Năm tháng vội vã

Năm tháng vội vã

Tác giả: Cửu Dạ Hồi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325680

Bình chọn: 7.5.00/10/568 lượt.

hín người, trong phòng có ti vi, có thể hát karaoke.Tất cả mọi người đều tập trung ở cổng trường vào lúc bốn giờ chiều rồi cùng đến nhà hàng. Lúc gần bốn giờ, về cơ bản mọi người đã đến đủ, quần áo mặc rất sặc sỡ, cười nói rôm rả, không còn căng thẳng, ức chế như trước khi thi. Cô Hầu mặc một chiếc váy màu hồng phấn, nhìn rất năng động, hỏi han bọn họ đăng kí nguyện vọng gì. Trần Tầm đếm đầu người, thấy đã đông đủ bèn bảo mọi người đạp xe đến nhà hàng. Cô Hầu không đi xe, đám con trai đều tranh nhau chở cô, Trần Tầm liền cười nói: “Cô ngồi xe em đi ạ, lớp trưởng chở cô chủ nhiệm là chuyện khỏi phải bàn cãi, chỉ có điều xe em không có yên sau, cô ngồi tạm lên khung vậy!”“Thôi đi cậu! Xe của cậu chuyên để chở người khác thì phải! Tôi không dám can thiệp đâu!”. Cô Hầu liếc về phía Phương Hồi, bình thường Trần Tầm mồm dẻo như kẹo, nghe thấy vậy liền ngắc ngứ luôn, đám con trai đứng bên cạnh đều hùa vào trêu theo.Phương Hồi ngượng quá liền nấp sau lưng Lâm Gia Mạt, kéo áo cô nói: “Gia Mạt, hôm nay cậu chở tớ nhé!”.“Lúc này lại nhớ đến tôi hả? Thôi được, lên xe đi!”. Lâm Gia Mạt chọc cô hai câu rồi vỗ vào yên sau nói.Đoàn người hùng dũng đạp xe về phía nhà hàng, bốn mươi chiếc xe đạp nối đuôi nhau nhìn cũng rất rầm rộ. Đám con trai kéo chuông dẹp đường, đám con gái đi sau, cô Hầu ngồi sau xe Kiều Nhiên, liên tục nhắc bọn họ đi cẩn thận, không nên đùa nghịch.Đến nhà hàng, cả đám liền lên thẳng tầng hai, đồ ăn đã đặt sẵn từ trước, đợi một lúc đồ ăn đã được đưa lên. Đám con trai hò la đòi gọi ít bia để chúc cô Hầu. TẬP 2 – PHẦN 6: LI BIỆT (41)Cô Hầu tay chống nạnh, chỉ vào từng đứa nói: “Ở trường nhìn như cừu non, đến giờ thấy anh nào cũng có máu mặt cả, chắc cũng đã nhiều lần uống trộm rượu rồi đây! Bây giờ lộ hết chân tướng rồi nhé!”.“Bọn em mười tám tuổi, thành người lớn hết rồi cô ạ! Cô đã được tận mắt chứng kiến buổi tuyên thệ của chúng em, uống ít bia có gì đâu cô! Hôm nay cả lớp không ai được giả vờ là thỏ non nữa nhé! Con trai rót đầy cốc! Con gái không uống được thì uống nửa cốc!”. Triệu Diệp đứng lên ghế khua tay hét: “Chị ơi! Cho bọn em hai két bia nhé!”.Ồn ào một hồi lâu, gần như tất cả mọi người đều được rót bia, cô Hầu nâng cốc đứng dậy nói: “Cô muốn phát biểu vài câu! Trước hết là chúc mừng các em đã tốt nghiệp, chúc cho tất cả các em có mặt trong ngày hôm nay đều thi đỗ được vào trường đại học mà mình mơ ước!”.Trần Tầm dẫn đầu, mọi người vỗ tay rất nhiệt liệt.“Ấy! Thế có nghĩa là sao! Mỗi lần hiệu trưởng phát biểu các em liền vỗ tay! Đừng tưởng tôi không biết thế có nghĩa là gì! Không cho tôi nói thì tôi không nói nữa!”. Cô Hầu cười nói.“Đâu có chuyện đó được cô! Lần này tụi em vỗ tay rất chân tình mà!”. Trần Tầm vội giải thích, bạn bè đều hùa vào cùng cậu.Cô Hầu liền nói tiếp: “Các em là khóa học sinh cô chủ nhiệm đầu tiên sau khi tốt nghiệp, nói thật là xét trên một góc độ nào đó thì cô không làm tròn trách nhiệm của một giáo viên chủ nhiệm, dù gì cũng vẫn còn một số điểm chưa thạo. Nhưng các em đều đã đón nhận cô bằng một thái độ rất thân thiện, trên lớp chúng ta là cô trò, ở ngoài chúng ta là bạn bè. Hiện tại cô vẫn còn nhớ ngày nhà giáo các em đã gấp chim giấy tặng cô, liên hoan văn nghệ đón năm mới hát cùng cô, trong ngày hội thao cùng vẽ biểu ngữ cùng cô. Ba năm qua được theo chân các em, cô thực sự rất vui, cô cảm thấy các em đều là con của cô, đều rất có chí tiến thủ. Có lẽ sau này cô sẽ còn dạy nhiều học sinh nữa, nhưng cô cam đoan rằng, cho dù nhiều đến bao nhiêu cô vẫn nhớ tên của từng em trong lớp ta. Và cô cũng mong các em đừng quên cô, kể cả sau này vào đại học, hoặc đi làm, nếu có vấn đề gì khó khăn, các em cũng đều có thể quay về tìm cô! Thôi không nói nữa, ta cạn cốc thôi!”.Mắt cô Hầu hơi ươn ướt, cô ngửa cổ uống hết cốc bia, bạn bè ngồi dưới đều thấy cảm động, cả lớp đều vỗ tay rất nhiệt tình.Trần Tầm liền đứng dậy nói: “Bọn mình không thể để cô Hầu uống một mình được, người nào cốc chưa đầy thì rót đầy vào! Người nào đầy rồi thì cạn luôn đi! Cạn nào!”. TẬP 2 – PHẦN 6: LI BIỆT (42)Mọi người đều nâng cốc lên, gõ lạch cạch vào chiếc bàn kín, ngày cả Phương Hồi – người bình thường rất ít nói và cũng không uống được bia rượu cũng đã uống hết số bia trong cốc, nhiều cô bạn mắt cũng ươn ướt.Cô Hầu liền nhìn đám học sinh đang chực khóc, khụt khịt mũi rồi nói: “Có phải tại cô mùi mẫn quá không? Chắc sắp đuổi kịp trình độ của Nghê Bình[2'> rồi nhỉ? Các em đừng có rầu rĩ như thế, hôm nay phải ăn uống thật vui vào!”.[2'> MC nổi tiếng của Đài truyền hình Trung ương Trung Quốc.“Đúng vậy đó!”. Triệu Diệp lau mặt, đứng dậy nói: “Đồ ăn là do Trần Tầm và Kiều Nhiên gọi! Chắc chắn toàn những món mà hai cậu ấy thích ăn! Bọn mình không thể để bọn họ hời được, ai thích ăn gì thì mau vào cuộc thôi! Tớ thấy Trần Tầm gắp mấy miếng món chân giò hầm rồi!”.Bạn bè đều cười ồ lên, Trần Tầm và Kiều nhiên đứng dậy ném giấy ăn về phái Triệu Diệp. Mọi người đều cầm đũa lên, không khí đã sôi động hơn, cả lớp nói lại chuyện vui trong mấy năm vừa qua, rượu vào lời ra, càng nói càng hăng. Đám con trai lần lượt chúc bia


Lamborghini Huracán LP 610-4 t