
hang. Anh lạnh lùng buông một câu:
-Bố nó về nước.. tôi không ăn cơm nhà.
Rồi anh phóng vèo đi, tay tôi vẫn cầm chiếc mũ bảo hiểm trong trạng thái ngỡ ngàng.
CHAP V: RA MẮT
[Biệt thự họ Lâm..'>
-Bố về sao không bảo con ra đón!
Gia Khang mang hai cốc nước đặt xuống bàn. Bố anh chả nói chả rằng, nhìn anh chằm chằm:
-Chuyện con hẹn hò là sao? Con gái của tập đoàn Vanga ư?
Bố anh là chủ tịch của chuỗi cửa hàng moto đắt giá nhất, công việc chất đống nhưng chuyện chàng quý tử nhà ông sao có thể bỏ qua chứ. Gia Khang cười một nụ cười tinh ranh:
-Chuyện hẹn hò thôi mà bố đã bay nửa vòng trái đất tới đây rồi vậy con cưới thì sao nhỉ haha..
Rồi cả tối đó, hai bố con họ Lâm cứ nói chuyện về con gái của chủ tịch tập đoàn Vanga-Vũ Bảo Nhi.
[Biệt thự họ Trương..'>
Vì hôm nay, bác Hàn đã cùng vợ về quê và được thể hai hot boy “nổi loạn” đi vắng.. tôi đã tự chuẩn bị một bữa thịnh soạn cho mình: mì tôm chanh + bò khô cay + xoài + đùi gà rán..
Tôi vừa bê khay thức ăn ngát mùi ngon lành ra bàn thì lù lù một khối thở phì phò ngồi trên ghế. Tôi giật mình nhưng rồi mở điện thoại, tra cách làm quen với…chó.
-Chào..chào mày! Tao tao là Bảo Nhi.. còn mày chắc là Bờ..Bờ..Ben. Rất vui.. khi.. khi được làm quen với mày.
Tôi dùng hết dũng cảm kéo ghế, ngồi xuống. Tôi chia nó một cái đùi gà mà trong lòng cảm thấy buồn vô cùng.. Theo mạng thì nó là dòng husky, lông đỏ trắng. Nhưng lạ một điều, loài này người ta nói ngoài chủ ra thì thấy ai cũng gầm gừ chuẩn bị cắn xé.. vậy tôi là sao? Chẳng nhẽ nó nghĩ tôi cùng loài với nó mà cho qua.. hay nó nghĩ thịt tôi không ngon? Con chó ngồi trước mặt tôi cứ chốc chốc lại nghiêng đầu nhìn tôi.. à! tôi tự hiểu, lấy lại đùi gà, xé nhỏ bỏ da bỏ xương…
11h30′ …
[Bảo Nhi’s room..'>
Nam Phong mở cửa phòng Bảo Nhi đi vào, bước anh rất khẽ. Trên chiếc giường nhỏ, cô gái ngốc đang ôm ghì chú chó ngủ say. Anh cũng hơi bất ngờ, Ben chưa một lần gần gũi với ai như thế này cả! Anh nhìn cô ngốc mà lòng nhẹ bẫng, anh tự thấy yêu sự ngờ nghệch của cô này. Anh tự cười nhẹ với bản thân rồi khép nhẹ cửa phòng lại, để lại một ánh mắt lưu luyến gì đó…
[Sáng hôm sau,..'>
Nhẹp nhẹp nhẹp..
Con Ben liếm liếm vào mặt tôi, tôi bật dậy.. một đêm thật dài. Tôi mơ đêm qua có ai ngắm tôi ngủ ToT sởn da gàn chết mất. Tôi vuốt vuốt con Ben rồi đi vào phòng tắm.. hôm qua quả là một ngày kì lạ, hết Nam Phong rồi tới con Ben!
[Phòng khách..'>
Oáp.. tôi ngáp ngắn ngáp dài đi ra phòng khách, con Ben quấn quýt theo sau..
-Trời.. anh không nhìn nhầm chứ? Mới hôm kia em nhìn nó khiếp sợ bạt hồn vía mà hôm nay quấn nhau thế rồi sao?
Tôi thấy Gia Khang ngồi trên ghế, nói với vẻ ngạc nhiên.
-Hoàn cảnh đưa đẩy cả anh ạ!
[Trường Newton..'>
“Cuối tuần sau, dạ hội MR&MS Newton sẽ được tổ chức. Các em hãy chuẩn bị!” giọng thầy hiệu trưởng đầy uy quyền nói trên mic. Cả trường bắt đầu xì xào bàn tán về buổi prom. Tôi thì vẫn thản nhiên săm soi mấy bộ sưu tập thu đông năm nay.
-Oimeoi.. đây là năm đầu của con. Xin chúa hãy cho con được sánh vai với anh Gia Khang một lần thôi T.T
Tiên Tiên chắp hai tay với nhau, ngửa cổ lên xin xỏ “trời”. Bảo Minh ngồi cạnh nhìn nó với ánh mắt lạ lùng, cậu chàng quay xuống bàn tôi:
-Bảo Nhi, cậu định tham gia prom không?
Tôi lớ ngớ nhìn Bảo Minh, khóa điện thoại đặt xuống bàn:
-Prom gì?
Tiên Tiên cầm quyền vở, cuộn lại, đập bốp cái vào đầu tôi. Tôi bặm môi bặm lợi nhìn con nhỏ:
-Mày làm gì thế hử? Tao hiền quá à mà sao suốt ngày đánh tao thế…
-Có mà mày ngốc quá nên tao đánh cho thông minh ra ý! Prom cả năm có một lần mà mày coi nhẹ như lông hồng thế ư?
Tiên Tiên bắt đầu kể lể lịch sử của dạ tiệc thường niên của trường tôi.
“Tao không đi!” tôi dứt khoát trả lời. Tôi không thích tiệc tùng lại không muốn nổi tiếng nên quyết định này rất sáng suốt. Tiên Tiên và Bảo Minh nhìn tôi rồi thở dài ngán ngẩm, quay lên.
[Tối, biệt thự họ Trương..'>
Hôm nay Gia Khang và Nam Phong lại về muộn. Tôi cùng Ben ăn tối rồi xem mấy chương trình TV, vì sợ ma nên tôi cứ kè kè cạnh Ben, có lẽ nó cũng là bạn thân của tôi rồi cũng nên.
Tingggg… tiếng chuông cửa vang lên. Tôi ra mở cửa, lại là Minh Anh. Nhưng cô ta lôi theo cả đám bạn “mắt xanh môi đỏ” đang trong tình trạng hơi say xỉn.
-A ha.. đây là Bảo Nhi. BẠN GÁI CỦA THIẾU GIA LÂM GIA KHANG ĐÓ.
Cái giọng bỡn cợt của Minh Anh khiến tôi hơi bực, con Ben thì gầm gừ với mấy cô gái, Minh Anh đá Ben rồi quát lớn:
-Cút ra. Tất cả vào nhà.. riêng cô! Ngoài này.
Minh Anh chỉ thẳng mặt tôi, kéo lũ bạn vào rồi Sầm.. cửa đóng lại..
Mùa thu đã trở gió, tôi lại mặc bộ đồ ngủ mỏng cùng một chiếc áo khoác mỏng dính ngồi trước cửa.. con Ben ử ử rồi nằm xuống cạnh tôi, may nó còn mang lại chút hơi ấm cho tôi.
Lắc rắc.. lắc rắc.. sao mưa đúng lúc quá vậy? Tôi kéo Ben ngồi nép vào cửa…
Bên trong nhà bật nhạc ầm ĩ, Minh Anh cùng bạn của cô nàng quậy phá tưng bừng, nhảy nhót điên loạn.
***
“Các người đang làm trò gì vậy? Cút ngay.” Nam Phong mở cửa, gằn từng tiếng một. Tất cả bạn của Minh Anh nhìn thấy anh liền nhanh chân chạy ra ngoài. Minh Anh vẫn đung đ