Nương tử Vi phu bị người bắt nạt

Nương tử Vi phu bị người bắt nạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329275

Bình chọn: 8.00/10/927 lượt.

Mỹ nhân rơi lệ, lê hoa đái vũ, thật động lòng người, chọc người trìu mến.

Nói như là thật sự một chút cũng không giả.

Nhan Song Song thấy bộ dáng này của Long Trác Việt, đều có chút chần chờ nàng có nên buông tha hắn hay không.

Chính là khi nghe đến đối phương gọi tên Nhan Noãn vô cùng thân thiết như thế, lòng Nhan Song Song nổi lên chút đồng tình nháy mắt quăng ra sau đầu.

Này còn may, nếu bị người nhìn thấy, còn tưởng rằng vương phi cùng tên biến thái có quan hệ a.

Hắn không phải làm bẩn trong sạch của vương phi sao.

“Tiểu tặc, ngươi đừng chạy, tên của vương phi ngươi cũng dám kêu .”

Nhan Song Song giơ bồn đồng lên cao, không ngừng đuổi theo Long Trác Việt, kêu đánh kêu giết bộ dáng hung hãn cực kỳ, Long Trác Việt sợ tới mức sắc mặt càng phát ra trắng bệch.

Lúc này,“Chi nha” Một tiếng, cửa đột nhiên mở ra.

Nhan Noãn nhìn Nhan Song Song đang ra sức truy đuổi Long Trác Việt, vội la lên:“Song Song, mau dừng tay, hắn là vương gia.”

Ách –

Lời nói của Nhan Noãn như một quả bom, làm Nhan Song Song cả người choáng váng, mạnh mẽ xoay người một cái, chậu rửa mặt trong tay bởi vì động tác của nàng biên độ quá lớn, quăng ra ngoài.

Long Trác Việt vốn tưởng rằng Nhan Noãn bảo Nhan Song Song dừng tay, hắn sẽ an toàn , đang tính chạy đến bên cạnh Nhan Noãn, nhưng lại không cẩn thận vừa vặn bị chậu đồng của Nhan Song Song ném trúng.

Binh–

“Oa oa oa oa ô ô ô……” Long Trác Việt ôm đầu, đau oa oa khóc lớn, tiếng khóc này, làm Nhan Song Song đang kinh ngạc lại càng hoảng sợ.

Nhan Noãn cả kinh, chạy đến bên cạnh Long Trác Việt.

Trên thân thể lỏa lồ, da thịt khỏe mạnh màu hạt dẻ, vân da rõ ràng, bụng bằng phẳng, không có một tí thịt thừa, chính là liếc mắt một cái, trên mặt Nhan Noãn vừa bình phục xuống nhiệt độ, phút chốc lại thăng lên.

Đỏ ửng phủ lên hai gò má, lại xinh đẹp tuyệt luân, tăng thêm độ mê người.

Long Trác Việt một bên khóc, một bên không quên nhìn trộm thưởng thức biểu tình nữ nhi không bình thường của Nhan Noãn, trong lòng như có ngàn vạn con kiến bò qua.

“Việt Việt, ngươi thế nào?” Nhan Noãn áp chế ngượng ngùng trong lòng, kiễng mũi chân, coi đầu Long Trác Việt, trong mắt toát ra nồng đậm thân thiết.

Nhan Song Song thấy thế, khóe mắt đột nhiên run rẩy một chút, biểu tình ngây ra như phỗng.

Thực…… Thực sự là vương gia?

“Vương…… Vương phi, hắn…… Hắn…… Vương…… Vương gia……” Nhan Song Song tiến lên vài bước đến bên cạnh Nhan Noãn, không thể tin chỉ vào nam tử tuấn mỹ trước mặt, nói năng lộn xộn, như thế nào cũng không tiêu hóa được chuyện này.

Hiền vương xấu xí không chịu nổi, như thế nào đột nhiên biến thành nam nhân tuấn mỹ như thế.

Khuôn mặt như bạch ngọc, lông mài dài đến tóc mai, mũi cao cao, môi như cây anh đào.

Trên đời này, còn có nam nhân có bộ dạng xinh đẹp như thế sao?

Tầm mắt Nhan Song Song không khỏi chuyển qua Nhan Noãn, lại chuyển qua Long Trác Việt.

Một người chim sa cá lặn, hoa nhường nguyệt thẹn, một người phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp vô song.

Hai người tuyệt mỹ như thế đứng chung một chỗ, xung quang như mất hết màu sắc, chỉ còn ánh sáng chói mắt của hai người bọn họ.

☆, Chương 64 Tại sao là mềm

Long Trác Việt kéo tóc, giống một gốc cây cà tím bị sương trắng bao phủ, ủ rũ !

Hiền vương phủ ở nơi nào a, như thế nào nhìn mọi hướng đều giống nhau.

Đáng giận, kinh thành tại sao lại lớn như vậy.

Hắn một bên ở trong lòng oán giận , một bên buồn bực bức tóc, chỉ chốc lát sau, tóc đen chỉnh tề, đã rối loạn như ổ gà.

Lại xứng trên gương mặt ngăm đen xấu xí của hắn, nếu có người đi qua nới này, nhất định sẽ sợ tới mức ba hồn bảy vía bay mất.

Đột nhiên, một đạo bóng người từ trên nóc nhà nhảy xuống, vững vàng đứng ở trước mặt Long Trác Việt.

Đêm tối đến, trong ngõ nhỏ yên tĩnh, vang lên tiếng Thiên Minh thở ra một hơi thật dài.

“Vương gia, thuộc hạ cuối cùng tìm được ngài .”

Trên gương mặt lạnh lùng, khi nhìn thấy Long Trác Việt, nổi lên một tia ấm áp.

Ai có thể nghĩ đến, gia thông minh tuyệt đỉnh, chính là người mười phần mười mù đường.

Long Trác Việt ngửa đầu nhìn Thiên Minh, trong mắt đạm mạc không có một tia kích động, đôi môi khẽ mở, thản nhiên , nhẹ nhàng mở miệng:“Thiên Minh, hôm nay hiệu suất có điểm thấp, ngươi như thế nào không đợi bổn vương đông lạnh thành băng rồi mới đến đi.”

Thiên Minh mi giác hơi hơi run rẩy, thầm nghĩ, gia, ngài không thể vô sỉ đem trách nhiệm đều đổ lên trên người thuộc hạ như vậy a, là ngài phạt thuộc hạ đứng ở trong phòng nhìn bức tường không cho phép đi ra, lúc thuộc hạ biết ngài mất tích đã tìm khắp kinh thành mấy lần .

“Thuộc hạ thất trách, xin vương gia thứ tội.” Thiên Minh chắp tay ôm quyền, không hề oán hận nhận tội.

Long Trác Việt tà tà liếc hắn một cái, từ dưới đất đứng lên.

“Trở về tiếp tục nhìn tường suy nghĩ, ba ngày không được đi ra.”

“Vương gia, thuộc hạ khó tuân theo mệnh lệnh.” Thiên Minh cắn răng, phản kháng nói.

“Hửm?” Long Trác Việt đột nhiên dừng lại, xoay người nhìn Thiên Minh, long mày vừa đen lại thô nhẹ nhàng nhíu thành một đường, cực kỳ giống sâu lông đang mấp máy, đáy mắt chói rọi không rợn sóng, mang the


Old school Swatch Watches