Nói cho em biết làm sao để hết yêu

Nói cho em biết làm sao để hết yêu

Tác giả: Thùy Dung Sin

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324911

Bình chọn: 10.00/10/491 lượt.

xoa đầu nó khen.

– Dạ! Bái bai bà!

Vậy là đã có chút thông tin rồi…..

_________@___@_________

– Hiếu Phong ! Con có trong nhà không? – Kim Nhã lâu rồi không có thời gian rảnh nên , được nghỉ là cô đến thăm mẹ con Băng Đồng liền. Nhưng đến đây bấm chuông vài hồi cũng không ai ra mở cửa. Nên đành gọi thử , vì cô thấy trong nhà sáng đèn, giờ là 6h chắc Hiếu Phong đã về rồi.

– Dạ ! Dì Kim Nhã đến chơi! – Hiếu Phong đang mải mê với chồng báo chí nên không để ý đến chuông cổng, may mà xuống ngà lấy nước nên mí nghe tiếng Kim Nhã gọi.

– Đi đâu? Sao dì bấm chuông hoài không ra mở cửa? Mẹ về chưa? – Kim Nhã vào nhà, hai tay sách nào là túi lớn túi bé đồ ăn.

– Dạ! Mẹ con chưa? – Thằng nhỏ le te chạy theo sau.

– Chờ dì làm bữa tối nhé! tí mẹ về mình cùng ăn! – Kim Nhã lôi ra một đống nguyên liệu tươi ngon để nấu ăn.

– Dạ! Con phải làm bào tập tiếp rồi ! Con lên phòng nhé! Thực ra thì thằng nhỏ đang bận với Đống báo trí nó bày đầy ra giường phải lên dọn dẹp trước khi mẹ về.

– Ừ……- Kim Nhã phất tay cho qua.

________@___@________

Hiếu Phong là một thằng nhỏ không hề tầm thường, tuy mới 5 tuổi nhưng nó đã học xong chương trình tiểu học, bằng chính sự tìm hiểu của bản thân, chính Băng Đồng cũng không tin nổi Chí thông minh của nó. Chỉ nhìn qua cô làm có vài lần là học được ngay. Lúc này đây, thằng bé đang ôm khư khư chiếc lattop của mẹ nó. Mười đầu ngón tay lướt nhanh trên bàn phím trên màn hình là hàng loạt thông tin về Hiếu Thiên và tập đoàn Trần thị. ” Tin tức mới nhất , anh đang công tác tại Việt Nam , tại một chi nhánh mới được xác nhập.

– Sao lại cùng công ty mami? A! Mình hiểu rồi! Thì ra lí do mami khóc là vì….

Thằng nhỏ suy tư theo như nó hiểu….

…………..

– Tiểu Phong? – Cửa phòng bị đẩy ra, cô bước vào.

– A…..- Vội đóng lại laptop- Mami! Mẹ về rồi sao ?

– Con đang làm gì? – Cô tiến có đầu thằng nhỏ.

– Dạ! Chơi game….- Nó vội đáp lại , nét mặt Bình thản như không.

– Xuống ăn cơm thui! Dì Kim Nhã đang đợi! – Cô đặt laptop lên bàn, kéo thằng nhỏ dậy.

– Mami! Mẹ có yêu papa không? – Nó vội vàng hỏi một câu không đúng chủ đề.

– Sao con hỏi vậy? – Sắc mặt cô đột nhiên đổi màu, xán ngoét nhìn thằng nhỏ nghi ngờ.

– Dạ! Không…..- Lúng túng.

– Papa con mất rồi! – Cô vội kiếm đại một lí do để thằng bé đỡ thắc mắc, nhưng khi nói ra lại hối hận, đau lòng.

– Ừm- Thằng nhỏ gậy đầu, nó giả vờ tin , chắc có ló do gì đó để mami phải nói vậy, nó nhất quyết điều tra ra. Nếu có thể khi Hiếu Phong lại có papa cũng nên.

Kim Nhã nhất quyết đòi ở lại ngủ với Hiếu Phong nên Băng Đồng đành thu dọn thêm một chiếc gối nữa mang vào phòng cho hai cô cháu. Bước vào phòng thù chỉ thấy Kim Nhã đang nằm coi phim, không thấy Hiếu Phong ……

– Thằng nhóc đâu rồi? – Băng Đồng đặt chiếc gối xuống đầu giường.

– Mình cũng không biết! Nó vác theo máy tính đi đâu rồi! – Kim Nhã tròn mắt nhìn cô.

– Hazzz……thằng nhỏ này! Lại chốn ở phòng khách rồi! – Băng Đồng thở dài, còn ai hiểu nó hơn cô chứ. – Từ nhỏ nó đã học tự lập rồi! Nhất quyết không ngủ chung với ai!

– Vậy hả? – Kim Nhã ngạc nhiên vì đây là lần đầu cô nghe nói.

– Thôi cậu cứ xem tiếp đi , mình đi xem nó thế nào rồi lên ngủ cùng cậu cho vui! – Băng Đồng bước nhanh về phía cửa phòng.

Kim Nhã nhìn theo mỉm cười, rồi tiếp tục coi bộ phim tình cảm đang chiếu.

__________@___@__________

Sáng hôm sau……

Băng Đồng đến công ty từ rất sớm để làm nốt một số tài liệu Cần gấp cho buổi kí kết hợp đồng với tập đoàn Phan thị chiều nay.

– Băng Đồng em giúp tôi tham gia buổi kí kết hôm nay với tập đoàn Phan thị được chứ? – Hiếu Thiên tập trung vào màn hình máy tính, lạnh lùng sai khiến cô, trong công việc Hiếu Thiên hoàn toàn nghiêm túc.

– Anh không tham gia sao? – Cô ngừng lại công việc ngước mắt nhìn anh.

– Em hi vọng tôi đi cùng sao? – Anh đột nhiên muốn trêu cô một chút.

– Dạ! Không…..tôi…..ý tôi…..không phải thế!

Cô ấp úng nửa ngày mới được một chữ.

– Thôi được rồi tôi có chút việc, em giúp tôi xử lí nốt! – Anh đứng dậy, cầm áo vest treo trên mắc hướng phía cửa đi tới.

-Dạ! Thưa chủ tịch! – Cô chỉ biết làm theo bổn phận cấp dưới với xếp.

Đợi anh đi khỏi cô mới trở lại dáng vẻ yếu đuối thường ngày, trái tim kịch liệt run rẩy, anh ở rất gần nhưng lại rất xa, cô không thể tới được.

________@____@_______

Hiếu Thiên bước vào nhà hàng kiểu Pháp ở giữa trung tâm thành phố. Phục vụ đưa anh vào phòng víp đã đặt trước. Đẩy cửa bước vào mọi người đã đông đủ chỉ thiếu mỗi anh.

– Hiếu Thiên! Sao muộn vậy ? Làm bọn mình chờ mãi!

Thái Lăng nên tiếng khi anh bước vào.

– Anh Thiên! Em nhớ anh lắm! – Tháo Na chạy đến ôm cánh tay anh làm nũng.

– Ưm…..e….hèm……- Lí Quốc Kiệt nhìn một màn này không khỏi “ghen”.

– Thái Na! Em làm quá rồi! Xem Quốc Kiệt giận rồi kìa! – Hiếu Thiên vỗ vỗ vai cô.

– Kệ anh ta! Ai kêu bám đuôi em hoài! – Thái Na liếc xéo Lí Quốc Kiệt một cái.

Cô mới đi du lịch chưa đầy một ngày , anh ta đã lẽo đẽo theo sau, ai không ghét.

– Ngời đi nào! – Cẩm Tú im lặng nãy giờ cũng lên tiếng.

Hiếu Thiên vừa ngồi vào ghế đã thấy một bóng nhỏ nhào vào lòng mình.

– A! Chú Thi


Teya Salat