
ôm sau, sân bay..'>
-Hiii
Tôi kéo vali, chạy tới chỗ Tiên Tiên và Bảo Minh đang đứng đợi.
-Sao hai người kia?
Tiên Tiên nhìn ra phía sau tôi, Nam Phong và Từ Vi đang tiến lại gần. Bảo Minh nhìn Từ Vi rồi tỏ thái độ khó chịu, cậu ta nói đi mua nước cho tôi.
-Chào em. Chị là Từ Vi – bạn gái của anh Nam Phong.
-Dạ vâng, chào chị. Em là Thủy Tiên.
Tiên Tiên bắt tay Từ Vi, tôi thì cứng đờ khi thấy Gia Khang cũng đang đi về phía chúng tôi cùng… Minh Anh.
[Trên máy bay..'>
-Cậu bị điên à Bảo Nhi? Kế hoạch 3 con người đi nghỉ đông giờ đã lên tới con số 7 là saooooo? Gia Khang và Nam Phong đi chung còn được.. sao lại lôi theo hai yêu nữ kia?
Tiên Tiên nhắn một mẩu tin cho tôi. Tôi đọc xong, nhìn Tiên Tiên ngồi ghế sau mà ăn năn vô cùng. Tiên Tiên ngồi cạnh Bảo Minh và Minh Anh. Còn tôi thì ngồi giữa Gia Khang và Nam Phong, Từ Vi ngồi bên phải Nam Phong. Gia Khang hôm nay lại mang một hình ảnh khác.. Tóc đã nhuộm vàng kim, khuyên tai đeo bên phải cứ ánh lên những tia sáng bất cần. Anh chưa nói một câu từ lúc tới đây, tôi đang lén nhìn anh thì bị anh phát hiện. Anh xoa xoa đầu tôi rồi lại nhắm mắt lại…
23h30.. bay được 30′
Chúng tôi bay chuyến đêm nên mọi người khá buồn ngủ. Từ Vi thì xuống ngồi cạnh Minh Anh để nói chuyện rồi ngủ quên luôn ở đó. Bảo Minh và Tiên Tiên ngồi ăn đồ vặt rồi cũng ngủ béng luôn được 20phút rồi.. còn lại tôi và Nam Phong vẫn còn thức. Tôi vẫn đang coi giở Running man còn anh thì chăm chú đọc sách.
-Hahaaha
Tôi đã có cười nhỏ hết mức nhưng Nam Phong đã quay sang nhìn cảnh cáo tới hơn mười lần :(
-Sao em không đi ngủ?
-Em không thích.
Tôi trả lời lại anh, nói thật.. đây là lần đầu tôi đi máy bay và đi ra nước ngoài nên tâm trạng bây giờ cực kì hứng khởi, người như anh thì sao mà biết được chứ?
“Tít” màn hình máy tính đen ngòm. Máy tính hết pin rồi sao huhu tôi đã sạch đủ rồi cơ mà T.T
-Đó.. giờ em đi ngủ ngay cho tôi.
-Không thích là không thích.. anh có quyền gì cơ chứ hả đàn anh khối trên.
Bốn từ cuối tôi cố nhấn thật mạnh, tôi vẫn chả hiểu chúng tôi có mối quan hệ gì nữa…
-Ngủ ngay không tôi sẽ..
Nam Phong quay sang, gằn từng tiếng nhưng lại rất ma mãnh, tôi sợ quá quay phắt sang phía Gia Khang, kéo kéo cái áo khoác che kín đầu luôn.
…Nam Phong vẫn thức đọc sách, anh lật giở từng trang cuối cùng rồi gập quyển sách lại. Anh quay sang bên cạnh nhìn Bảo Nhi, cô bé đã đi sâu vào giấc mơ nhưng khuôn mặt vẫn rất bướng bỉnh. Anh đưa tay lên rồi đặt nhẹ đầu cô bé vào vai mình, tay còn lại kéo cái áo lên cho cô. Anh hôn nhẹ lên trán rồi nhắm mắt lại..
-Hai người này thật là…
Giọng Từ Vi có phần hí hửng. Minh Anh đưa mắt liếc nhìn hai con người đang “bám” nhau ngủ ngon lành. Cô có phần gì đó phẫn nộ nhưng không hề bộc lộ.
“Tách” Tiên Tiên chụp một tấm hình bằng chiếc máy ảnh in ảnh ngay – fuji mới mua. Cô hí hửng cầm tấm ảnh, ngoài 3 cô gái này thì 4 người còn lại vẫn đang ngủ rất ngon…
6h40′ sáng…
[Sân bay Incheon, Hàn Quốc..'>
Cuối cùng chuyến bay cũng đã tới Hàn Quốc, tôi kéo vali của mình, mặt mày hớn hở. Chúng tôi vào một quán để ăn sáng…
-Đã tới nơi rồi thì chúng ta nhóm ai nấy đi nhỉ?
Tôi hớn hở nói, thực sự chỉ muốn tách đoàn ra thôi….
-Tôi ở nhóm của em.
Gia Khang ngồi xuống cạnh tôi, anh nói. Tôi nhìn sang Tiên Tiên để xem nó như thế nào thì quả thực, mặt con nhỏ đó giãn hết mức, miệng cười tới tận mang tai luôn.
-Vậy thì em, anh, Tiên Tiên và Bảo Minh là một nhóm. Vậy chúng ta đi tìm khách sạn thôi. 3người đi vui nhaaaa
Tôi đứng phắt dậy, nói nhanh rồi kéo Tiên Tiên theo.
Chúng tôi đi taxi tới “khách sạn” mà Gia Khang nói đã đặt phòng trước.
[Khu biệt thự Gangnam..'>
-Sao họ còn đi theo chúng ta?
Tiên Tiên thấy Từ Vi và Minh Anh vừa bước xuống, quay sang hỏi tôi. Tôi cả gan chạy ra phía đó, hỏi Từ Vi:
-Chị Từ Vi, mấy người cũng tới đây ở sao ạ?
-Đây là biệt thự của nhà tôi thì tôi ở chứ sao? Câu đó tôi mới là người hỏi thì đúng hơn?
Minh Anh nhìn thấy tôi đã sửng cồ lên nhưng cô ta vừa nói gì? “Biệt thự của nhà tôi” là sao? Tôi cúi cui đầu, chạy về phía Gia Khang đang kéo vali vào trong.
-Anh Gia Khang. Đây là biệt thự nhà họ Trương mà! Sao chúng ta tới đây?
[Biệt thự…'>
-Oaaaaaaaa
Tiên Tiên mở cửa một căn phòng ra, kéo vali vào trong. Tôi mặt dài hơn ống bơ đi sau.
Căn phòng này cực kì rộng với nội thật Châu Âu vô cùng sang trọng. Thẳng cửa đi vào sẽ nhìn thấy bờ biển trải dài cùng bờ cát trắng. Giường to gấp 4 lần chiếc giường bình thường, đầy đủ tiện nghi.
-Chúng ta sẽ ở đây 4ngày rồi sẽ
qua Thái Lan chơi 3ngày và kết thúc chuyến đi vào cuối tuần.
Từ Vi thông báo kế hoạch cho chúng tôi. Nam Phong vẫn lạnh lùng, chẳng có chút biểu hiện gì.
-Bảo Nhi.. chúng ta tới trung tâm mua sắm và ăn vặt đi :3
Tiên Tiên nói nhỏ với tôi. Gia Khang ngồi cạnh đã nghe thấy liền đứng dậy:
-Vậy chúng ta đi riêng nhé. Bảo Nhi và tôi, 2người (chỉ sang Tiên Tiên và Bảo Minh) đi với nhau, ba người kia làm gì thì làm.
Nói rồi anh kéo tôi theo nhưng vừa lướt qua Nam Phong, anh ấy cầm chặt tay còn lại của tôi, buông lời lạnh nhạt:
-Em phải đi với tôi chứ?
Tôi thậ