Ring ring
Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326221

Bình chọn: 8.00/10/622 lượt.

của ba, là con gái bảo bối của ba với Huyên Nhi. Chúng ta cũng không hề vứt bỏ con, chỉ là chúng ta cho rằng con chết rồi, cho nên bỏ qua hy vọng tìm kiếm con, mới có thể để cho con chịu khổ nhiều như vậy, người làm cha như ta thật đáng chết!

Ông vỗ bả vai của cô, cũng đắm chìm trong bi thương như cô.

Quả thật Diệc Tâm Đồng bị khiếp sợ, cô vẫn cho rằng cô là cô nhi, lại không ngờ đến mình còn có một người cha tồn tại trên đời này, hơn nữa cô không phải cô nhi, cha mẹ không hề vứt bỏ cô, bọn họ chỉ không tìm được cô. Cô chậm rãi đưa tay ra ôm Vũ Thịnh Thiên, nghẹn ngào mà kêu một tiếng: “Ba!”

Trong phút chốc nước mắt Vũ Thịnh Thiên giàn giụa.

Mạc Duy Dương thấy một màn như vậy, tâm tình vô cùng nặng nề, đây không phải là có ý người đàn ông này sẽ đưa Đồng Đồng đi. Anh thật sự chưa từng nghĩ tới Đồng Đồng sẽ rời khỏi anh.

Vũ Thịnh Thiên từ từ đẩy cô ra cười nói:

– Ăn cơm đi! Chúng ta có nhiều thời gian để nghe chuyện xưa của nhau!

Ông kéo cô đến bàn ăn, lại nhìn Mạc Duy Dương một bên, trên mặt rõ ràng có không vui.

Diệc Tâm Đồng lau lau nước mắt, vội nhìn về phía Mạc Duy Dương kêu lên:

– Mạc thiếu gia, lại đây ngồi đi! Ba, là Mạc thiếu gia nhận nuôi con.

Cũng không phải Vũ Thịnh Thiên không thích Mạc Duy Dương. Mạc Duy Dương diện mạo xuất sắc lại thành công về mặt sự nghiệp, ông đã sớm thấy trên TV. Nhưng lại nghĩ đến cậu ta đã kết hôn với một người tên là Mộ Dung Tuyết. Mạc Duy Dương xử trí thế nào với con gái của ông? Hơn nữa ánh mắt con gái nhìn người đàn ông này làm cho người từng trải là ông vừa nhìn lập tức hiểu rõ, con gái hẳn là thích người đàn ông này. Có điều sao ông có thể cho phép con gái đi theo một người đàn ông đã kết hôn, cho nên đối với nhân cách của Mạc Duy Dương, ông không hài lòng.

– Ngồi đi! – Vũ Thịnh Thiên không nghĩ quá khắt khe về Mạc Duy Dương, dù sao cậu ta đã nuôi dưỡng con gái mình nhiều năm như vậy.

Mạc duy Dương cảm nhận rõ ràng được Vũ Thịnh Thiên tràn đầy địch ý đối với mình, chẳng lẽ vừa rồi anh đánh ông ta một quyền, ông ta ghi hận anh? Rất có khả năng. . . . . .

– Ôi, ba, con mắt của ba đều sưng lên, mau đi xử lý! – Diệc Tâm Đồng thét chói tai ra tiếng, chỉ chỉ con mắt sưng lên của ông.

Vũ Thịnh Thiên trợn mắt nhìn Mạc Duy Dương một cái, cười với Diệc Tâm Đồng nói:

– Vậy ba đi xử lý, con từ từ ăn!

Diệc Tâm Đồng gật đầu một cái:

– Mau đi đi! Không cần phải để ý đến con!

Vũ Thịnh Thiên vừa rời khỏi, không khí trên bàn ăn trở nên cực kỳ nặng nề. Diệc Tâm Đồng len lén liếc nhìn Mạc Duy Dương, phát hiện anh cũng đang nhìn cô, chẳng qua sắc mặt không tốt lắm. Cô vội vàng giải thích:

– Không phải em cố ý gạt anh đi gặp ba em, em chỉ . . . . .

– Không cần giải thích, anh biết hết rồi! – Mạc Duy Dương ngắt lời giải thích của cô, ánh mắt nóng bỏng nhìn cô – Em phải theo ông ta rời đi thật sao?

Diệc Tâm Đồng sững sờ, cô vẫn chưa có suy tính nhiều như vậy, hơn nữa cô cũng không muốn rời khỏi anh! Có phải cô căng thẳng quá rồi không? Sao có thể có ý nghĩ xấu xa như thế, anh là người đã có vợ.

– Muốn rời khỏi thật sao? Nếu như ông ta yêu cầu em rời khỏi tôi, em cũng sẽ làm theo lời của ông ta thật sao? – Ánh mắt của anh nóng bỏng nhìn cô, khiến cô chợt cảm thấy luống cuống.

– Em. . . . . .

– Đương nhiên là phải đi cùng tôi rồi, chẳng lẽ còn đi theo một người đã kết hôn rồi sao? Tôi nói thật cho cậu biết vậy! Tôi cảm thấy cậu không xứng với con gái của tôi. – Vũ Thịnh Thiên đã xử lý tốt vết thương trên mắt, ngồi ở vị trí cũ.

Mạc Duy Dương khẽ nguyền rủa một tiếng, anh đã trêu ai ghẹo ai thế, lại có thể bị người đàn ông này hạ xuống không đáng giá như vậy.

– Ông nên hỏi ý cô ấy một chút, chẳng lẽ không đúng sao? – Mạc Duy Dương vẫn có lòng tin, cô gái này đối với mình không thể nào không có tình cảm. Hơn nữa họ cũng đã thân thiết da thịt rất nhiều lần, nếu như nói cho ông ta biết, con gái của ông ta mang thai con của anh, người đàn ông này có thể giận đến ngất đi hay không, đột nhiên Mạc Duy Dương nổi lên ý nghĩ xấu.

Vũ Thịnh Thiên dời tầm mắt về phía con gái bảo bối hỏi:

– Đồng Đồng, con sẽ đi với ba đúng không?

– Con. . . . . . – Diệc Tâm Đồng đau đầu nhìn Mạc Duy Dương một chút rồi lại nhìn Vũ Thịnh Thiên một chút.

CHƯƠNG 92: ANH GHEN THẬT ĐÁNG YÊU

Vũ Thịnh Thiên dời tầm mắt về phía con gái bảo bối hỏi:

– Đồng Đồng, con sẽ đi với ba đúng không?

– Con. . . . . . – Diệc Tâm Đồng đau đầu nhìn Mạc Duy Dương một chút rồi lại nhìn Vũ Thịnh Thiên một chút.

– Thôi, trước không nói cái này! Ăn cơm đi! – Vũ Thịnh Thiên xua tay. Rất khó khăn mới gặp lại con gái, ông chỉ muốn cùng với con gái vui vẻ thôi.

– Dạ ba! – Diệc Tâm Đồng như nhặt được đặc xá, vui vẻ giương khóe miệng lên.

Nhưng một giây kế tiếp, lời nói của Vũ Thịnh Thiên làm cô ngẩn ra.

– Buổi tối trở về khu Linh Lung với ba đi!

Lông mày Mạc Duy Dương nhíu chặt hơn, Diệc Tâm Đồng cũng không yên siết chặt bàn tay, ánh mắt nhìn về phía sắc mặt vô cùng tệ của Mạc Duy Dương.

Dùng xong bữa, ba người rời khỏi khách sạn, Vũ Thịnh Thiên nhìn Mạc Duy Dương nói:

– Tổng giám đốc Mạc, cậu sẽ không có dự đị