XtGem Forum catalog
Nụ hôn đầu cho em – Suzanne Brockmann

Nụ hôn đầu cho em – Suzanne Brockmann

Tác giả: Suzanne Brockmann

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322020

Bình chọn: 9.00/10/202 lượt.

a được.

“Nếu tôi nói rằng cô đã nhầm, và trung bình mỗi ngày tôi có bảy ý nghĩ phóng đãng về cô thì sao?”

Frankie cười, xoa xoa cổ tay. “Tôi sẽ cười vào mũi anh và gọi anh là kẻ nói dối.”

“Đó là sự thật đấy.”

Đôi mắt đen của cô ánh lên lấp lánh. “Tôi không tin đâu, Simon.”

“Đã bao giờ tôi nói dối cô chưa?”

Cô khẽ cười. “Có lẽ là rồi.”

Chao ôi, anh thực sự đang ngồi đó, tán tỉnh Frankie Paresty. Anh mỉm cười đáp lại cô, ngấm ngầm thách thức xem ai phải nhìn đi chỗ khác trước. “Ví dụ như lúc này đây, bảy ý nghĩ phóng đãng đang cùng lúc khuấy động tâm trí tôi.”

Cô đưa mắt đi chỗ khác, nhưng chỉ trong một giây. “Chỉ có bảy thôi sao?” cô nói, một bên chân mày hơi nhướng lên.

Chao ôi, cô thực sự đang tán tỉnh lại anh. Simon vẫn luôn nghĩ rằng anh không phải gu của cô. Anh thậm chí chưa bao giờ dám mời Frankie đi chơi, trừ một lần, gần mười hai năm trước. Ồ, anh cũng từng nửa đùa nửa thật mời cô đi chơi đấy chứ, như lúc anh tìm thấy chiếc váy đen đáng kinh ngạc ấy trong tủ áo của cô. Nhưng không ai trong hai người coi chuyện đó là nghiêm túc. Có lẽ anh nên…

Có lẽ bao lâu nay anh đã lầm. Có lẽ bao lâu nay Frankie đã che giấu sức hút của cô với anh giống như anh che đậy sức hút của mình với cô.

Ý nghĩ ấy làm đầu anh muốn nổ tung. Anh biết mình đang nhìn Frankie với ánh mắt chứa đầy sự khao khát thuần thúy. Nhưng anh không thể ngăn được mình.

“Nếu chúng ta không tiếp tục làm việc thì sẽ mất cả đêm đấy,” Frankie nói, cố gắng tỏ ra thực tế.

“Tôi có cả đêm mà.”

Câu nói của Simon chứa đầy ẩn ý, và Frankie buộc phải quay đi, sợ anh thấy được vẻ mặt mình.

Rốt cuộc Simon Hunt không lãnh đạm với cô. Nhận thức này mang đến cho cô đủ loại cảm xúc. Thích thú. Phấn khích. Vui sướng. Hốt hoảng. Đặc biệt là hốt hoảng.

Cô bỗng có cảm giác kì quặc rằng mình vừa mới tạo ra một con quái vật đáng sợ, biết rằng nếu cô liếc nhìn lại thì sẽ bắt gặp anh vẫn đang nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng ấy. Trước đây cô đã thấy anh nhìn phụ nữ như vậy – dĩ nhiên là những người phụ nữ khác, chứ chưa bao giờ là cô. Cho đến lúc này.

Jazz. Chuyện gì đã xảy ra với niềm háo hức sắp được gặp lại Jazz của cô? Nó đã biến mất tiêu. Đã bị vùi chôn bởi ý nghĩ rằng chỉ cần một chút nỗ lực, anh chàng Simon Hunt thạo đời và cực kì gợi tình này có thể chui được vào gường cô trong một thời điểm rất gần.

Và ngày mai, khi thức giấc, Frankie sẽ thấy rằng tình bạn gần hai mươi năm giữa cô và người đàn ông này đã bị phá hủy. Cô sẽ gia nhập hàng ngũ những người phụ nữ mà Simon đã yêu rồi bỏ, như Maia Fox. Và cô chỉ dùng từ ‘yêu’ theo nghĩa thể xác thuần túy nhất.

Ít nhất cô sẽ không lầm tưởng mình có thể thay đổi Simon. Ít nhất cô sẽ không ngu ngốc đến độ hi vọng anh sẽ đối xử với cô khác hẳn với đám phụ nữ ngu ngốc trước đó.

Cô sẽ không làm thế – bởi vì cô sẽ không ngủ với Simon. Không phải đêm nay. Cũng không phải sau này. Miễn là anh đừng tóm được cô vào khoảnh khắc yếu đuối nhất. Miễn là cô không bị hút vào đôi mắt như dòng dung nham nóng chảy của anh.

“Tiếp tục làm việc thôi,” cô bảo anh, cẩn thận giữ ánh mắt không rời khỏi máy photo.

Chương 04 phần 1

Chương bốn

“Xem anh nhìn cô nàng nào nào,” Leila Hunt nói, gieo mình xuống chiếc ghế đối diện với Simon trong nhà hàng của khu resort. “Ôi trời, đó là Frankie ư?”

Simon gật đầu.

“Nó mặc gì thế kia? Có phải nó đang mặc…?”

“Váy.”

“Ai đi cùng nó ấy nhỉ? Không tệ nha. Nụ cười mới duyên làm sao…”

“Khách hàng đấy.” Câu nói hơi quá căng thẳng và cộc lốc của Simon khiến em gái anh ngạc nhiên. Cô nhìn anh chằm chằm.

“Của anh à?”

Simon buộc mình phải thả lỏng, mỉm cười, để giấu đi sự thật rằng anh đang ngồi đó với ruột gan quặn lại vì cô nàng Francine Paresky đang ngồi phía bên kia phòng, đúng là một trong những chiếc váy – chiếc váy hoa màu xanh lam – mà anh thấy trong tủ áo của cô, và đang dùng bữa với Clayton Quinn.

Người ngồi đó có thể đã là anh. Lẽ ra phải thế.

“Không, đó là khách hàng của cô ấy, dù cô có tin hay không,” anh trả lời Leila, giọng anh đã tự nhiên hẳn, thậm chí nghe còn khá vui vẻ và vô tư. “Cô ấy đang giải quyết một vụ cho người này, giúp ông ta tìm một người được thừa hưởng di chúc.”

“Tốt quá.” Leila lấy một chiếc bánh mì dài từ cái giỏ để giữa bàn, bẻ một miếng và cho vào miệng. “Vừa mới hôm qua Frankie còn bảo em là nó đang túng quẫn, có khi phải quay lại với những chuyến đi biển cho khu resort của Preston Seaholm.”

“Ồ, cô không đùa đấy chứ.” Simon nhăn mặt, rời mắt khỏi cảnh trò chuyện sôi nổi giữa Frankie và Clay Quinn để nhìn em gái. “Anh tưởng cô ấy đã thề không bao giờ làm việc đó nữa?”

Đôi mắt tím của Leila đầy vẻ nghiêm trọng. “Sắp đến hạn nộp các khoản thuế. Nó không còn nhiều lựa chọn.”

Hai năm trước Frankie từng làm việc đều đặn ở khu resort, đưa những du khách trong các đoàn du lịch đi câu bằng thuyền của Pres Seaholm. Các đoàn khách thường toàn là nam giới, và họ thường uống kha khá bia khi câu cá. Đôi khi có những người gây chuyện om sòm và rất thô lỗ. Có lần Frankie phải lên tiếng cảnh cáo sẽ ném đám khách khiếm nhã của cô rồi kéo họ về cảng bằng những sợ