Mĩ nhân khó gả

Mĩ nhân khó gả

Tác giả: Thị Kim

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326003

Bình chọn: 9.5.00/10/600 lượt.

mà đế hậu có ý kén làm phò mã. Giang Vương phi khi nghe tin đấy thiếu chút nữa là ngất xỉu

“Giờ con bé ở đâu?”

“Đã mang về nhốt trong nhà, xin Hoàng hậu nương nương trách phạt.”

“Nếu con bé không biết nghĩ đến thể diện hoàng gia, cũng không tôn trọng quy củ hoàng gia, vậy phế hàm Quận chúa.” Độc Cô Hoàng hậu đứng dậy đi ra khỏi đình.

Giang vương phi lo lắng theo sát, lòng dạ rối bời. Độc Cô Hoàng hậu xử lý như thế có phần ngoài dự tính của bà ấy, vốn tưởng sẽ nghiêm trọng hơn nhiều. Ai ngờ chỉ là phế hàm Quận chúa của Linh Trang.

Độc Cô Hoàng hậu cũng đang rất rối bời. Khi nghe nói Thẩm Túy Thạch và Mộ Linh Trang lén quyết định chung thân, đúng là có nổi giận, nhưng nghĩ lại thấy như trút được một gánh nặng. Như vậy, A Cửu cũng hết si mê mù quáng.

Từ khi nhìn ra Thẩm Túy Thạch không có tình ý với A Cửu, bà ta kiên quyết phản đối gả A Cửu cho hắn. Đáng tiếc kẻ trong cuộc mù quáng, A Cửu lại một lòng si mê Thẩm Túy Thạch, khuyên thế nào cũng không xong. Rút củi dưới đáy nồi thế này có thể khiến A Cửu hoàn toàn hết hi vọng. Vì thế, Độc Cô Hoàng hậu tuy lúc đầu tức giận, nhưng bình tĩnh suy nghĩ thì thấy là chuyện tốt.

Ánh trăng dìu dịu, thanh âm câu tịch. Cung nữ cầm đèn cung đình soi đường đi trước. Lúc này, Tuyên Văn Đế chỉ còn cách khoảng mười bước chân. Giang Vương phi vốn tưởng Độc Cô Hoàng hậu sẽ chờ Tuyên Văn Đế để cùng đi, ai ngờ bà ta lại đi về trước, không nói tiếng nào.

Giang Vương phi cũng nhắm mắt đi theo. Đến đình Cung phu nhân đang nghỉ chân thì dừng bước.

Cung Khanh và Cung phu nhân thấy Độc Cô Hoàng hậu, vội đứng dậy hành lễ.

Độc Cô Hoàng hậu cười gật đầu với Cung Khanh: “Con đang có bầu, đừng ngồi lâu kẻo nhiễm lạnh, về đi thôi.”

“Dạ, mẫu hậu.”

Cung khanh ra khỏi đình. Không biết vì sao hôm nay Độc Cô Hoàng hậu đặc biệt thân thiết quan tâm tới Cung Khanh, còn đưa tay cho nàng. Nhất thời Cung Khanh vừa sợ vừa mờ mịt không hiểu. Mẹ chồng vốn ác cảm với nàng sao lại bất ngờ đổi tính? Không lẽ là do nàng đang có bầu, khiến càn khôn nghịch chuyển? Dù nàng không quen, nhưng Độc Cô Hoàng hậu đã đưa tay nàng cũng chỉ có thể cùng nắm.

Tay Độc Cô Hoàng hậu rất rộng, như tay đàn ông, nắm tay nàng rất có lực.

“Mẫu hậu.” Sau lưng có tiếng A Cửu, Độc Cô Hoàng hậu liền dừng bước, chờ nhóm Tuyên Văn Đế.

Cung phu nhân và Giang Vương phi đứng sau Độc Cô Hoàng hậu. Nhìn Độc Cô Hoàng hậu nắm tay con gái mình, Cung phu nhân thầm nghĩ: quả nhiên là mẹ quý nhờ con, quan tâm đấy chỉ có thể là nhờ vào hoàng tôn chưa ra đời.

Tuyên Văn Đế càng lúc càng gần. Hai hàng cung nữ cầm đèn đã sắp tới trước mặt Độc Cô Hoàng hậu.

Đột nhiên, cung nữ đứng sau Cung phu nhân hét một tiếng chói tai, đèn cung đình trong tay quăng xuống đất vỡ tan.

Cung phu nhân không kịp quay đầu lại, bất ngờ cảm thấy một con vật lông lá nhào lên người mình, bà không khống chế được cũng hét lên, theo bản năng dùng tay gỡ con vật lông lá kia, nhưng vừa chạm đến thì sởn gai ốc.

Các cung nữ loạn như ong vỡ tổ, không biết Cung phu nhân bị ai giơ tay đẩy, hụt chân ngã xuống thềm đá, rồi lăn xuống bậc thang.

Cung Khanh kêu sợ hãi: “Mẫu thân.” Muốn lao tới, lại bị Độc Cô Hoàng hậu giữ chặt tay.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên một bóng người xuất hiện, chính là Tuyên Văn Đế, ông ấy tung người tới thềm đá, đưa tay kịp thời giữ được cánh tay Cung phu nhân. Tình huống thật sự vô cùng nguy hiểm, chỗ đó là góc ngoặt, nếu Cung phu nhân lăn xuống bậc thang thì sẽ bị ngã ra ngoài thềm đá.

“Phu nhân không có việc gì chứ?”

Tuyên Văn Đế đứng dậy, định đỡ Cung phu nhân đứng lên, đột nhiên cảm thấy bất thường, lúc này, hai cung nữ đã tiến tới đỡ Cung phu nhân.

“Mẫu thân người không sao chứ?” Cung Khanh sợ đến run rẩy, vội vàng kéo tay đỡ eo Cung phu nhân.

Cung phu nhân cười cười: “Không có việc gì, da ta dày lắm.” Sau đó thi lễ với Tuyên Văn Đế: “Đa tạ Hoàng thượng.”

Cung Khanh cũng nói: “Đa tạ phụ hoàng cứu giúp. Phụ hoàng không có việc gì chứ?”

Tuyên Văn Đế không trả lời, chỉ chỉ tay Cung phu nhân.

Cung Khanh mới phát hiện tay mẫu thân đầy máu, chắc là bị mảnh vỡ thủy tinh của đèn làm bị thương.

“Vân Hủy, nhanh đi thỉnh thái y.”

Độc Cô Hoàng hậu đi tới, hỏi: “Hoàng thượng ngài không sao chứ?”

Giang Vương phi và Duệ Vương cùng tất cả những người khác cũng ân cần hỏi han, Tuyên Văn Đế phẩy tay: “Không có việc gì, về đi thôi.”

Đoàn người nhanh chóng trở lại hành cung, vừa bước vào cửa cung Vạn Thọ, Độc Cô Hoàng hậu phát hiện Tuyên Văn Đế dùng tay ấn bụng, tối nay ông ấy mặc thường phục màu ngà, chỗ tay ấn bụng đã loang màu máu.

Chương 62: Cục Diện Rối Bời

Mọi người kinh hoàng thất sắc, lập tức xông tới.

Độc Cô Hoàng hậu sắc mặt trắng bệch, run rẩy nói: “Mau… mau gọi Tiết Lâm Phủ.”

Tuyên Văn Đế ngoài chuyện sắc mặt tái đi thì thái độ vẫn bình tĩnh, nói với mọi người: “Không có việc gì.”

Rất nhanh sau đó, Tiết Lâm Phủ cùng các ngự y thuộc hạ tới.

“Mau dìu Hoàng thượng vào.”

Độc Cô Hoàng hậu cũng muốn theo vào, Tiết Lâm Phủ nói: “Thỉnh nương nương dừng lại.”

Độc Cô Hoàng hậu lo lắng vạn phần đi lòng vòng trong ngoại điện


Pair of Vintage Old School Fru