Insane
Nụ hôn của Quỷ

Nụ hôn của Quỷ

Tác giả: Hà Thiện Thuyên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322361

Bình chọn: 8.5.00/10/236 lượt.



Thư ký Lý vì muốn an ủi tôi, đã nhét cho tôi rất nhiều thức ăn! Ăn cơm xong, chúng tôi đi dạo trên đường phố Paris (tiếc là chỉ có thể nhìn các mặt hàng cao cấp, bởi trừ phi bớt mấy con không, nếu không tôi sẽ không thể mua nổi!) cuối cùng anh cũng nhận được một cuộc điện thoại, cười và nhìn tôi:

“Vĩnh Thái thiếu gia đã trở về khách sạn rồi.”

YEAH… tôi như nghe thấy tiếng thắng lợi vang lên!

Cửa phòng được mở ra, tôi nghe thấy tiếng ồn truyền ra tiếng ti vi. Đi gần xem, người đối diện ti vi đã ngủ say trên chiếc ghế nệm. Thư ký Lý lặng lẽ bỏ đi, do đó ngoài con sâu ngủ trong cái phòng lớn này, chỉ còn lại một mình tôi.

Tôi nhè nhẹ ấn nút tắt máy.

Cái tên này ngủ thật là ngon! Hình dáng lúc ngủ của anh ngây thơ như trẻ sơ sinh, với hình dáng lúc đã tỉnh dậy, thì khác nhau hoàn toàn. Đôi lông mi dài để lại bóng đen trong hốc mắt, môi hơi bặm lại. Dù là đang ngủ, các đường nét cứng rắn trên mặt của anh vẫn thu hút người khác. Hít thở từ từ nhẹ nhàng, làm cho người khác tin rằng anh đang mơ một giấc mơ đẹp.

Mơ đến tôi ư? Hi hi, tôi bắt đầu tưởng tượng.

Anh, xem thế nào cũng xem không đủ.

Cái tên này đúng là quá mệt rồi! Hôm qua vì tìm quả pha lê táo gần như cả đêm không ngủ, mới sáng sớm đã phải làm người bay trên không, tiếp đó bận làm việc cả ngày cho đến tối. Thật là giống SUPERMAN! Bây giờ anh đang nằm trên ghế nệm, cái cặp màu đen thì để dưới chân. Tôi bắt đầu hiểu ra ẩn ý câu nói “Tiết kiệm thời gian thở để gọi điện thoại cho em” trong điện thoại.

Lúc này, anh vẫn mặc bộ đồ đen, hình như đây là cách ăn mặc để xuất hiện trong các buổi tiệc quan trọng. Đã quen với bộ dạng mặc đồ thường ngày của Vĩnh Thái, đột nhiên thấy cách ăn mặc trịnh trọng cảu anh, thật không quen.

“Em đến rồi à”, một tiếng nói dịu dàng từ trước truyền đến. Không biết tôi đã nhìn bao lâu, anh cuối cùng cũng đã tỉnh dậy.

“Ừm.” tôi nhẹ nhàng trả lời.

“Qua đây, để anh ôm em…” anh dịu dàng đến nỗi không thể ngờ tới, trong đôi mắt đen láy ấy phát lên ánh sáng của bảo thạch.

Không khí yên tĩnh như thế, thật làm người khác đắm say. Tôi ngoan ngoãn nghênh tiếp đôi tay của anh, cười nhỏ và cọ sát vào ngực của anh như con mèo… tôi phát hiện, tôi rất thích nũng nịu như thế với Vĩnh Thái! Cái mùi vị quen thuộc trong lòng anh, như trước khi tôi ra đời, tôi đã quen với mùi vị này… thân thiết như thế, lại làm người khác cảm thấy an toàn như thế. Có khi nào trước lúc ra đời tôi đã quen anh không? Trong đầu tôi xuất hiện rất nhiều tình tiết trong truyện của con gái.

Đây là sự say đắm sao? Nếu như rơi vào vòng tay của người nào đó, thì đã thỏa mãn lắm rồi, ngoài điều này ra, cái gì cũng có thể không cần…

“Khò khò khò…”

Anh sao thể như thế mà ngủ được!

Phần 2: Paris lãng mạn

Nếu như em cứ mãi nói thích anh

Anh có chê em nói nhiều không

Có phải anh cũng nghĩ đến điều này

Nên mới không ngừng thay đổi phương thức biểu đạt

Nhưng nếu như anh cứ mãi nói thích em

Em sẽ không chê anh phiền đâu

Phòng tôi được sắp xếp ngay kế bên phòng anh. Theo cách nói của anh, nếu có xảy ra tình huống đặc biệt gì, anh có thể xuất hiện bên tôi đầu tiên, cứu thoát cho tôi. Nhưng trong khách sạn thì sẽ có tình huống đặc biệt gì chứ? Đây chỉ là để anh có thể sai khiến tôi dễ dàng thôi!

Hu hu… tôi làm quen người hầu của anh sao!

Quả nhiên, mới sáng sớm đã nghe tiếng gõ cửa “Cốc cốc cốc”. Tôi mắt mở mắt nhắm đi mở cửa, nhìn thấy Vĩnh Thái mặc áo thun trắng với quần jean, đem theo một cái ba lô xuất hiện trước mặt tôi, chân cũng thay đôi giày thể thao, hoàn toàn là cách ăn mặc để đi ra ngoài.

“Làm gì vậy?” Tôi vẫn đang cố gắng mở to mắt mình.

“Trước tiên chúng ta sẽ đến ăn sáng ở quán bánh nổi tiếng, sau đó đến quảng trường cho bồ câu ăn, tiếp đó sẽ đi tham quan các danh lam thắng cảnh…” anh như đang đọc thuộc lòng bài phát biểu mà nói ra một hơi về kế hoạch hôm nay của chúng tôi. Hê, cái tên này vẫn đang chìm trong bản báo cáo của mình, nói năng cũng có trước có sau lắm.

“Không đi có được không?” Mới nghỉ ngơi một đêm, hôm nay đã đi nhiều chỗ như thế, anh không mệt sao?

“Không được, nhất định phải đi. Anh đã phải tham khảo rất nhiều ý kiến mới kết luận được đường đi đáng giá này. Đường đi này rất thích hợp với em!” Tham khảo rất nhiều ý kiến? Kỳ lạ, cái tên đó chẳng phải là rất ghét đi du lịch sao. Tôi nhớ cái hình dáng nổi giận của anh khi nhận được điện thoại của Ân Anh.

“Tại sao phải đi?” tôi hỏi. Anh thay đổi chủ ý nhanh như thế, là vì tôi sao?

“Em không muốn đi sao? Chẳng phải em vẫn luôn mong chờ một cuộc hẹn lãng mạn hay sao?” Chắc là chú ý đến cách nói chuyện không giống bình thường của mình, mà mặt anh đột nhiên đỏ lên.

Thế thì, cung kính không bằng tuân mệnh thôi!

Ha ha, mặt tôi cười như hoa!

Bồ câu đúng là động vật đáng yêu. Chắc sẽ không có loài chim chóc nào có thể thân thiết với con người như thế. Đứng ở giữa quảng trường, một đàn chim bồ câu trắng bay ngang bầu trời, tôi như muốn bay chung với bọn chúng, bay càng ngày càng cao, lòng cũng theo đó mà hôn trời xanh bao la. Mấy cọng lông trắng từ trên trời rơi xuống, ngay sau đó lại