Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Sự nhầm lẫn diệu kỳ

Tác giả: cocnon92

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325282

Bình chọn: 10.00/10/528 lượt.

tim cô, khiến nó rục rịch không yên. NT sợ hãi, ngỡ ngàng đưa mắt nhìn theo cánh tay đó rồi trực tiếp đối diện với đối mắt mai mí, cháy bỏng của MV. Anh đang nhìn cô say đắm, trong ánh mắt sáng ngời của anh NT có thể thấy rõ hình ảnh của mình. Cô còn nhìn thấy hai đám lửa rực rỡ đang nhảy nhót trong mắt anh như đó chính là nhịp đập của trái tim của anh vậy. Điều đó khiến trái tim NT cũng tăng thêm nhịp, hơi thở cũng trở nên hỗn loạn, hoảng sợ vội vàng quay đi, không dám nhìn vào mắt anh thêm một giây nào nữa. Mặt cô đỏ rực lên như bị sốt, may mà chị Huệ bên cạnh đang đắm đuối nhìn lên sân khấu, không phát hiện ra. NT cố gắng giữ bình tĩnh lại, muốn rút tay ra nhưng MV càng nắm chặt lại. Cô đành quay lại định nói gì đó nhưng khi chạm vào ánh mắt tha thiết đó và lời ca đang vang vọng bên tai khiến NT như ngừng thở, không thể lên tiếng. Dường như lời bài hát chính là tiếng lòng của anh đang thổ lộ cùng cô. Trong đầu NT nổ tung, từng chữ, từng lời ca không ngừng vang lên bên tai ” Trên thế gian này chẳng ai được như em…. Anh đang rất vui vẻ, anh là người hạnh phúc nhất thế gian…. Con tim anh đang cháy bỏng như ánh mặt trời thiêu đốt….Ngay từ ngày đầu tiên anh đã yêu em bằng cả con tim…Thời gian còn dài, chúng ta sẽ bước đi bên cạnh nhau…..Anh yêu em, em là người duy nhất dành cho anh. Em là tất cả đối với một kẻ ngốc nghếch như anh….Anh chỉ YÊU mình em” . Trái tim NT nảy lên giữ dội, cô như bị hút hồn vào trong ánh mắt anh. Nhất là khi nghe đến chữ “yêu” đó, dường như mọi thứ đều dừng lại, chỉ có mỗi âm thanh đó không ngừng vang lên trong đầu cô.

Hai người cứ thế nhìn nhau như thời gian không còn tồn tại nữa. Không ai có thể bước vào không gian dành riêng cho họ. NT và MV không còn biết đến những gì xảy ra tiếp theo trên sân khẩu, không còn bị ảnh hưởng bởi tiếng la hét của mọi người nữa, chỉ có lời bài hát đó không ngừng vang vọng trong đầu hai người, cũng chỉ có họ mới biết điều đó qua ánh mắt của nhau.

Không biết qua bao lâu, buổi biểu diễn cũng kết thúc. Các fan ùa lên sân khấu như ong vỡ tổ, mong có thể gần thần tượng của mình hơn, xin chữ kí, chụp ảnh rầm rộ, cảm giác như có thể sập sân khấu bất cứ lúc nào.

Nhóm người NT yên lặng kéo chị Huệ đi ra khỏi đó, mặc cho chị liều mạng muốn theo các fan đi xin chữ kí…. Cuối cùng cũng thoát khỏi nơi đó, mọi người không khỏi nở nụ ười trước vẻ mặt tiếc hận và căm thù của chị Huệ, quay lưng lại sân khấu đằng sau mà bước đi. Buổi ca nhạc này cũng không phải quá tệ như đã tưởng tượng.

CHƯƠNG XXV: NỖI SỢ HÃI NHẤT.

Khi buổi biểu diễn kết thúc trời cũng bắt đầu nhá nhem, đường phố đã lên đèn. Đoàn người lại dắt nhau rời khỏi sân vận động.

Dõi theo từng tốp người đi xa, ai cũng như trút được gánh nặng, chỉ có chị Huệ là hớn hở, vui cười nhiều nhất. MV ôm AD ngủ yên lặng trên tay, dường như bé quá mệt mỏi cho nên thiếp đi lúc nào không hay. Nhìn con gái đang say ngủ trong lòng, hơi thở nhè nhẹ phả vào mặt, cảm nhận nhịp tim đập bình ổn của con, trái tim MV ấm áp vô cùng, chỉ ước mãi được ôm con như vậy.

Mọi người cố gắng nói chuyện nhỏ nhẹ, tránh ảnh hưởng đến bé. Trông hình ảnh yên bình đó ai cũng vui vẻ, ánh nhìn tràn ngập hơi ấm. Chị Huệ ươn ướt mắt, huých nhẹ NT nói:

– Cảm xúc thế nào?

– Ừm…. Bình….thường.

Sau một hồi ngẩn người, NT mới quay đi, ngập ngừng nói khiến chị nổi điên vì phản ứng lạnh nhạt của cô, tức giận gầm nhẹ:

– Bình thường? Thế nào là bình thường? Mày có thể nói dửng dưng như vậy sao?

– Vậy chị bảo em phải nói thế nào? Chị muốn em làm gì đây? -NT cũng nhìn thẳng vào mắt chị, giận dữ đáp lại.

Có ai hiểu được cảm giác trong lòng cô? Không phải cô máu lạnh, vô tình như vậy, nhưng biết làm sao đây khi cô chưa thể vượt qua việc đó một cách dễ dàng? Cô cần thời gian, rất rất nhiều thời gian. Làm sao cô có thể đối mặt và chấp nhận kẻ đã từng cưỡng bức mình ngay được? Mọi người chỉ nhìn thấy vẻ ngoài mạnh mẽ, kiên cường đến mức lạnh lùng, vô cảm của cô nhưng có ai hiểu nổi trong lòng cô đang nghĩ gì? Có biết trong đầu cô là sự giằng xé rất ác liệt đến mức cảm giác như mình sắp bị xẻ ra làm hai? Cô muốn khóc, muốn hét lên, muốn thoát ra….nhưng không đơn giản như vậy bởi cô đã phải tỏ ra mạnh mẽ, cứng cỏi suốt sáu năm mới có thể sống sót. Bây giờ làm sao cô trở về vẻ yếu đuối, vô tư ngay lập tức được? Có ai biết để kiên cường, dũng cảm sống tiếp cô đã phải bỏ đi sự vô tư, thuần khiết của thiếu nữ, trở thành người phụ nữ cứng cỏi, thâm trầm? Có phải cứ muốn quay lại là quay lại được ngay đâu. Vậy ai trả lại cho cô một trái tim tinh khiết, trong sạch và nguyên vẹn đây? NT đau khổ nhắm mắt lại quay đi, cố kìm nén cảm xúc trong tim mình. Không phải cô không nhìn thấy sự khao khát, thành khẩn và nồng cháy trong mắt anh…. Hay cô không mong muốn hình ảnh này sẽ trở thành sự thật…. Nhưng cô không thể chấp nhận điều đó với một tâm hồn sần sùi và già cỗi đầy vết sẹo, ít nhất là hiện tại…. Vì vậy cô chỉ có thể nói “xin lỗi”.

Chị Huệ thấy mắt NT lấp lánh, biết cô đang cố gồng mình chịu đựng, cũng biết mình đã quá lời, vì vậy chị khoác vai cô áy náy, sau đó


The Soda Pop