
ộp Lý Hạo Nhiên đưa tới trước mặt “Đây là cái gì? Cho tôi?”
Lý Hạo Nhiên, “Đúng, đột nhiên cảm thấy em mang rất hợp thích, anh liền mua lại.”
Diệp Gia Dĩnh mở hộp ra vừa nhìn, nhất thời sửng sốt, chỉ thấy bên trong hộp nhung màu đen phía trên là bộ trang sức Phỉ Thúy Hoa Cúc bốn món, ánh sáng Phỉ Thúy mặc dù đang nghỉ ngơi nhưng dưới ánh đèn cũng chớp động ánh sáng lung linh, lẳng lặng nằm yên trong hộp. Đó là món đồ trên hội đấu giá Diệp Thừa Trạch thay mặt cô mua mà không được.
Khẽ nhếch mở miệng ngẩng đầu nhìn Lý Hạo Nhiên, “Anh tới đưa cho tôi cái này?”
Lý Hạo Nhiên, “Đúng vậy, anh cảm thấy rất đẹp mắt, em có cảm thấy vậy không?”
Diệp Gia Dĩnh yên lặng đóng cái hộp lại, cẩn thận cài tốt yếm khoá, sau đó trả lại cho anh, “Đồ tốt tất nhiên là đẹp mắt rồi, chỉ là đồ mắc như vậy, tại sao có thể tùy tiện đưa người khác, tôi không muốn.”
Lý Hạo Nhiên không nhận, “Không mắc.”
Diệp Gia Dĩnh đâm xuyên anh, “380 vạn còn không đắt? Gần đây anh thật đúng là phát tài nha!”
Lý Hạo Nhiên kinh ngạc, “Làm sao em biết? Em cũng đi đến buổi đấu giá à?”
Diệp Gia Dĩnh, “Tôi đi với anh trai tôi.”
Lý Hạo Nhiên nhún nhún vai, “Cũng không có gì, cảm thấy em thích hợp với nó nên lập tức mua, em trả cho anh cũng vô dụng thôi, vật này cũng không thể trả lại.”
Diệp Gia Dĩnh mượn suy nghĩ của anh trai, trịnh trọng đề nghị, “Có thể ghi vào di chúc để lại cho người anh muốn.”
Lý Hạo Nhiên bật cười, “Nghĩ đâu mà xa quá, bây giờ anh nguyện ý tặng tài sản cho người khác cũng chỉ có ba mẹ anh là hết —— Thôi, không nói cái này, dù sao cũng đưa cho em, trước hết đặt nó ở chỗ em cho an toàn.”
Diệp Gia Dĩnh không đồng ý, “Đồ mắc như vậy tôi không phụ trách bảo quản, lỡ mất làm thế nào!”
Lý Hạo Nhiên, “Mất thì anh tính cho.”
Trợ lý vội vã chạy tới, “Anh Hạo Nhiên, nhanh lên một chút, xe đã chờ bên ngoài, không đi nữa sẽ tới trễ đấy!”
Lý Hạo Nhiên, “Buổi tối anh có vài hoạt động, anh phải làm khách quý rồi, đi trước.” Nói xong tự nhiên cười một tiếng, xoay người bước nhanh rời đi.
Diệp Gia Dĩnh ôm bộ trang sức quý giá rầu rỉ, cô kế tiếp còn có một cảnh quay phải thổ lộ với Phó Viện Trưởng, vật này phải để ở đâu mới an toàn đây?
Cuối cùng tìm một túi mua hàng, bọc hộp trang sức trang thực chặt, giao cho trợ lý của cô, Tiểu Dương, trịnh trọng nói, “Này, vật này cô ôm giúp tôi, vô cùng quan trọng, một khắc cũng không thể buông tay, thế nào vẫn phải ôm vào trong ngực! !”
Tiểu Dương có chút khẩn trương, nhận lấy sờ sờ, “Cái gì vậy? Sao lại quan trọng như vậy?”
Diệp Gia Dĩnh nhắc nhở, “Vật phẩm quý giá, trị giá ngoài 100 vạn! Ngàn lần phải ôm chặt!”
Tiểu Dương le lưỡi một cái, “Ông trời, cô đem bảo bối mang tới trường quay làm gì? Lúc sắp sửa kết thúc công việc mới nhớ tới, ban ngày cả ngày cô đem nó giấu chỗ nào vậy?”
Vụ việc người thân bệnh nhân tranh cãi rốt cuộc đã lặng lẽ được thu xếp suôn sẻ, không hề tiếp tục gây chuyện nữa, nguyên nhân là ngày đó do chủ nhiệm khoa ngoại chuyên gia về ngực nhận phẫu thuật, kéo bệnh nhân từ cửa chết trở về. Hiện tại người vẫn còn sống, cần bệnh viện chữa, người nhà dĩ nhiên không dám làm bậy.
Hạ Vũ mới tiếp nhận bệnh viện không lâu đã gặp sự phiền toán này, mất một khoảng thời gian mới giải quyết được rắc rối, lúc này mới có thời gian rãnh rỗi gọi điện thoại cho Diệp Gia Dĩnh, “Quà sinh nhật Tiểu Kỳ tôi đã chuẩn bị, em không cần lo.”
Diệp Gia Dĩnh đang không rãnh đi làm những việc này, “Được, tôi đang rầu rỉ không có thời gian đi cho mua quà tặng cháu anh, lần này thật cảm ơn anh.”
Trong điện thoại, Hạ Vũ cười “Theo tôi, cô không cần khách khí như thế.”
Sinh nhật Hạ Tiểu Kỳ tổ chức vào tối Chủ nhật, Hạ Vũ cho tài xế tới đón Diệp Gia Dĩnh cùng Diệp Ba Ni tới nhà họ Hạ.
Diệp Ba Ni chưa bao giờ tham gia tiệc sinh nhật của người khác, ngồi ở trong xe bình tĩnh hỏi, “Tiệc sinh nhật là cái gì?”
Diệp Gia Dĩnh giải thích “Chính là mời các bạn của mình lại một chỗ, để ăn tiệc sinh nhật của bạn ấy, chúc bạn ấy sinh nhật vui vẻ.”
Diệp Ba Ni nghĩ một lát , “Vậy tiệc sinh nhật của Ba Ni đâu?”
Diệp Gia Dĩnh vỗ vỗ đầu của bé, “Chờ sang năm con thêm tuổi lúc đó tới sinh nhật con, mẹ cũng làm tiệc sinh nhật cho con, mời các bạn nhỏ tới chơi. Hôm nay chúng ta đi trước xem sinh nhật của Tiểu Kỳ, coi nó là gì được không?”
Diệp Ba Ni, “Dạ.”
Sau khi đến nơi, ngoài dự đoán Diệp Gia Dĩnh. Ở phòng khách lớn của nhà họ Hạ, tại cửa trước, cô gặp Hoàng Tư Nhã và mẹ của Hạ Tiểu Kỳ, Đỗ Hoán Phân.
Hai người tay cầm tay bộ dạng rất thân mật, hình như là đang định cùng lên lầu đi làm cái gì.
Hoàng Tư Nhã nhìn thấy Diệp Gia Dĩnh dẫn Diệp Ba Ni đi vào, cũng ngẩn người, chỉ là nhanh chóng điều chỉnh vẻ mặt, lộ vẻ mặt mỉm cười “Ah, Gia Dĩnh, cậu cũng tới rồi? Đã lâu không gặp! Gần đây cậu thay đổi nhiều quá. Aizz, lần trước trên tiệc rượu mình không nhận ra cậu thật là ngượng ngùng. Cậu cũng thế, khi đó thế nào không trực tiếp chào hỏi nhau, nếu biết là cậu, mình nhất định nói Hạ Vũ khuyên lão Hồ đừng hồ đồ tìm cậu.”
Đỗ Hoán Phân cũng đã được cả nhà dặn dò, biết Diệp Gia Dĩnh sẽ mang theo thằng nhóc lần trước đánh