
, một bên nhìn lén chủ tử động tĩnh, một bên trao đổi ánh mắt ── Như thế nào hai vị chủ tử ầm ỹ giống tiểu hài tử, giời lại im lặng đáng sợ chắc lại đang giận dỗi?
Nếu Vương gia phát giận đều bình thường, nhưng Vương phi bình thường là một người cực kì mềm mại ôn hòa, Vương gia căn bản tính tình không phải cùng vời người bình thường giống nhau, hiện tại tự nhiên Vương phi ở cùng Vương gia cũng trở nên dễ giận dỗi, chuyện này rất không bình thường , ngẫm lại…… Thế gian có những chuyện biến đổi không ai có thể biết trước được!
“Nhìn xem trên mặt Gia đều bị ngươi cắn hết ngươi muốn mang mặt Gia phá hư !” Sau khi vào miếu, ta thừa dịp khi bọn ta đi đến nơi ít người, ta bắt lấy cơ hội cố tình trách cứ nàng.
“Ngài có thể ở trong xe ngựa, không cần đi ra ngoài gặp người.” Nếu thật hắn không ra ngoài gặp người, trong thiên hạ khắp nơi người người sẽ sinh sống bình an vui sướng.
“Chúng ta sớm rời đi được không? Ngươi đến chùa miếu làm cái gì?” Ta hôm nay ra ngoài việc quan trọng chính là đến trêu chọc Lưu Thuận Nghiêu xem nàng đau khổ tâm, đáng tiếc còn không có đem Lưu Thuận Ngiêu nhục mạ đủ đã bị Đổng Phi Hà phá hư, kế hoạch không viên mãn, ta cảm thấy thực chẳng có gì vui vẻ.
Cái gì mà cảnh sắc hữu tình, ta căn bản chẳng thưởng thức vào, ngắm phong cảnh a`! Không bằng ta mang thê tử về nhà nhốt vào trong phòng cận thận dạy dỗ, ta dùng thân hình cường tráng chiêu phục nàng bắt nàng phải phục tùng làm cho nàng luôn e thẹn đáng yêu, vẻ mặt động lòng người, tuyệt đối so với cài gì núi, cái gì hoa, cái gì sơn thủy cảnh đẹp… Sẽ vui vẻ hơn vạn phần, nghĩ đến tâm ta cực kỳ giao động.
“Buông tay!” Vừa mới vào đến miếu, Ứng Trị đã nghĩ kéo nàng đi, hắn trong đầu rốt cuộc suy nghĩ đến trò gì nữa ?
“Ta muốn bái Phật.”
Nếu nàng còn ngồi vị trí Vương phi, nàng căn bản không hiểu nàng cần phải làm sao để có thể làm vừa lòng nhau để có thế cùng nhau chung sống.
Nghĩ đến nàng cần phải khẩn cầu thần linh thi triển thần lực, phụ hộ cho Ứng Trị trở nên giống một người bình thường! Nếu được như thế khắp thiên hạ mọi người sẽ vừa lòng.
“Bái cái gì Phật? Có cần gì, bái Gia có thể linh nghiệm hơn, cầu Phật còn phải thắp hương, cầu Gia chỉ cần nói một câu, không cần phiền phức, ngươi thật sự là ngu không ai bằng.” Ta thực không kiên nhẫn.
“Câm miệng!” Hắn như thế nào lại dàm dùng những từ ngữ như vậy?
Nàng vừa rống xong, đã thấy chung quanh vài khách hành hương kinh ngạc nhìn về phía nàng.
Ta cũng nhìn thấy được mọi người đang nhìn: “Nhìn cái gì? Chưa thấy qua người đàn bà đanh đá sao?”
Nàng chỉ cảm thấy khóc không ra nước mắt, nghe nói nơi này có bùa rất linh nghiệm , nàng hiện tại cần phải đi cầu một lá bùa, về nhà đốt cho Ứng Trị uống.
“Nhanh chút! Gia thời gian quý giá.” Ta không kiên nhẫn lại thúc dục nàng một tiếng, bỗng nhiên nghĩ ra thấp giọng hỏi nàng “Ngươi tới cầu thần bái Phật, có phải ngươi cầu phật cho ngươi nhanh một chút sinh cho Gia nam hài tử phải không?”
Nàng vừa nghe, như bị sét đánh, tâm loạn cúi đầu ngây ngốc nhìn chính mình bụng.
Bình thường nếu thành thân nữ tử sau, tam, năm nguyệt có thể sẽ có hài tử. Nàng bất lực nhìn nhìn Ứng Trị, nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, không biết nên chờ mong, hay là nên sợ hãi? —— tam, năm nguyệt = ba đến năm tháng.
Hắn đứa nhỏ, bọn họ cộng đồng cốt nhục…… Lòng của nàng cảm thấy xôn xao không thôi.
Trong phật đường khách hành hương cố ý hoặc vô tình nhìn chăm chú vào vợ chồng bọn họ ── Mọi người đối với cách ăn mặc của bọn họ cũng tướng mạo tuấn mỹ vợ chồng bọn họ, người người cho rằng bọn họ quả là một cặp xứng đôi.
Phu thê yên lặng vọng tưởng, không hẹn mà cùng nhau nghĩ về tương lai, bọn họ phía trước còn một khoảng thời gian dài, bọn họ sẽ thay đổi ra sao? Đợi cho hai người đều đầu trắng không biết ngày đó có còn lẫn nhau xem đối phương vừa hay không vừa mắt ── Một người luôn muốn chạy trốn, một người luôn muốn khi dễ người?
“Ngài làm sao mà biết sẽ nam hài, nói không chừng là nữ hài tử……” Nàng vô ý thức nói, nói xong cảm thấy ngượng ngùng, muốn thu hồi đi lại lời như đã chậm.
Ta nghĩ qua sinh nam, sinh nữ khả năng ngang nhau, liền phát biểu cảm tưởng, “Nhiều tiểu quận chúa cũng không sao, nhưng nam hài sẽ tốt hơn một chút, nếu là nữ tử Gia sẽ không có khả năng giữa lại bọn họ lâu còn nam hài tử Gia có thể giữ lại hắn bên mình.”
Nàng không nói gì, nàng cũng không nghĩ nàng lại sinh một đứa nhỏ giống như Ứng Trị, nếu thật sinh ra một đứa nhỏ giống như hắn chắc lại là một thảm họa lớn cho thiên hạ.
“Nơi này nhiều người phức tạp lắm.” Ta kêu hạ nhân bắt đầu đổi khách hành hương.
“Đừng như vậy.” Nàng không ngừng ngăn cản hắn, một bên hướng những vị khách hành hương vô tội xin lỗi, một bên nhỏ giọng mắng hắn “ Trước mặt Phật tổ, chúng sinh là ngang hàng, ngài đừng nháo loạn a!”
“Ngươi thực phiền toái……” Nhìn đến bàn tay nhỏ bé của nàng cầm đến cánh tay ta, ta không hiểu tai sao mình lại cảm thấy thỏa mãn, được nàng mang ánh mắt tràn ngập khẩn cầu ta càng không hiểu tại sao chính mình lại cảm nhận được thật cao hứng.
Vì thế miệng ta tuy nói phiền toái