
t thế? Nếu như thế thì chẳng phải hắn ko men nữa sao? Đời nào mà Jun lại như thế chứ! Jun vốn dĩ lạnh lùng, ko đời nào lại làm những trò con gái + con nít đó! Phồng má hả ??? Đợi hắn vài kiếp đi … mở to mắt ngạc nhiên sao? Hắn cũng muốn lắm đấy nhưng chưa có gì đủ khả năng để khiến hắn ngạc nhiên đến mức
” khiếp
” như thế đâu!!! Mà đôi môi ấy bây giờ nhợt nhạt lắm … mất máu khá nhiều đã dẫn đến điều đó … như thế dù có vểnh môi cỡ nào cũng sẽ chẳng có gì hay ho … Đôi mắt xám đó, dẫu có mở to mà nó cứ vô hồn như thế thì cũng ko có gì đặc biệt!!! Nghĩ thế… nó lại cười buồn …
Nhưng dù gì nó cũng muốn thử … mắt môi ko được thì nó sẽ làm cái khác thú vị hơn nhiều … cảm tưởng cuả hắn khi nhận ra điều mà nó sắp làm hẳn sẽ là gì nhỉ? Nó ko đoán được, nhưng chắc là sẽ rất ấn tượng …
…
Chuyện cần làm đã xong, có lẽ nó nên ngủ 1 ít … sáng nó sẽ dậy sớm rồi rời đi …
p.s: vào chính thức rồi, thế nên Chee sẽ có rất nhìu áp lực, Chee chỉ mong mng đặt mình vào vị trí của Chee mà thông cảm giúp ^^ , nếu được như thế, Chee thực sự cám ơn rất nhìu! Fic sẽ ko bỏ chỉ có điều tiến độ nó sẽ đi chậm hơn so với hồi hè … Chee vẫn chưa có lịch post cụ thể, khi nào có sẽ post ng biết! Cảm ơn vì đã luôn ủng hộ Chee và đồng thời cũng xin lỗi vì khiến mọi người chờ … Dù là gì đi nữa thì cảm ơn những người đã luôn bên cạnh ủng hộ Chee và cmt nhiệt tình như thế, cmt như thế cũng là 1 động lực để Chee có thể tiếp tục ^^ . Love ya ~
Chương 16 – 8
Chap 16.8:
Hắn mơ thấy mình đang ở lốt 1 đứa trẻ chừng 5 tuổi , ngồi trong một chiếc xe với ba và 1 chú tài xế … chiếc xe cứ chạy mãi … chạy mãi … chạy một cách hối hả … dù phía sau có một cô bé ko ngừng chạy theo, miệng í ới gọi gì đó mà hắn chẳng thể nghe được, chắc có lẽ là gọi tên hắn. Cô bé cứ đuổi theo chiếc xe mà ko để ý rằng mẹ của mình cũng đang chạy theo phía sau với vẻ lo lắng.
Hắn lia mắt thấy gì đó nên đã vội la lên, cô bé nhận ra nhưng ko hiểu biểu hiện của hắn có ý nghĩa gì nên chợt đứng sựng lại, nét mặt của người mẹ chưa kịp vui mừng vì đuổi kịp cô con gái bé nhỏ của mình thì đã chợt tái xanh … ko kịp suy nghĩ, bản năng của người làm mẹ đã khiến bà chạy thật nhanh đến và ôm lấy con mình ghì chặt vào lòng, xoay tấm lưng ra ngoài …
RẦM
Âm thanh chát chúa vang lên, hắn vội dùng tay bịt mắt mình lại, cú va chạm quá mạnh khiến hắn ko dám nhìn… sự việc vừa xảy ra làm cho hắn sợ, lúc sau gỡ tay ra, chỉ thấy phía xa xa là một vũng máu …
Máu nhuộm đỏ cả một vùng …
Chiếc xe vừa gây án cũng ko thấy đâu, tài xế đã bỏ chạy chỉ sau vài tích tắc xảy ra tai nạn …
Khung cảnh lúc đó chỉ thấy những làn người bu lại chật kín … dù còn nhỏ nhưng sự nhanh nhạy vốn có đã báo cho hắn biết cái thực tế vừa xảy ra là gì, hắn đã gào thét, thậm chí là xin ba mình dừng xe lại nhưng sao … chiếc xe cứ di chuyển, hòa vào làn đường đông đúc … là ba hắn đã ko cho phép nó dừng lại… khoảng cách giữa hắn và 2 người nằm dưới con đường kia ngày càng xa dần…
Vài ngày sau đó … hắn nhận được tin cô bạn mình qua đời, thậm chí là từ ngày sau tai nạn … hắn chả có cơ hội để nhìn mặt người bạn thân yêu của mình … mẹ cô bạn đó đã mất từ ngay lúc tai nạn vừa xảy ra …
Cơn ác mộng đưa hắn trở về những ngày kinh hoàng của tuổi thơ … một tuổi thơ ko êm đẹp …
– Mây !!!
Hắn choàng tỉnh, mặt lấm tấm mồ hôi … cả áo hắn cũng bị ướt đẫm …
Chợt thở dài, hắn cắn chặt môi dưới , dùng tay quệt đi những vết mồ hôi đang tồn tại trên mặt … nhờ thế hắn mới để ý tay mình đã được băng lại cẩn thận …
Cứ ngỡ vị bác sĩ đã canh lúc hắn ngủ mà lẻn vào băng nên miệng hắn cứ lầm bầm gì đó tỏ ý ko hài lòng.
À khoan, có gì đó bất thường đang diễn ra ở căn phòng này… Quay mặt sang hai bên ngoáng ngóng thì thấy nó đang nhìn mình với ánh mắt chất chứa đầy sự khó hiểu, hắn quay sang chỗ khác, thì ra là nó tới thăm … Mà ko đúng, hắn lại quay phắt sang nó, thể hiện một sự ngạc nhiên cho điều vừa thấy, gì thế ???? Nó đã ở đây từ lúc nào??? Bây giờ chỉ mới 5h mấy 6h sáng là cùng …
– Tôi chưa chết nên thất vọng lắm hả?- hắn nhếch môi
Nó vẩn im lặng ko nói gì, mắt đánh sang hướng khác. Hắn khinh khỉnh nhìn nó, nó chẳng biết được là hắn suýt mất mạng vì nó. Ngay chỗ ngoặc, não bộ hắn ko chịu tập trung vào chỗ nguy hiểm đó, nó chỉ lo nghĩ về chuyện Zu ko tham gia cuộc đua lần này, phân tích vớ vẩn những lý do tại sao Zu lại ko tham gia, tại sao Zu lại tếh này, tếh kia, thế nọ … , vì thế, xe hắn đã bị lao thẳng ra khỏi làn đường, tông mạnh vào vách dựng ngay đó … chiếc xe hư hại khá nặng nề, thậm chí nó còn bốc khói và muốn phát hỏa sau cú đâm đó … cũng may lí trí hắn đã kịp tỉnh thức, hắn đã liều mạng mà xông ra khỏi xe… vì thế mới thoát chết, nhưng cánh tay phải cũng vì đó mà va chạm mạnh xuống làn đường … một lực ma sát mạnh và kéo dài …
– Vì tương lai của nhóm, tôi nghĩ … chúng ta nên có cuộc nói chuyện rõ ràng!
Nó nhìn thẳng vào mắt hắn.
– Chẳng phải cô là người
” khơi màu
” trước sao? Gì mà vì tương lai của nhóm chứ?- hắn nở nụ cười trào phúng.
Nhưng có vẻ nó chẳng quan tâm tới câu nói móc méo đó.
– Tuần sau ít nhất anh cũng lếch tới