
giống như có cảm ứng, bỗng nhiên cúi đầu, ánh mắt sau khi ngắm nhìn bốn phía, cũng không dừng lại nhiều ở trên người Mộ Lăng Không, liền lại thu về.
Băng mỹ nhân bên người hắn nghiêng người, không biết nói nhỏ câu gì.
Đế Tuấn chỉ là cười, lộ ra hàm răng trắng noãn.
Mặt mày cong cong, tâm tình vui vẻ.
“Vị khách quan kia, rượu của ngài đã chuẩn bị xong, nửa lượng bạc.” Tiểu nhị lắc lắc thân hình như rắn nước, chợt nhìn, không phân rõ nam nữ.
Chỉ là, cho dù cạo thật sạch, thật mịn, râu ria vẫn tiết lộ giới tính chân thật của hắn.
Khách thường hay ra vào Túy Mông phường tất cả đều biết hắn.
“Mang hai món ăn, lại hâm nóng chút ‘ Mê Điệt Hương ’ .”
Q.4 – Chương 355: Đến Đại Tuyết Sơn (5)
“Mang hai món ăn, lại hâm nóng chút ‘ Mê Điệt Hương ’ .” Nàng đã tìm được người, cần gì phải gấp gáp tiến vào rừng Tuyết Phong.
Đột nhiên muốn uống rượu, vì vậy thuận tiện liền gọi chiêu bài của Túy Mộng phường, vừa uống rượu mạnh, vừa nhìn hắn, hi vọng một bầu rượu mạnh Mê Điệt Hương vốn có thể quật ngã một tráng hán có thể giúp nàng sớm một chút tỉnh lại từ trong đau lòng.
“Tứ cô nương? ? Là cô nương sao? ? ?” Một tiếng kêu kinh ngạc, kêu chính là nhủ danh nàng đã lâu không dùng.
Mộ Lăng Không ngước mắt, lại phát hiện có một nam tử ưu nhã đứng ở trước mặt, trong đôi mắt trong suốt của y dẫn theo một tia cười yếu ớt quen thuộc, vẫn không nhúc nhích nhìn nàng.
“Hướng Phong đại ca? ?” Thật là ngoài ý muốn, hôm nay rốt cuộc là cái ngày gì, những người quen cũ trong ký ức, cũng sắp quên mất sạch tất cả đều chạy đến.
Thành A Đô, quả nhiên là địa phương vô cùng thích hợp để vô tình gặp gỡ bạn cũ tốt.
“Ai. . . Ai. . . Tứ cô nương, thật sự là cô nương, chúng ta đã lâu không gặp.” Ứng Hướng Phong thoải mái ngồi xuống đối diện nàng, tay không được tự nhiên xoa xoa, rất khẩn trương, “Nếu vừa rồi cô nương không nói chuyện, chúng ta suýt nữa bỏ lỡ nhau rồi, thời tiết lúc này là lúc nào, mà cô nương mặc dầy như vậy, che kín cả mặt.”
Mộ Lăng Không giương bàn tay trắng nõn lên, tháo mũ che trên đầu, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng bình thường, chớp mắt với Hướng Phong, “Ta nếu ta không che lại, huynh có thể nhận ra sao?”
“Cô nương——” ứng Hướng Phong ngẩn người, hiểu rõ, “Ra ngoài, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, Tứ cô nương từ nhỏ dáng dấp xinh đẹp, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.”
Hắn từng nhìn thấy dung mạo chân thật của Mộ Lăng Không, tự nhiên cũng đoán ra nàng mang mặt na da người.
Nhưng mà loại mánh lới thường xuyên dùng này, nói một cách nghiêm khắc, thì là do hắn dạy cho nàng.
Ứng Hướng Phong nói mơ hồ, nhưng lại giống như ám ngữ, Mộ Lăng Không lại có thể hiểu
Q.4 – Chương 356: Đến Đại Tuyết Sơn (6)
Gọi Tiểu nhị ca lấy thêm một bộ bát đũa cho hắn, tự mình rót đầy rượu ngon, tán gẫu câu được câu không.
Đế Tuấn có người đẹp làm bạn, ông trời nhìn không đành lòng, mang Hướng Phong đại ca đến cho nàng.
“Những năm gần đây, ta một mực tìm muội, mấy lần đi đến địa phương đó, đáng tiếc luôn không thể vào cửa, Tứ cô nương, ta biết rõ nhất định có thể gặp mặt lại, chỉ có thể mong sao thời gian không quá lâu, thật sự gặp được, ngược lại bắt đầu không biết làm sao.” Ứng Hướng Phong rất kích động, uống liền 3 chén, bình phục tâm tình, gò má khẽ ửng hồng, không chỉ là bởi vì Mê Điệt Hương quá mạnh, hay là bởi vì tâm tình của bản thân đã khó tự kiềm chế.
“Ta vẫn luôn đi du lịch ở Trung Nguyên, đã lâu không trở về rừng Tuyết Phong, cho dù huynh đi đến đâu, cũng không gặp được ta.” Mặc kệ như thế nào, bạn cũ gặp lại, luôn khiến cho trong lòng cảm thấy một chút ấm áp.
Hơn mười ngày, tâm lực tiều tụy, dù là đã tìm được người nàng muốn tìm, cũng không đạt được an ủi, tâm tình của Mộ Lăng Không trong giờ khắc này, ngũ vị câu toàn.
“Ai nha, biết sớm như vậy, ta cũng nên đi theo muội, nghe nói Trung Nguyên là một chỗ tốt, sản vật phong phú, cảnh sắc tuyệt đẹp, còn có chỗ 1 năm 4 mùa đều như mùa xuân, khí hậu dễ chịu, vậy khẳng định là nơi vô cùng thích hợp để sống nhàn hạ.” Ứng Hướng Phong nói.
“Hiện tại đi cũng không muộn nha, Hướng Phong đại ca đến đó, có lẽ sẽ càng thích hợp hơn.” Mộ Lăng Không nhẹ giọng cảm thán, thật sự không tập trung ôn chuyện với bạn cũ, lòng của nàng loạn cực kỳ.
Người quen cũ đã lâu không gặp, cũng có thể dựa vào âm thanh nhận ra nàng .
Mà nam nhân cùng giường cùng gối, đã từng thề non hẹn biển, thế nhưng căn bản không nhận thấy sự xuất hiện của nàng.
Lần này vất vả như vậy, là vì cái gì?
Có lẽ nàng không nên đuổi tới, nên ở trong hoàng cung đúng như hắn mong muốn, làm một nữ tử ngây ngốc, mong đợi, nhìn, nhớ tới, tốt nhất đợi đến ngày nào đó, hắn cũng lười giấu giếm nữa, tâm cũng rời đi.
Q.4 – Chương 357: Đến Đại Tuyết Sơn (7)
Mộ Lăng Không đưa lưỡi ra, liếm liếm cánh môi khô.
Cầm lên ly rượu, bên tai đã không nghe được lời nói của Ứng Hướng Phong.
Uống một hơi cạn sạch, có một chút trong suốt không tiếng động chảy xuống.
Để xuống ly rượu, không nhìn tới một màn kia khiến cho mình vô cớ rơi vào vực sâu đau khổ.
Mộ Lăng Không đứng lên, thân thể không vững, “Mê Điệt Hư