
i. Tao ns chuyện vs mày sau.
– Ukm…pp
Rồi Jujin quay sang cô bé:
– Kasama nhỉ…Đi thôi bé.
– Vâng.
Khi cánh cửa vừa khép lại, tiếng bước chân xa dần…..
RẦM…
– Nói cho ta nghe. Thế là thế nào.
Ông Daine tức giận ném phăng chồng giấy trên bàn xuống mặt đất. Mắt đỏ ngầu giận dữ. Kahanda vẫn nhởn nhơ.
– chẳng lẽ sự kiện Kasama sống lại gây Shock với chú đến thế sao. Hắn cười khẩy.
– Cháu không phải một đứa ngu ngok. Vì thế cháu thừa hiểu điều ta muốn nói tới là gì.
Ông Daine vẫn không thay đổi thái độ dù đã nghe tiếng răng rắc của chiếc bút trong tay. Kahanda tung hứng chiếc gối trên tay, miệng vẫn không thôi nở nụ cười ngạo nghễ:
– Vậy chú muốn sao. Cứ nói thẳng ra. Giữa chú cháu mik thì còn điều gì phải bí mặt nữa …phải không?
– Thái độ đó là gì?
– Là thái độ bình thường của một người anh trai với em gái.
– Cháu nghĩ hai chữa bình thường được đặt đúng chỗ sao.
– Cháu không giỏi về phần săp xếp từ trong câu cho lắm.
Đến lúc này, ông Daine gằn giọng, tiếng bàn kêu răng rắc:
– Ta không đủ kiên nhẫn để chơi trò đuổi bắt với cháu đâu. Tại sao lại đối xử với Kasumi như vậy.
– Như vậy là như thế nào. hắn vẫn giả bộ nai tơ ngơ ngác .(puki: ta đâm..ta chém …ta chiên xào ngươi…)
Cố hít một hơi giữ tỉnh táo, ông Daine đặt người xuống ghê sbành, xcho ghế xoay một vòng rồi nhàn nhã. :
– Không quan tâm. Lạnh lùng, Chả khác nào coi nó như kẻ thù. Người ngoài nhìn vào chả ai nghĩ hai đứa là anh em. Tại sao Kasama trở về lại khiến cho tình cảm hai đứa vốn dĩ rất thân thiết lại sứt mẻ đến như vậy.
– Điều đó….
– Đừng ngắt lời ta_ông Daine gằn giọng_Chính ai là kẻ đã bỏ qua tính mạng mik để cứu con bé thoát khỏi nguy hiểm. Ai là kẻ đã chăm lo cho con bé suốt những năm tuổi thơ. Ai đã ở bên nó khi nó ặgp những cơn ác mộng. Giờ kẻ đó dang ở đâu.
– Đó là điều nó đáng phải nhận lấy.
– Kể cả sau tòan bộ nỗ lực cứu sống lai Kasama khi chỉ mới vài giờ sau khi sinh.
– Cái đó đương nhiên nó phải làm.
Ông Daine tức giận. Sự cố chấp của hắn đã gây cho ông một lực lớn. Đập mạnh cái bàn gãy đôi. Giấy tờ, máy tính thi nhau rơi loảng xoảng nhưng không ảnh hưởng tới không khí nói chuyện.
– Sao ngươi lại không chịu hiểu nhỉ. Nếu như Kasumi không phải được ấn định làm Nữ hoàng thì Kasama sẽ không đc sinh ra bởi sự ra đời đó là không cần thiết. Kasama chỉ đóng vai trò như một chìa khóa phong ấn, không hơn không kém.
– Không. Kasama …nó là em gái cháu. Và nếu như…._hắn cầm chiếc gối ném mạnh qua cửa sổ_Khôg có Kasumi thì tốt….Ha…ha…
– Ngươi thật ngu muội …Kahanda. Ngươi có từng nhớ rằng khi mẹ ngươi mang thai một đứa bé nhưng sinh ra lại là hai không. Chính đứa bé thứ hai này, nó chỉ là một cái bóng, là một phần đc tách ra từ Kasumi. Nó chỉ là kẻ giải phong ấn.
– ……..
– Ngươi đừng giả vờ lảng tránh, không có cửa đâu. Ta nói cho ngươi biết. Tốt nhất ngươi nên về đập đầu suy nghĩ. Ta không ngờ đứa cháu vốn dĩ rất thông minh phán xét mọi chuyện một cách toàn vẹn lại trở nên như thế này.
Hắn ngồi phịch xuống ghế, đầu gục xuống cánh tay.
– Đứa cháu đó đã chết khi nhìn tháy cái gọi là phong ấn của các người.
“Một cậu con con trai chừng 15, 16 tuổi ngồi im lặng bên cửa sổ cầu nguyện. Bầu trời đầy sao, tẳng tròn bỗng chốc mọi thứ đảo lộn, gió lốc cuồn cuộn. Cậu hoảng hốt lao tới căn phòng đang tấp nập người qua lại.
Một tiếng sét lớn vang lên…cùng lúc tiếng khóc của sinh linh chào đời……
Và cậu cũng đa nghe thấy tiếng hét lên của mọi người:
– Sao lại là hai đứa bé…rõ ràng chỉ là một mà….
– Ôi….một cô bé phát ánh sáng…
– Hình như đó là dấu hiệu nữ hoàng……..thế thì..
– Cô bé còn lại……
Họ nhìn nhau hoảng hốt..
Sao cậu lại không hiểu điều gì sẽ xảy đné với cô bé còn lại chứ. Mấy chục năm đọc sách sao lại ko đoán ra. Cậu vội vã chạy đén
– Hai đứa e gái ta đâu.
– Thái tử._tất cả quỳ sụp xuống_Một người đàn ông đã đưa đi.
– Hướng nào?
– Khu vườn Ma ám
Vội vã lao nhanh như một cơn lốc, cậu đứng trc một căn hầm còn mở cửa.
Theo chút ánh sáng mờ mờ. cậu vội vã lao theo.
Trước mắt cậu, hình ảnh một đứa bé đôi mắt chưa mở với một cơ thể trắng bệch không chút máu. Bên cạnh là một cô bé đang nở nụ cười ngâm trong dòng nước màu đỏ. Và kẻ tiến hành với một ánh mắt lạnh lùng…lạnh như làn băng tuyết vĩnh cửu.
Cậu lùi dần…lùi dần..ra cửa……lao nhanh vào khu vườn Ma ám rồi chạy thẳng một mạch, không ngừng hét lên:
– Em ta đã bị giết…..bị giết rồi
– Em ta đã chết….
– Chết rồi….Ha…ha..
Máu…màu đỏ tràn ngập trong mắt hắn…….”
– Kahanda…
Tiếng ông Daine kêu làm hắn sực tỉnh.
– Nếu như vậy thì thái độ lâu nay của cháu đối với Kasumi là…
– Thật may cho con bé ấy rằng Kasama đã sống lại. Nếu không nó sẽ còn được đón nhận những kế hoạch được định sẵn lúc nớ mới vừa chào đời…ha..ha…
Như có một luồng điện xẹt qua, ông hốt hoảng:
– Kahanda…cháu định làm gì Kasumi.
– Một kế hoạch trả thù hoàn hảo đến từng chi tiết.
– Vậy sao lại cứu Kasumi khi con bé rơi vào tay Kidosun. Chẳng phải rơi vào tay hăn scon bé sẽ mất mạng sao.
– Ha..ha…thế thì quá dễ cho nó. Cháu muốn phải tự tay mik sẽ tai hiện lại năm xưa. Chú nếu bị bắt đi và