Nhặt được 201 vạn

Nhặt được 201 vạn

Tác giả: Tế Phẩm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329071

Bình chọn: 7.00/10/907 lượt.

chuyện yêu đương!”

Diệp Thừa Trạch chút xíu nữa bị sặc nước trà, để tách trà xuống xuống, “Vậy em coi trọng người khác?”

Diệp Gia Dĩnh tiếp tục lắc đầu, “Không có, hiện tại em không có sức lực nhiều như vậy, không để ý tới việc có bạn trai.” Quay phim vốn chính là công việc rất hao phí thời gian và sức lực, còn phải chăm sóc Diệp Ba Ni rồi quan tâm Hạ Vũ quen biết con trai sau này có thể sẽ xảy ra đủ loại tình huống, cô đúng là không có dư nửa phần sức lực chú ý đến người khác.

Diệp Thừa Trạch nhắc nhở, “Cẩn thận một chút, nhà họ Hạ rất có thể sẽ kêu Hạ Vũ tranh quyền nuôi dưỡng Ba Ni với em.”

Chuyện này Diệp Gia Dĩnh cũng nghiêm túc cân nhắc qua, sắc mặt nghiêm túc trả lời, “Em biết rõ, mấy ngày này em đã giành thời gian nói chuyện với luật sư để tìm hiểu tình hình, cũng xem xét không ít trường hợp về chuyện này rồi. Trừ khi nhà họ Hạ mua chuộc quan tòa nếu không cũng không có khả năng lấy được quyền nuôi dưỡng Ba Ni. Ngoại trừ việc Hạ Vũ dám đem chuyện năm đó anh ấy bị em — khụ — lộ chuyện kia ra ngoài, chứng minh là lúc đầu em đã làm sai chuyện đối với anh ta, chỉ là cũng là nói miệng không bằng chứng, không có bất kỳ chứng cớ thực tế nào. Hơn nữa anh ta là đàn ông, cho dù có chứng cớ chứng minh sự kiện kia, cũng không giúp được gì nhiều.”

Diệp Thừa Trạch quay mặt đi chỗ khác, dùng nắm đấm che miệng ho khan hai tiếng, một lúc sau quay đầu trở lại nói, “Yên tâm, nếu như nhà họ Hạ có thể mua chuộc trên dưới được như vậy chúng ta cũng có thể lập tức làm như vậy, trừ khi bọn họ dám bắt cóc, nếu không Ba Ni chỉ có thể ở với em mà thôi.”

Nhàn nhạt nói một câu, hai người thế mà lại có suy nghĩ giống nhau.

Gần đây, trong lòng Diệp Gia Dĩnh một mực âm thầm lo âu chuyện này, nhưng ngày ngày nhìn Diệp Ba Ni lớn lên, suy tính toàn bộ, cô cũng không làm được. Không thể không để cho thằng bé đi nhận ba, thân thiện với ông bà, thậm chí còn có bác ruột và anh em họ. Dù sao đều là quan hệ máu mũ ruột thịt.

Có Diệp Thừa Trạch phân làm cho cô an tâm hơn nhiều.

Ngẩng đầu cười một tiếng, “Ừ”

Diệp Thừa Ttrạch mở to mắt, cho đến bây giờ vẫn chưa quen với thói quen em gái mình nhìn mình với khuông mặt tươi cười rực rỡ như vậy.

Trên bàn điện thoại di động lần nữa ngoan cố vang lên, Diệp Thừa Trạch bắt máy, sau đó chau mày, “Bị người khác mua mất rồi!”

Người đại lý ngồi ở trong phòng đấu giá vẻ mặt đưa đám nhỏ giọng nói, “Mới vừa rồi kêu giá đã vượt qua định giá 100% năm, tôi gọi cho ngài hai cú điện thoại ngài cũng không nhận, tôi không biết làm sao phải tăng giá, bị một nhà khác gọi 380 vạn.”

Diệp Thừa Trạch, “Đáng tiếc, tôi vốn là định mua giá 390 vạn, bên trong đều đáng giá mua như vậy, thế nào bị người khác mua với giá 380 vạn như vậy.”

Người đại lý ở đó một đầu khóc không ra nước mắt….anh cũng không nói sớm, gọi điện thoại còn nhấn tắt!

Diệp Thừa Trạch, “Tiếp theo mẫu F1866, bên tôi định giá 150% bên trong ai muốn, người nào vượt qua thêm nữa thì điện thoại cho tôi.” Sau đó nói với Diệp Gia Dĩnh, “Hai món đồ mua cho Ba Ni đã bị người khác mua một cái, hi vọng thằng bé sẽ không thất vọng.”

Diệp Gia Dĩnh nhìn trời, “Yên tâm, Ba Ni nhất định sẽ không ngại.” Nghĩ thầm ‘anh nói với thằng bé cái này không có ý nghĩa đối với bé đâu, nói ra sợ rằng còn không bằng một thỏi chocolate hay bánh ngọt hợp khẩu vị của bé, không tới mức đả kích lớn.’

F1866 là một sợi dây chuyền có viên trân châu kim cương, kim cương hình quả lê nặng 6 ca-ra, độ sắc loại D, độ sạch (IF) không tỳ vết, ngọc trai thiên nhiên kích thước 21×6. 22×6. 30 millimet, bạch kim vây quanh, sợi dây treo chiều dài hẹn 420 millimet, định giá 310 vạn.

Lần này rất thuận lợi, chỉ có hai người mua đấu giá, tăng thêm hai lần liên tiếp trước sau buông tha, Diệp Thừa Trạch là người sở hữu.

Thật ra thì Diệp Gia Dĩnh thích bộ trang sức Phỉ Thúy Hoa Cúc bốn món nhỏ kia hơn, thiết kế tinh xảo, tạo hình thanh lịch, Phỉ Thúy này còn có màu xanh lá đậm, màu sắc rất nhuận. Đều là những yếu tố cô thích, đáng tiếc không chạm tới được.

Nhưng mà điều này cũng không có gì không hài lòng, sợi dây chuyền kim cương trân châu thiên nhiên cũng đủ tư cách bị ghi vào di chúc, truyền cho Diệp Ba Ni rồi.

Hai ngày sau, một hộp trang sức da nhung màu tím đậm từ trên trời giáng xuống.

Diệp Gia Dĩnh núp ở góc bệnh viện nhân lúc đoàn làm phim nghỉ ngơi, trong góc, cô vùi đầu khổ ải đọc thuộc lời thoại, đang thâm tình khẩn thiết hướng về phía tường thổ lộ, “Phó viện trưởng, anh nhất định phải dùng thái độ này để đối xử với em sao? …. Đừng lẩn tránh nữa, em biết rõ trong lòng anh nhất định cũng có em! Hôm nay anh ở đây đã nói giúp em với bác sĩ Phùng có đúng hay không! ? Đừng chối, anh ấy đều nói cho em biết! …. Xin anh, đừng tiếp tục đối xử với em như vậy, em không chịu nổi! Em thật sự thích anh! ! ! Thật yêu…. Ah….” Bỗng nhiên trước mặt xuất hiện một hộp nhung màu tím đậm.

Lý Hạo Nhiên khom người xuống cười, “Thì ra là em thật yêu thích anh sao! Nói sớm đi, một mình lặng lẽ trốn ở chỗ này nói người nào nghe được.”

Diệp Gia Dĩnh phẫn nộ, “Này! Tôi đang học lời thoại.” Nhận lấy cái h


XtGem Forum catalog