ Cơ Bà Bà suất lãnh thủ hạ mang theo tàng bảo đồ,

chiết theo bức địa đồ để tìm kho báu.

Lý Tồn Hiếu nhíu mày hỏi :

– Tôi thật không ngờ…

– Tàng bảo đồ đã đến tay, nếu không tìm kho báu thì biết làm gì ?

– Lệnh Hồ cô nương tìm Cơ Bà Bà…

– Việc đó lúc đầu thiếp không biết. Tuy nhiên mấy ngày nữa Hương muội sẽ báo

tin về.

Cô ta ngưng mục nhìn đăm đắm vào Lý Tồn Hiếu hỏi :

– Nay chàng định giải quyết thế nào với Tư Đồ cô nương ?

Lý Tồn Hiếu thở dài :

– Tôi đang rất khó xử.

Ôn Phi Khanh nhìn Tư Đồ Lan một lúc rồi nói :

– Tư Đồ Lan là quốc sắc thiên hương, phong hoa tuyệt đại. Nay gặp hoàn cảnh

này thiếp rất thương xót. Nếu để mặc cho cô ta bị hương tan ngọc tán, chàng không

tránh khỏi mắc tiếng là người nhẫn tâm…

Lý Tồn Hiếu trầm giọng :

– Mạng Tư Đồ cô nương nguy cấp sớm tối, sao nhị cô nương còn đùa giỡn ?

Ôn Phi Khanh lắc đầu, nghiêm mặt nói :

– Thiếp không đùa đâu ! Chàng cũng biết cô ấy danh liệt vào tứ đại mỹ nhân nên

thiếp không nói quá. Nay Quỳnh Dao Cung chủ cần chàng cứu ái nữ của mình, sao

chàng không chấp nhận ?

– Nhị cô nương cũng biết rằng không phải vì tôi muốn cứu, chỉ là …

– Thiếp biết ! Nhưng Tư Đồ cô nương là một trong tứ đại mỹ nhân, Quỳnh Dao

Cung lại có uy tín rất lớn trên võ lâm. Việc mà Quỳnh Dao Cung chủ cầu chàng, hầu

hết nam nhân đều ao ước…

– Nhị cô nương cũng biết tôi là người thế nào. Để cứu được Tư Đồ cô nương, bất

cứ biện pháp nào, cho dù phải vào nước sôi lửa bỏng tôi cũng không tiếc. Nhưng cách

đó tôi… không thể làm.

– Vì sao ?

– Nhị cô nương còn hỏi hỏi ? Việc như thế đâu có thể tuỳ tiện ?

Ôn Phi Khanh cao giọng hỏi :

– Sao lại gọi là tuỳ tiện chứ Quỳnh Dao Cung chủ đã vừa ý chàng có thể nói đó là

hôn nhân chính đáng vâng theo phụ mẫu. Chàng cho rằng thiếp nói vậy có đúng lý

không?

– Đúng thì đúng, nhưng …

– Nếu đã đúng thì còn nhưng gì nữa ?

– Những việc như thế phụ mẫu cũng không thể làm chủ thay nhi nữ.

– Chàng sợ Tư Đồ Lan không nguyện ý ?

– Có thể nói như vậy !

– Nếu cô ta nguyện ý !

– Cũng không được !

– Tại sao chứ ?

– Vì tôi quen biết Lệnh Hồ và Lãnh cô nương trước. Nếu tôi chấp nhận thì tôi

không phải với hai cô nương đó.

– Cái đó chắc không sao, vì sự việc bắt buộc. Sau này th