
hư Hoàng Tư Nhã của nhà họ Hoàng sao?”
Trên mặt Hạ Vũ mang theo nét cười, còn đang mải suy nghĩ thằng nhóc Diệp Ba Ni này thật là thú vị.
Người đàn ông 30 tuổi như anh, bình thường cũng không có hứng thú gì với trẻ con, ngay cả đối với cháu trai Tiểu Kỳ của mình cũng chỉ kiên nhẫn một chút. Lần này có thể cảm thấy yêu thích Diệp Ba Ni quả thật là không dễ dàng, nghĩ lại, đại khái là bởi vì Diệp Ba Ni chính là con trai của Diệp Gia Dĩnh, sau khi anh biết được Diệp Gia Dĩnh đã yên lặng làm cho anh nhiều thứ như vậy thì cảm giác ghét bỏ đối với Diệp Gia Dĩnh dần dần biến mất, cảm thấy cô thuận mắt hơn, cho nên cũng có hảo cảm hơn đối với con trai của người mình thấy thuận mắt.
Dì Mạc chờ mãi không thấy Hạ Vũ trả lời cũng có chút không vui, vỗ vỗ cánh tay của anh, “Tiểu Vũ, cậu bây giờ đã trưởng thành rồi, đã xa cách với dì luôn rồi, dì hỏi cậu cũng thèm trả lời!!”
“Không có, vừa rồi con nghĩ tới một chút chuyện khác.” Thái độ của Hạ Vũ rất là không để ý tới chuyện Hoàng Tư Nhã, “Dì à, tin tức của dì thật là nhanh nhạy, ngay cả Hoàng Tư Nhã cũng biết. Còn không phải là tại bà nội sao, lúc nào cũng nói là cái cô Hoàng Tư Nhã đó không tệ, nhất định muốn con tiếp xúc một chút, tới lui một thời gian, nếu như sau khi quen biết mà còn không thích thì bà cũng không ép buộc nữa, nhưng nếu như chưa thử đã vội cự tuyệt cô gái mà bà giới thiệu thì bà sẽ tức giận! Con đúng là chẳng còn cách nào khác, đành phải hẹn Hoàng Tư Nhã đi chơi hai lần. Con chẳng có hứng thú gì với cô ấy cả, chủ yếu là muốn đối phó với bà nội thôi.”
Nói xong mới nhớ tới bên cạnh còn có một cái tai nhỏ, lại gõ đầu Hạ Tiểu Kỳ một cái, dặn dò, “Lát nữa trở về không được nói lung tung với bà nội đấy.”
Hạ Tiểu Kỳ che đầu, rất muốn học theo thái độ vừa nãy Diệp Ba Ni đối phó với Hạ Vũ, giống như không nghe thấy cũng không để ý tới anh, đáng tiếc là không dám, không thể làm gì khác hơn đành phải buồn bực vâng một tiếng.
Vào lúc này thì dì Mạc cũng chẳng có hứng thú mấy đối với Hoàng Tư Nhã, bà vội vã muốn biết quan hệ của Diệp Gia Dĩnh và Hạ Vũ, vì sao con trai đã lớn như vậy rồi mà Hạ Vũ cũng không hề lộ ra một chút ý tứ gì.
“Vậy cậu và tiểu thư Diệp thì sao? Hiện tại tính là quan hệ gì?”
Hạ Vũ quan sát bà, “Quan hệ gì là sao? Chẳng có quan hệ gì. Dì à, lòng hiếu kỳ của dì cũng quá mạnh rồi.”
Dì Mạc bĩu môi, cho là Hạ Vũ không muốn bị mình tra hỏi.
Thầm nghĩ chẳng lẽ cậu ấy ghét bỏ thân phận của tiểu thư Diệp không thể lên được bàn tiệc, cho nên chỉ muốn lặng lẽ nuôi dưỡng cô ấy ở bên ngoài, không muốn để cho người khác biết về quan hệ của bọn họ.
Vừa nghĩ như thế, dì Mạc có chút bất bình thay cho bạn nhỏ Diệp Ba Ni đáng yêu vừa mới gặp.
Âm thầm oán giận, Hạ Vũ từ nhỏ tới lớn, rõ ràng là rất thông minh hiểu chuyện, vì sao lại làm xằng làm bậy đối với chính con trai của mình như vậy, cứ như vậy mà tùy tiện nuôi dưỡng con trai cùng với mẹ nó ở bên ngoài!!!
Cũng không nghĩ ra được, người phụ nữ chịu làm tình nhân của người khác có thể nuôi dưỡng trẻ nhỏ như thế nào đây?
Hạ Vũ đưa bọn họ về nhà, đêm đó liền ở lại nhà của ông nội, chưa trở về nhà của chính anh, dì Mạc bắt được cơ hội, sau bữa cơm chiều đã tới gõ cửa phòng Hạ Vũ, “Tiểu Vũ, cậu đừng chê tôi nhiều lời, tôi nghĩ tới nghĩ lui, càng cảm thấy cậu làm chuyện này là không đúng, cho nên nhất định phải tới nói chuyện với cậu!”
Hạ Vũ mở cửa cho dì vào, “Dì, dì phải nói với tôi chuyện gì?”
Dì Mạc nặng nề, “Tiểu Vũ, tôi lớn tuổi rồi, không hiểu rõ suy nghĩ của mấy người trẻ tuổi các cậu, có thể cậu sẽ cảm thấy mấy lời tôi nói ra quá cổ hủ, nhưng chuyện ngày hôm nay cho dù cậu có cảm thấy tôi phiền phức thì tôi cũng nhất định phải khuyên nhủ cậu!”
Hạ Vũ đang bận, kể từ khi tiếp quản bệnh viện thì luôn có một đống công việc, anh sẽ phải cùng lúc quản lý bệnh viện và công ty đầu tư của mình, rất nhiều chuyện không kịp tới công ty giải quyết đành phải để cho thư ký thu xếp thật tốt rồi email lại cho anh, anh sẽ phê duyệt qua email rồi gửi bản sao tới tất cả các bộ phận liên quan.
Nhưng mà dì Mạc đã làm cho nhà Hạ Vũ mấy chục năm, chẳng khác nào người nhà của anh, nói chuyện trịnh trọng như vậy, cho dù có bận rộn nữa thì Hạ Vũ cũng phải chăm chú lắng nghe một chút, “Dì à, dì nói đi.”
Dì Mạc tận tình khuyên nhủ, “Tiểu Vũ, những chuyện khác tôi sẽ không quản, cậu và vị tiểu thư Diệp kia thích làm gì thì là chuyện riêng của hai người, nhưng mà đứa trẻ thì tuyệt đối không thể nuôi ở bên ngoài! Nên suy tính cho tương lai của nó nữa! Tiểu Vũ, cậu đừng sợ phiền toái hay là do không lay chuyển được tiểu thư Diệp mà nuôi thằng bé ở bên ngoài, Ba Ni là con cháu nhà họ Hạ, giống như Tiểu Kỳ vậy, chỉ cần cậu mang thằng bé trở về, ông bà chủ nhất định sẽ nhận mà! Nuôi ở trong nhà giáo dục mới tốt, từ nhỏ đã sớm quen với hoàn cảnh, kết giao bạn bè cũng rất khác nhau, tốt hơn rất nhiều so với lúc ở bên cạnh tiểu thư Diệp!”
Ông bà chủ trong miệng bà chính là ông bà của Hạ Vũ, thân thể của cha Hạ Vũ không được khỏe, hàng năm đều cùng với mẹ anh điều dưỡng ở phía Nam, mọi chuyện trong nhà họ Hạ bây giờ đều do