
on người thay đổi?
Nếu nó không có lời giải thích xứng đáng, Badboy sẽ không còn trung thành với nó như xưa. Bởi vì lũ “con hoang đàng” tuy rất bỉ ổi nhưng sẽ không quay lại đâm anh em như vậy. Riêng chuyện tôi gọi giám thị, bọn này cho là giải pháp bất đắc dĩ nên rất ủng hộ. Nói ra dễ không ai tin, nhưng tụi Badboy có thể vì một lý do điên rồ nào đó mà không bao giờ nghi ngờ tôi. Có lẽ do tôi là 1 cái máy sản xuất game cho tụi nó chơi?
Thằng Nodi vẫn rất bình thản, mắt quét qua cả bầy sói đang hồi hộp rồi dừng lại ở chỗ thằng Exdi, mà lúc này Madi đang lo lắng đi qua đi lại xem xét các vết thương của thằng đó. Có mùi của Hoạn Thư ở đây.
– Đơn giản thôi, – Thằng Nodi nhìn nhanh qua chỗ khác, trả lời với cả bọn – vì thằng Exdi đã sai, tùy tiện gây gổ mà chưa có lý do chính đáng!
– Đúng đó! – mấy thằng về phe đại ca và ghét Exdi ủng hộ ngay – Vụ của lớp Toán chắc gì đã do thằng Godi chứ? Không thể vì mấy lời bóng gió của nó mà làm bậy được!
Nhưng bọn về phe Exdi, đại diện là con Liên phản bác lại:
– Đồng ý là như thế! Nhưng tại sao không cho bọn “em” vào can hở đại ca? Chẳng lẽ đại ca nỡ nhìn bạn bè của mình bị người ta uýnh cho thàng thú nhồi bông?
Con này liều thế, từ bao giờ nó dám nghiêng hẳn về phía thằng kia mà cắn lại đại ca giữa toàn thể Badboy vậy? Nó cũng hiểu bản chất của anh đại ca nhà ta mà!
– Nó đáng bị như thế! – Thằng Nam, cái thằng ghét Exdi nhất trong bọn xen vào với vẻ cộc cằn và chợ búa – Dùng cái đầu mà nghĩ đi! Lúc đó đại ca đã bảo nó dừng lại mà sao nó không nghe? Không nghe lời thì còn ở trong badboy làm cái con ** gì?
Thằng Nodi tuy được ủng hộ nhưng vẫn tỏ ra gương mẫu và phân minh, gắt nhẹ thằng đó:
– Đừng có chử-i thề mày!
” Chát!” , “Bốp!”… Mấy thằng ngồi gần đó chỉ chờ có thế mà hết vả đến đập vào đầu thằng Nam loạn ngôn. Học sinh chăm ngoan thì không được nói tục chử-i thề, đó là vẻ “đạo đức” ngoài vỏ bọc của bọn tôi.
Madi thấy bạn nó có nguy cơ yếu thế liền đốp lại thay cho phe Exdi:
– Chẳng lẽ làm thành viên Badboy thì không thể mắc sai lầm? Nhưng nhìn bạn bè bị đánh mà không vào can thì quá tệ!
“Quá tệ”, từ đó giống một đòn làm anh đại ca của chúng ta knock out, như kiểu người đã bị rơi xuống giếng, bấu chặt 2 tay lại để cố ngoi lên mà còn bị đạp ấy đạp rơi tự do xuống chơi với mấy con bọ gậy luôn.
– Im đi! Đồ đàn bà! Biết cái khỉ gì mà nói hả? – Thằng Thuận ngày thường vốn là bạn chém gió luôn vui vẻ với Madi nhưng giờ thấy đại ca bị sỉ nhục thì lập tức thay đổi ngay. Nó xưa nay không thuộc hàng dại gái, cũng chẳng dại trai, chỉ có sự học và tình bạn mới là trên hết, thuộc phần tử tỉnh táo còn sót lại của Badboy dù là hot điên-er số 1 của lớp Lý.
Điều đó làm Madi shock, nó tưởng thằng này tưng tưng vậy là vô hại hả? Chưa nghe câu “Điên 3 năm, tỉnh 1 giờ” sao?
– Sao lại không biết chứ? Người ngoài bao giờ cũng khách quan bạn ạ! – Madi sau vài giây bị đơ đơ thì chém lại ngay nhưng không còn hăng như trước. Có lẽ nó thấy mình sai khi dùng từ hơi quá.
– Đừng cãi nhau với tụi nó nữa Madi, không được gì đâu! – Thằng Exdi bực quá buông lại một câu đầy ẩn ý rồi định bỏ ra ngoài để nuốt cơn tức giận xuống.
– Lượn đi cho nước nó trong! – Thằng Nam vẫn không buông tha, mỉa mai, cái mặt ngạo nghễ khỏi phải nói.
Lần này thì Exdi chịu hết nổi, nó không thèm suy nghĩ nữa mà quay lại thật nhanh, chụp 1 cuốn sách loại dày và ném về phía thằng đó.
Lũ “con hoang đàng” giờ lại đi cắn xé nhau sao? Tụi này chưa nghe bài “Hai con thằn lằn con đùa nhau cắn nhau đứt…” hay sao mà ngu thế này nhỉ? Thực ra, mấy cái vụ cãi nhau sến ơi là sến về cái gọi là tình bạn, tình anh em…luôn xảy ra ở Badboy dù là âm ỉ.
“Bốp!”.
Khi máu dồn lên não, người ta sẽ định vị được mục tiêu chính xác hơn. Và do đó, chuyện thằng Nam ăn nguyên quyển sách vào đầu là khó tránh khỏi. Nhưng Exdi đã phạm một sai lầm rất lớn, đó là gây mất đoàn kết cho đại gia đình bệnh hoạn.
Và như một quy luật, phe ủng hộ cho thằng đại ca hay phe thằng Nam hò nhau xông vào thằng Exdi, quyết tâm cho nó “thăng” luôn, khỏi cần làm xác ướp Ai Cập làm gì ệt. Bọn ủng hộ thằng Exdi cũng không vừa, nhảy vào tham gia. Nhưng coi bộ anh đại ca vô dụng này vẫn ngồi im không thèm ngăn cản hay nói cách khác là lợi dụng cơ hội nhổ bỏ cái gai trong mắt. Thằng này càng ngày càng theo chủ nghĩa “ngư ông đắc lợi”.
Sự Lựa Chọn (Đời học sinh của BadBoy)
bạn Nodi đẹp chai đây nhé ^^
– Dừng lại ngay lũ ngu! – Tôi chán nản lên tiếng, quơ đại quyển “Ô Long viện” thằng Hùng đang đọc nãy giờ ném vào cái lũ đang làm loạn kia. Mà cần phải nói thêm là thằng Hùng vì còn tiếc cái điện thoại Nokia nên đọc truyện cho quên sầu mặc kệ thiên hạ, phục nó quá!
Cái lũ kia đang sắp sửa choảng nhau thì ngừng lại, quay sang nhìn tôi. Thằng Hùng nhăn mặt lườm tôi một cái rồi tỉnh bơ chạy lại nhặt quyển truyện lên, phủi phủi. Nhưng nó chưa kịp đọc tiếp (nghiện rồi) thì tôi đã (lại) giựt lấy, đập bôm bốp vào đầu mỗi thằng hiếu chiến nhất trong cái đám kia một cái.
– Tỉnh lại đi mấy cha nội! Thực tao chưa thấy ai ngu như bọn mày. Bọn mày choảng nhau thì được cái