
ạm thời sau khi bức lui Thánh mẫu.
* thất khiếu (gồm hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng) phun ra sự xấu xa
Hắn dừng lại ở giữa không trung, Đại Bàng giương cánh lao xuống, lấy giọng điệu chân thật đáng tin ra lệnh, “Thái Nhất, nữ nhân này giao cho ngươi, bắt hắn cho ta.”
“Uy uy uy, Cửu ca, hảo nam không cùng nữ đấu! !” Thái nhất ở tại chỗ giơ cao tay kháng nghị.
Trong thiên hạ nào có ca ca như vậy? Đánh tới một nửa cũng có thể phân tâm tớ tranh đoạt.
Tiểu tử này, vốn là trước đó hắn nhìn trúng sao.
Đế Tuấn đâu để ý nhiều như vậy, bỏ đi nhuyễn kiếm không cần, song chưởng nổi lên lực đạo, căm hận bổ tới, “Đừng xem là nữ nhân, đây cũng là kẻ khó chơi, ngàn năm mới có cơ hội tốt, ngươi muốn bỏ qua sao? ”
Bây giờ còn suy nghĩ thương hương tiếc ngọc thì tuyệt đối là kẻ ngu…
Ngươi coi Hậu Thổ Thánh mẫu là nữ nhân, động lòng người nhà nhưng là nhiều chiêu độc ác, coi ngươi là đối thủ.
Vào giờ phút này, không hơn không kém cao thủ tỷ thí.
Thái Nhất lầu bầu mấy câu, tâm không cam tình không nguyện đón lấy Hậu Thổ Thánh mẫu, “Cửu ca, ngươi quá nham hiểm, chờ chuyện này kết thúc, ta muốn trở về núi Thiếu Thất làm một hòa thượng nhàn nhã.”
Không chọc nổi, hắn tránh lên, lại tiếp tục dừng lại, trời mới biết Đế Tuấn còn có thể giao cho hắn bao nhiêu chuyện tạp nham hư hỏng nữa.
Nhưng là, mới vừa bắt đầu tiếp xúc, mắt to của Thái Nhất lập tức sáng lên, dường như muốn cắn người tựa như ôm nàng, “Đúng là hăng hái, nàng là cao thủ, cao thủ chân chính.”
Đế Tuấn không để ý tới đệ đệ ầm ầm ĩ ĩ, trên gương mặt trẻ con hiện đầy mây đen, sấm sét vang dội, va chạm kịch liệt.
Q.5 – Chương 462: Cửu Ca, Ngươi Quá Nham Hiểm (2).
Đế Tuấn không để ý tới đệ đệ ầm ầm ĩ ĩ, trên gương mặt trẻ con hiện đầy mây đen, sấm sét vang dội, va chạm kịch liệt.
“Đế Tuấn, đã lâu không gặp.” Đối đáp cẩn thận, Huyền Minh không dám khinh thường, đối phương đối với mình cực kỳ tức giận, đi lên chào hỏi cũng không chào, chỉ chạy nhanh chủ đề, liên tiếp xuất hiện sát chiêu, không chừa lối thoát, rõ ràng là muốn lấy tốc độ nhanh nhất đem mình chém chết tại chỗ.
Hoàng đường sơn thiếu nợ máu, có lẽ chỉ có thể dùng máu mớ có thể trả nợ.
Huyền Minh nghĩ đến đôi bên hận thù có một ngày sẽ gặp lại Đế Tuấn, nhưng cũng không có ngờ tới, thời khắc sống còn sẽ đến sớm như vậy.
Áp lực cực lớn, ùn ùn kéo đến.
Nếu như nói, lần trước hai ngươi giao thủ, còn có thể miễn cưỡng đánh thành hòa.
Sau mấy tháng ngắn ngủn lại gặp lại, cho nên trong lòng Huyền Minh sinh ra một tia bi thương.
Đó là chưa bao giờ có cảm giác nguy hiểm.
Hắn trốn không thoát.
Lần này Đế Tuấn quyết tâm lấy mạng của hắn, không cần dùng binh khí, bàn tay ở chung quanh thân thể hắn tạo thành một đạo tường đồng vách sắt, mỗi lần Huyền Minh muốn tránh thoát ra, liền lập tức bị công kích dày đắc hơn đánh trở lại.
“Võ công của ngươi…. Tại sao…. Tiến bộ nhanh như vậy? ?” Hắn không cam lòng kêu gào.
Cho dù chết, cũng phải biết đáp án.
Võ công của một người, cho dù đột nhiên tăng mạnh, cũng không thể nào trong vòng mấy ngày đạt tới trình độ như thế.
Hắn nghĩ không ra.
Thật muốn không đau.
Chẳng lẽ…vì báo thù, Đế Tuấn sẽ chỉ vì cái trước mắt mà dùng tới cách gì, mạo hiểm nguy cơ bị tẩu hỏa nhập ma, dùng dược vật hoặc là biện pháp khác tạm thời kích thích tiềm năng trong cơ thể, để đạt được mục đích nâng cao võ công.
Biện pháp tương tự trên Đại Tuyết Sơn cũng có ghi lại, lại hiếm khi có người sẽ làm như vậy.
Mổ gả lấy trứng, được nhưng chỉ là biện pháp nhất thời, sau khi mất dược hiệu, tiêu hao tiềm năng trong cơ thể sẽ mang tới hậu quả, không thể tưởng tượng nổi.
Đối với nghi vấn của Huyền Minh, Đế Tuấn khinh thường không thèm trả lời.
Q.5 – Chương 463: Cửu Ca, Ngươi Quá Nham Hiểm. (3)
Im lặng không lên tiếng tay chân tăng nhanh động tác, dù là thể lực tiêu hao đến cực hạn cũng không tiếc.
Các huynh đệ của hắn dưới mặt đất chờ gặm máu thịt của Huyền Minh, nhằm báo thù mối thù cụt tay ngày đó, Đế Tuấn thậm chí có thể nghe được giọng nói quen thuộc đang hô hoán, muốn tốc độ của hắn nhanh hơn một chút, bởi vì, vong hồn khuất Tử đã sớm không thể chờ đợi chờ gặm nuốt máu thịt của hắn.
“Huyền Minh….” Hậu Thổ Thánh mẫu nhất tâm nhị dụng, phát hiện thuộc hạ mình coi trọng đang lâm vào nguy hiểm nặng nề.
Thế công của Đế Tuấn đúng là sắc bén, nhưng phản ứng của Huyền Minh cũng chập một nhịp, hắn có vẻ có chút không yên lòng, sau khi bị mấy phát nặng, vẫn không dậy nổi chiến ý.
Tiếp tục như vậy nữa, tính mạng Huyền Minh hơn thế chẳng qua là vấn đề thời gian.
Nàng có lòng đi qua giúp đỡ một phen, lại bị hòa thượng đầu trọc gắt gao quấn chặc, giống ngư một loại phụ cốt chi thư, quấn ở trên người nàng.
Ở trên người hắn, Hậu Thổ Thánh mẫu ngửi được mùi nguy hiểm.
Trong lòng giống nhau cũng tràn đầy không tin.
Trong một ngày, gặp phải hai người trẻ tuổi, cư nhiên đều đánh với nàng một trận thực lực.
Này ở đi qua mấy mươi năm, gần như là chưa bao giờ xuất hiện qua chuyện…. …… …
Hậu Thổ Thánh mẫu không muốn tin tưởng, nhưng sự thật lại bày ở trước mắt.
Nàng vài lần muốn tránh ra