Insane
Quy tắc bẫy tập thể

Quy tắc bẫy tập thể

Tác giả: Chuẩn Nghĩ Giai Kỳ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323895

Bình chọn: 8.00/10/389 lượt.

có thông báo tuyển dụng, tôi phải tự mình đi , miễn cho người vào đều là kẻ không có đầu óc .”

“Anh có ý tứ gì?”

“Tự mình nghĩ đi! Về mua mấy quyển sách mà nhìn xem vấn đề công chức đồng nghiệp này đi !”

“Không phải, tôi là hỏi anh câu cuối cùng có ý tứ gì? Anh nói ai không có đầu óc hả ? !”

An công tử vạn phần bất đắc dĩ nở nụ cười, “Tô Nhuận, sao cô lại Tiểu Bạch thành như vậy?”

Tiểu Bạch ở trong ấn tượng của ta là một con cún, anh ta nói như vậy là đang mắng ta sao?

“Đỡ tôi đi xuống , đi thôi , nếu không đi xuống không khéo khóa cửa đó .” An công tử nói.

Bà nội nó ! Anh mắng tôi mà tôi còn phải phục vụ cho anh sao? Có như vậy sao? !

Sự thật chứng minh rồi, thật đúng là có, thời điểm nghe được tăng ca phí gấp ba lần , ta thực vui vẻ đỡ anh ta đi xuống cầu thang .

Thang lầu có đèn cảm ứng , có lẽ là lâu năm thiếu tu sửa , ta dẫm chân vài cái mới sáng lên được , ta đỡ An công tử đi từ từ , so với trong tưởng tượng của ta thì anh ta nặng hơn rất nhiều, hơn nữa ta đi một đôi giày cao gót, làm cho bước đi của chúng ta càng thêm gian nan .

“Tô Nhuận, cô có thích công ty này không ?” An Tùy Dụ hỏi ta.

Ta mệt thở hồng hộc, đầu óc hiện ra trạng thái ngây dại , không có nhàn tâm cùng anh ta buôn dưa lê , nói thẳng nói thật, “Cái công ty khỉ gì a, lại còn đứng thứ nhất giới kinh doanh nữa chứ , cái rắm ý ! Tôi thấy danh hiệu kia là tự đặt ra mà thôi , một đống lớn người rảnh rỗi, chỉ nói riêng ngành chúng ta thôi , hoàn toàn có thể giao cho bộ phận quảng cáo hoặc là bộ phận quan hệ xã hội đi làm, căn bản không tất yếu nuôi đến một trăm người , thế này không phải là nhàn đến đau cả trứng sao!”

Anh ta dừng lại một chút, “Cô nghĩ muốn thất nghiệp như vậy sao? Nếu không thì tôi giúp cô một phen? Đem ngành này xóa sổ đi?”

Ta sửng sốt, ta bất quá chỉ là nói thuận miệng , An Tùy Dụ sẽ không phải định làm thật chứ ? Dưới chân đột nhiên trượt một cái, thân thể mất cân bằng , ta thét chói tai , ôm An công tử lăn xuống.

Hai người chúng ta giống một cái hình cầu , lăn tròn ở trên cầu thang , ta theo bản năng ôm chặt anh ta , mà anh ta đem ta ôm vào trong ngực , ôm gắt gao.

Chúng ta hai cái lăn đến góc tường , sau đó ngừng lại , đầu An công tử đụng trên mặt đất một cái, đại khái là bởi vì tác dụng của quán tính , ta cũng đi theo anh ta đụng một cái.

Sau đó ta phát giác môi đụng phải một cái gì đó mềm mềm , ta mở to hai mắt nhìn, thấy được lông mi của An công tử , cái mũi của An công tử , cùng với đôi môi đang kề sát ta của An công tử.

“A…”

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ta nhanh chóng thẳng lưng đứng dậy , hung hăng cho anh ta một quyền, quát to một tiếng, “Lưu manh!”

An công tử kêu rên, ôm lấy mặt mình, “Hai ta ai là lưu manh hả ? Cô đặt ở trên người tôi đó!”

An công tử hung hăng nhổ ra một cái, khóe môi chảy máu, ta vô tình liếc mắt một cái, quá sợ hãi, “An an an an công tử… răng của anh kìa?”

Trong hỗn hợp máu và nước bọt , có một cái răng cô đơn nằm đó.

An công tử trừng mắt lạnh , sau khi phát hiện răng mình thật sự bị rụng thì ánh mắt hận không thể bóp chết ta bắt đầu bắn phá trên người ta . Mà ta chỉ có thể liên tiếp cảm thán , An công tử anh là làm bằng giấy , răng chỉ đụng một tí đã rụng.

Ta cũng có thể lo lắng, về sau nếu bị công ty này đuổi có thể đi đánh quyền anh , nhìn xem , ta có thể một đấm xoá sạch một cái răng nha, ta đây là có một đôi nắm đấm thép đó a!

Chương 14: Vú Em

“Giống! Thật giống!”

“Không giống! Một chút cũng không giống!”

Ta vội vàng giơ chân hô to , chứng minh sự trong sạch của mình .

Người nọ bị phản ứng của ta khiến cho hoảng sợ , thì thào tự nói , “Không giống thì không giống , phản ứng lớn như vậy để hù dọa ai a!”

Ta xám xịt quay trở lại chỗ ngồi của mình mà vẫn chưa hoàn toàn ổn định tâm hồn , Lâm Lâm đột nhiên vỗ lên bả vai ta , “Nghe nói gì chưa , đêm qua tổ trưởng của chúng ta ở cùng một nữ nhân, ở trong công ty đến tận khuya mới về , hai người đặc biệt thân mật , lại còn ôm nhau đó.”

Lại tới nữa rồi , bắt đầu từ buổi sáng , toàn bộ công ty đều nghị luận đề tài này , may mắn An công tử chỉ là một tổ trưởng nho nhỏ , vạn nhất anh ta mà là chủ tịch thì kia chẳng phải là toàn công ty đều không cần làm gì khác , chỉ cần bát quái về anh ta thôi sao ?

Càng khiến cho ta không rõ là , những người này thật nhàn rỗi không có việc gì để làm hay sao , xăm soi cái gì theo dõi cái gì a, nếu không xem thì cũng sẽ không phát hiện ra chuyện ta cùng An công tử ở công ty ngày hôm qua . Bất quá may mắn là trong camera thì ta vẫn đưa lưng về phía màn ảnh , chỉ thấy rõ ràng cái bản mặt đẹp đáng ăn đấm kia của An công tử .

“Tô Nhuận, sao tôi lại cảm thấy người kia có chút giống với cô cơ chứ ?” Lâm Lâm nhìn ta một hồi lâu , thế rồi mới vuốt cằm nói.

Ta hung hăng lắc đầu, “Tuyệt đối không phải tôi! Ngày hôm qua mọi người đi không bao lâu , tôi cũng về luôn . Tôi trở về gặp bạn trai tôi a !”

“Thật sự không phải cô sao ?” Lâm Lâm vẫn có chút không tin lời ta nói.

Ta trịnh trọng nói: “Đối với bóng đèn thề , tuyệt đối không phải tôi! Hơn nữa, tôi làm sao có thể ở cùng một chỗ vớ