XtGem Forum catalog
Sao mày chậm hiểu thế?

Sao mày chậm hiểu thế?

Tác giả: Zugaikotsu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321902

Bình chọn: 9.00/10/190 lượt.

tôi sẽ trả cậu gấp vạn lần. Tôi nói nhất định tôi làm được. Đừng ngu ngốc mà thách thức tôi. Cậu thích làm gì, mặc xác cậu, nhưng tuyệt đối đừng bao giờ đụng vào Du.

Rồi cậu quay lại nhìn nó và nói:

– Xong rồi, mình đi thôi.

Nó lè lưỡi trêu Mỹ An rồi mới xoay người lại, trèo lên lưng cậu. Cứ thế, cậu và nó đi xa dần. Một cô bạn của Mỹ An lên tiếng mỉa mai:

– Chà đúng là tìm cậu thật nhỉ? Mà cũng may là tìm cậu, chứ nếu tìm tôi, thì tôi không chắc là sẽ chịu nổi ba cái tát đó đâu. Thật không ngờ cậu bẩn thỉu tới mức đó.

Lúc này, học sinh xung quanh cũng bắt đầu xì xầm bàn tán.

– Thật không ngờ cậu ta lại xấu xa tới như vậy. – Nữ sinh 1

– Đúng là một con rắn độc. – Nữ sinh 2

– Hóa ra con bé đó dám làm hại tiểu Du sao? Tao nhất định không bỏ qua. – Nam sinh 1

– Mới lớp 9 mà đã như vậy thì sau này còn sao nữa? – Nam sinh 2

Mỹ An vội bỏ đi thật nhanh, tay nắm chặt: ” Phạm Băng Du, mày nhớ đấy, tao nhất định không bỏ qua. ”

Vài hôm sau, mọi chuyện cũng dần lắng xuống. Cũng đã bước vào giai đoạn thi học kì, hay đối với học sinh cuối cấp thì là thi chuyển cấp. Đối với học sinh khối 12 chuẩn bị thi đại học thì không nói rồi, mà khối 9 của trường Royal cũng phải vô cùng căng thẳng. Để chuyển từ cấp 2 lên cấp 3, ở trường Royal, phải trải qua kì thi khó khăn vô cùng. Vì vậy nên thời gian này, mọi người đều bận hơn, cắm đầu cắm cổ vào sách vở, đặc biệt là khối 9 và khối 12.

Tuy nhiên, bên cạnh đó đương nhiên cũng có ngoại lệ. Điển hình như lớp 9A của biệt đội Băng Lãnh đây. Dù là bất cứ lúc nào, thì cũng thảnh thơi xơi nước, luôn quậy phá, không màng đến thế sự. Cái lớp này là vậy, chỉ khi nào nước đến chân mới nhảy, sáng mai thi tối nay mới chịu ôn. Để rồi dẫn đến hậu quả là học quá nhiều, quá căng thẳng và bắt đầu kêu ca, khóc lóc, trách móc và bị stress. Tuy nhiên, người xưa có câu ” Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. “, câu này áp dụng cho lớp 9A thì quả là chuẩn cơm mẹ nấu.

À, nhưng đó là phải kể đến bạn nữ phụ của chúng ta. Bạn nữ phụ luôn phải cố gắng, cắm đầu học hành thì mới mong trụ lại được ở lớp A. Dạo gần đây, bạn vẫn luôn bị xa lánh vì vụ việc làm nữ chính bị thương, nên tình hình cũng chả khá khẩm bao nhiêu. ” Chỉ do con Phạm Băng Du đó, tất cả là do nó. ” suy nghĩ này luôn theo cô thời gian gần đây. Và có lẽ, nguy hiểm đang chờ đợi nữ chính ở phía trước.

Nhưng đó là chuyện của nữ phụ, quan tâm làm gì. Quan tâm nam, nữ chính trước đã.

Nó và cậu đương nhiên là vẫn không thay đổi trong thời gian mấy ngày. Chỉ trừ một điểm là chân nó đã lành. Và dù không băng bó dày và to, không diễn kịch nhưng nó vẫn nhận được rất nhiều lời thăm hỏi, cùng quà và đồ ăn, nó sung sướng dã man con ngan luôn. Chẳng bù cho cậu, luôn phải bực bội. Tuy nhiên, cũng chỉ bực bội một chút thôi, vì ngay sau đó cậu sẽ dành thời gian suy nghĩ lại một chút và rồi sẽ cười thật tươi : ” Mấy tên vệ tinh thật đáng thương. Chỉ còn cách lấy quà và đồ ăn để dụ dỗ con lợn con đó. Thôi thì cứ để người ta trèo cao, mơ mộng một chút. Coi như là tích đức. Đằng nào sau này mình cũng là ông xã yêu của Phạm Băng Du mà thôi.” Vâng, đó chính là suy nghĩ lương thiện để tích đức của Vương Hoàng Lãnh.

Hiện tại, nó và cậu đang nằm ạch trên giường trong phòng nó, với một hộp kem trên tay mỗi đứa. Vừa ăn vừa nói nhảm nhí đủ thứ trên trời dưới đất.

– Ê, nói chuyện nghiêm túc một chút, tao có chuyện cần hỏi. – Bỗng dưng cậu nghiêm mặt, quay sang nó.

– Gớm, cái thằng như mày mà cũng nói chuyện nghiêm túc à? Định làm lưu manh giả danh trí thức hả? – Đút một thìa kem vào miệng, nó châm chọc cậu.

– Tao không đùa đâu. Tao hỏi này, sau này mày định học gì vậy? Cấp 3 ấy.

– Hửm? Sao tự nhiên lại hỏi?

– Thì cứ trả lời đi.

– Tao định vào cấp 3 chuyên, chuyên Anh ấy. – Lại thêm một thìa kem vào miệng, nó thành thật trả lời.

– Chuyên Anh?

– Ừ.

– Ok, vậy tao cũng vào chuyên Anh. Hợp tác vui vẻ nhé đồng chí. – Cầm một thìa kem cho vào miệng nó, cậu trở lại vẻ vui tươi hằng ngày.

– Gì cơ? Tao tưởng mày thích Toán cơ mà.

– Tao chả thích gì cả. – ” Chỉ thích mày. ”

– Thế sao lại đột ngột vào chuyên Anh.

– Vì mày vào chuyên Anh mà. – Cậu thản nhiên trả lời.

– Là sao? Nói chuyện có logic tí đí.

– Mày đi đâu tao theo đấy. – Nói xong câu này, tim cậu đập thình thịch. Chết cha, lỡ miệng.

Nó im lặng, không nói gì, chỉ nhìn cậu. Cậu nhìn nó, nghĩ là nó cảm động, còn mong rằng nó hiểu được ẩn ý mà nói đồng ý, đang lâng lâng trên chín tầng mây. Nhưng một câu nói của nó chứng tỏ nó chỉ là một con lợn ngu ngốc đã làm cậu rớt cái oạch xuống đất:

– À, cún con trung thành, thế là tốt. Hóa ra mày thích bám đuôi tao đến vậy. – Nó hồn nhiên nói như đúng rồi.

-……………..- ” Ông Trời làm ơn hãy tha thứ cho sự ngu ngốc của vợ con. ” Cậu nhìn lên trời và gào thét trong lòng.

Suốt những ngày đó, mọi người luôn ngạc nhiên vì một cặp thanh mai trúc mã luôn kè kè với nhau, cùng nhau làm mọi việc, tất nhiên đó là chuyện thường từ trước đến giờ của hai đứa này. Nhưng trước kia chúng nó thường hay cãi nhau chí chóe, giờ thì lại hòa hợp đến không tưởng. Phải chăng, đây chính