80s toys - Atari. I still have
Phu quân trắng mịn là con sói

Phu quân trắng mịn là con sói

Tác giả: Độ Hàn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326875

Bình chọn: 8.5.00/10/687 lượt.



Đại khái nhìn hắn chính là không gấp gáp, ngay sau đó Linh đế còn ban ra một đạo thánh chỉ, sắc lập nghĩa nữ tả thừa tướng Mộ Lăng Không làm

thái tử phi, trao tặng ngọc điệp, kim sách, ban cho một số thứ, lệnh cho Lễ bộ chọn ra ngày lành, chính thức giúp thái tử cưới vợ.

Cả triều xôn xao.

Chính là Đế Tuấn ở bên trong, cũng không rõ hoàng đế dùng chiêu thức ấy trêu đùa là có ý gì.

Nương tử nhà hắn, từ lúc nào trở thành nghĩa nữ của nhà tả thừa tướng rồi?

Tả thừa tướng Hà Bích cười đến mức nét mặt già nua như cây hoa cúc nở rộ, quỳ rạp

xuống đất, tam lạy chín dập đầu, cẩn thận tỉ mỉ. Chờ hắn đứng lên, tiếng chúc mừng của quan văn võ tướng không dứt bên tai, mặc dù mọi người không rõ tình huống,

còn phải cố gắng chúc mừng con hoàng đế cùng đương triều nhất phẩm quan lớn trước mặt, hai vị này chính là tuyệt đối không thể đắc tội nha.

Đế Tuấn cũng những người đứng một bên xem giống nhau, lạnh lùng quay mặt, người ngoài có thoáng nhìn qua cũng không xem được một chút cảm xúc gì hiện lên .

Hắn ngước mắt lên nhìn về phía ghế rồng, vừa lúc đối diện với biểu tình cười như không cười kia của Linh đế, bốn mắt giao nhau, đột nhiên, giống như hiểu được cái gì rồi.

Được rồi, gừng càng già càng cay. Nếu như nhược điểm đã bị phụ hoàng chuẩn xác nắm ở trong tay, hơn nữa lại còn tặng một phần đại lễ không thể kháng cự lại được

như thế, Đế Tuấn ngoại trừ cam bái hạ phong (bái phục), cam tâm tình nguyện nhận thua, tựa hồ cũng không có biện pháp gì hơn.

“Nhi thần khấu tạ ân điển của phụ hoàng, Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.” Hai đầu gối quỳ, cung kính dập đầu ba cái, cảm tạ Linh đế

thành toàn.

Tả thừa tướng không hiểu sao lại trở thành nghĩa phụ của Mộ Lăng Không, tự nhiên không phải vô căn cứ, nói vậy tất cả chuyện này đều do Linh đế âm thầm thao túng, chính là vì để hai người có thể danh chính ngôn thuận mà ở cùng một chỗ không bao giờ tách rời.

Q.2 – Chương 316: Ngươi Chính Là Tiểu Yêu Tinh (6)

Mộ Lăng Không đối với hắn mà nói rất là quan trọng, Đế Tuấn quá mức coi trọng thực khiến Linh đế tìm được một chút điểm đột phá.

Muốn làm cho nhi tử biết ơn, không cần trực tiếp ở trên người hắn thăm dò, xuất ra phương thức vòng vèo như vậy, có lẽ phù hợp hơn là bắt lấy được Đế Tuấn kiêu ngạo

Căn bản là hắn kháng cự không được.

Nhìn bóng lưng khiêm tốn của Đế Tuấn, cùng núi thẳng tắp giống nhau.

Phụ tử tương đấu hơn mười năm, mặc kệ Linh đế ban cho hắn cái gì, cũng chưa thấy đứa nhỏ này giống như bây giờ, thành tâm thành ý cảm ơn.

Trong lòng hắn có chút đắc ý không thể che dấu được.

Trên mặt tươi cười, cũng giống như nồng đậm thêm một chút.

Hết thảy đều không cần phải nói

… ………

Ban đêm nổi gió, thổi vù vù rung động, ngoài cửa sổ nhánh cây lay động, khiến người ta nghi ngờ, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe được tiếng cành cây đứt đoạn.

Tối nay Linh đế không có lật thẻ bài của bất cứ người nào, thậm chí đuổi hết nô tài lớn nhỏ ra ngoài, một hũ Lão Tửu, mấy đĩa thức nhắm, một mình uống cùng ngọn nến.

Đã rất nhiều năm không có tâm tình như vậy rồi, tục sự quấn thân, cho dù thân là vua, cũng chạy không thoát như vậy.

Khó có được thanh tĩnh tự do.

Hắn tiếp tục uống một ly, đã hơi hơi say ngà ngà, mỉm cười dựa trên giường mềm, lẳng lặng nhìn phía ngoài cửa sổ, thiểm điện lôi minh ( sấm sét vang dội ), mây gió giao nhau, sắp sửa mưa to một trận.

Cửa gỗ khắc hoa bị người từ bên ngoài vén lên, lại nhẹ nhàng hạ xuống cực nhanh, không làm kinh động bất cứ kẻ nào.

Một cái bóng dáng như quỷ mị, lặng yên mà vào, lúc sau hơi ngừng lại, cởi bỏ áo tơi còn lưu lại nước mưa trên người, tùy ý vứt bỏ trên mặt đất.

“Đông tử, trước trẫm không phải muốn ngươi hầu ở bên ngoài sao, không có chuyện thì đi vào đây làm cái gì, quấy nhiễu sự thanh tĩnh của người khác, có việc gì để sáng mai (Minh nhi) nói sau.” Đầu Linh đế cũng chưa từng quay lại, trực giác cho rằng động tĩnh phía sau là tiếng của tiểu thái giám hầu hạ bên người hắn.

“Long ca ca. . .” Yếu ớt thở dài, giống như đến từ Minh thành, nhiều năm không gặp, giống như là đã cách một đời người…

Q.3 – Chương 317: Ngươi Chính Là Tiểu Yêu Tinh (7)

“Long ca ca, huynh còn nhớ rõ ta.” Bạch y nữ tử cởi sa trên mặt xuống , lộ ra dung mạo tuyệt sắc khiến người khác nín thở, bên trong một đôi mắt đẹp trong trẻo, như có bóng dáng mây mù quanh quẩn, thần bí khó lường.

“Sao lại không nhớ rõ muội, hơn hai mươi năm, không một khắc nào ta có thể quên muội.” Linh đế giơ tay lên, muốn sờ sờ mặt nàng, giống như quá khứ vậy, ôm nàng vào trong lòng, dùng nhiệt độ cơ thể để làm tan đi lạnh lẽo trên người nàng.

Hậu Thổ liên tục bước về phía sau, cực nhanh né đi.

Cánh môi không có huyết sắc gần như mân thành một đường cong, nhìn không ra vui buồn, sau khi gặp lại cũng không có kích động, “Huynh không quên được ta, có nguyện ý đi cùng ta hay không?”

Buồn cười, rõ ràng cũng biết câu trả lời mỗi lần đều như vậy, nàng vẫn là nhịn không được muốn hỏi.

“Thực xin lỗi.” Linh đế thở dài một tiếng, “Ta mong chờ muội có thể lưu lại, Hậu Thổ tuy là người đứng đầu Đại Tuyết Sơn, nhưng là