
nhỏ khuất dần, ánh mắt anh trở nên trống rỗng. Một ngày gần đẹp, ngày đầu tiên anh ở bên cạnh cô với danh nghĩa bạn trai…
-Bennnn
Tôi ngồi xuống thềm gỗ, tay xoa đầu Ben. Tôi rút trong túi áo ra một gói đậu phộng, Ben lè lè lưỡi nhìn tôi.
-Mày hãy nhìn đây. Tao sẽ cho hạt động bay trên không và rơi vào miệng tao.
Tôi cầm một hạt đậu phộng lên, dơ trước mặt Ben. Nó khá hứng khởi khi thấy tôi vừa cười vừa nói. Tôi tung hạt đậu lên không trung, ngửa cổ lên, miệng thì há hốc. Sắp rồi.. lần đầu tiên thành công trong trò này.. gần rồi. Tôi hí hửng nhìn hạt đậu mà không biết mình đã nghiêng nửa người rồi..
-A!
Tôi xoa xoa đầu, hạt đầu thì Ben đang nhấm nháp :)) còn tôi thì nhấm nháp quả ổi trên đầu T.T
-Ben à. Nam Phong rất thích trêu đùa đúng không? Chị Từ Vi là người đã có ước hẹn với anh từ lâu rồi thì anh là người nắm rõ nhất. Tại sao còn làm tao hơi vỡ tim thế này? Huhu tao chỉ có mày làm bạn trong nhà này thôi đó Ben ơiii….
Tôi kéo chăn lên rồi ôm Ben, mặt dụi dụi vào gối rồi chìm vào giấc ngủ.
[Sáng hôm sau, biệt thự Bảo Nhi..'>
-Gaauu. Gaauu..
Ben sủa loạn lên làm tôi cau mày, ngồi bật dậy. Tay tôi dụi dụi mắt rồi quay sang Ben:
-Gâu cái gì hả? Mày là đứa bạn tồi.. hừ hừ.. tao sẽ ăn thịt mày.
Ben nhìn tôi rồi ử ử, chạy về chuồng. Tôi bật cười ha hả, tay với xem đồng hồ. Bây giờ mới có 6h thôi.. còn khá sớm…
[Bảo Nhi’s room..'>
Tôi kéo lê thê đồ trở về phòng nhưng cửa phòng khóa rồi. Vứt ngoài này không được.. thôi thì gửi nhờ phòng đối diện.
#Cốc..#Cốc
Tôi gõ cửa nhưng không có ai trả lời lại. Xin một lần tha thứ cho đứa gan to này.. tôi mở cửa đi vào.
-Lạnh thật.
Tôi kéo đồ vào để sát cửa, nhìn quanh phòng. Đang nhìn một lượt (trong trạng thái ngái ngủ) thì tôi bỗng nhìn lại về phía cửa phòng tắm, anh.. anh không mặc áo.. bụng 6múi săn chắc, mái tóc ướt nhìn rất thu hút.
-Anh.. anh Nam Phong. Anh mặc áo vào ngay đii.
Tôi đưa tay lên che kín mắt mặc dù nhìn được gì thì cũng đã nhìn rồi. Nam Phong giật mình, anh quay ra nhìn cô nhỏ đứng trước cửa, tay bịt kín mắt.
-Em la hét gì sáng sớm thế hả? Ai cho em ra lệnh ở đây hả?
Nam Phong tiến sát tôi, tôi bỏ tay xuống nhưng vẫn ti hí mắt.
-Anh.. anh làm..làm gì thế?
Tôi đưa tay lên che ngực, miệng lắp bắp. Anh dí sát mặt vào mặt tôi, nói với giọng đầy hàm ý lưu manh:
-Em có ngại khi em chủ động “lên giường” với tôi lần trước sao?
-Anh..anh đừng có mà nói nhăng quậy nhé. Anh bịa chuyện thì đừng có điêu tới vậy chứ Nam Phong.
-Em dám gọi tên tôi sao?
-À không.. anh nên mặc áo vào đi, vì em lo cho sức khỏe của anh đó mà.
Tôi liến thoắng rồi chuồn ra khỏi phòng.
[Phòng khách..'>
-Bảo Nhi! Em ở phòng Nam Phong làm gì vậy?
-Sao chị.. à, em thấy chị khóa cửa nên đành gửi đồ sang phòng Nam Phong.
-Chị nghĩ em nên gọi là anh Phong thay vì Nam Phong đi. Chị nghĩ Nam Phong nhà chị không thích như vậy đâu!
Tôi đang uống nước mà suýt chết sặc với chị Từ Vi này, chị bắt tới cả câu chữ sao? Lại còn “Nam Phong nhà chị”? Tôi sẽ không bao giờ gọi tên anh ta luôn, anh thì là gì chứ?..
[10D1, trường Newton..'>
-Chị ta không đơn giản đâu nhé. Đừng để cái bộ mặt ngây thơ đó lừa. Cậu phải nhớ, cậu CHÍNH cậu là người ngây thơ, tốt bụng thái quá và ngờ nghệch duy nhất trên thế giới này. Tuyệt đối không có người thứ hai đâu Lem ạ. hahaha
Con nhỏ Tiên Tiên nhìn tôi rồi nói cho một hồi sau khi tôi kể chuyện chị Từ Vi cho nó.
-Đúng đấy. Tiên Tiên nói không sai đâu. Tôi nghĩ bà nên cẩn thận tất cả những người liên quan tới Nam Phong, mà bà chuyển ra ở cùng Tiên Tiên đi..
Bảo Minh ngồi xuống cạnh tôi, giọng rất nghiêm túc. Tiên Tiên nhìn Bảo Minh rồi thốt lên:
-Ông.. hot boy của tôi đâu rồi? Sao lại cắt đầu nấm thế này hả? Trời ơiiiiii..
Tôi nhịn mãi không được nên phì cười, tay chỉ Bảo Minh:
-Đúng đó.. Minh ơi, ai đẩy cậu tới mức hải cắt kiểu này hả? hahahaha
Bảo Minh cũng chỉ cười trừ rồi rút từ trong cặp ra một tờ giấy:
-Hai tuần nữa là kì nghỉ đông rồi. Đây là lịch cô nhờ tôi đưa cho bà. Mà năm nay chúng ta nên đi đâu nhỉ?
Bảo Minh hí hửng, Tiên Tiên cầm bút chỉ thẳng lên trần nhà, tuyên bố:
-Hàn Quốc thẳng tiến!
CHAP XI: KÌ NGHỈ ĐÔNG
2 tuần sau…
[Biệt thự họ Trương..'>
-Cũng 2 tuần rồi nhỉ? Mai là ngày đầu kì nghỉ đông của em đúng không?
Từ Vi gắp một miếng thịt ba chỉ cho vào bát Nam Phong, hỏi tôi..
…Đã hai tuần, chị Từ Vi ở với Nam Phong và tôi. Phòng tôi nghiễm nhiên thành phòng chị và tôi thì chuyên ra ngoài ngủ cùng Ben, Nam Phong thì chả lên tiếng nói chuyện với ai suốt 2tuần qua, đôi lúc anh chỉ chằm chằm nhìn tôi…
-Dạ vâng! Hai hôm nữa em và hai đứa bạn sẽ đi Hàn Quốc chơi một tuần. Anh chị ở nhà vui vẻ nha ^^
-Thích nhỉ? Chị không có mấy bạn bè ở đây nên không rủ ai đi cùng được :
Chị Vi chọc chọc đũa vào bát cơm, Nam Phong thì dửng dưng nói:
-Chúng ta hãy cùng đi.
Tôi đang ăn thì nghẹn luôn. Anh đứng dậy, tay đập nhẹ lưng tôi rồi ngồi xuống. Từ Vi thì kìm nén lắm mới có thể nói tiếp:
-Đúng đó. Anh và em nên có một chuyến nghỉ đông tuyệt nhất từ trước tới nay chứ! À rủ cả Minh Anh đi nữa nhé :3 em muốn gặp con bé.
[Hai h