Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Tác giả: Phồn Hoa Đóa Đóa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329483

Bình chọn: 7.5.00/10/948 lượt.

iên, mấy đoàn người ngựa xông tới hướng bọn họ, chỉ thấy người cầm đầu ra dấu tay.

Chợt, tiếng súng mãnh liệt, mưa đạn quét ngang.

Dĩ nhiên, dưới tay tướng mạnh không có binh hèn, thuộc hạ của Viêm Dạ Tước cũng không phải là ngồi không, Phi Ưng và Bôn Lang nhìn thẳng vào mắt lẫn nhau một giây, đem người mang tới chia làm hai đội.

Bôn Lang dẫn một đội người yểm hộ Viêm Dạ Tước, Phi Ưng theo sát người, toàn bộ hành động có hiệu suất hỏa tốc, đã từ lâu Bôn Lang không còn nhí nhố như trước, khôi phục vẻ nghiêm túc, mang theo một đội người tiến lên phản công ——

Tiếng súng nổi lên, đạn vô tình xuyên phá không khí, thuộc hạ huấn luyện nghiêm chỉnh tiến lên bảo vệ, Viêm Dạ Tước vẫn lôi kéo Trình Du Nhiên, súng nắm trong tay, xoải bước đi qua vườn hoa trước mặt.

Trình Du Nhiên rõ ràng cảm thấy lòng bàn tay sềnh sệch, cô cúi đầu xem xét, vết thương của anh đang chảy máu, thế mà anh lại có dáng vẻ không có chuyện gì.

Trong lúc nhất thời, người ở hai bên hỗn chiến thành một đoàn, đã sớm mai phục chuẩn bị đánh bất ngờ, hình như chiếm thế thượng phong.

Người không ngừng nằm vào trong vũng máu, tiếng đạn bạo liệt, tiếng người kêu thảm thiết.

Một thoáng, vùng đất thần thánh sạch sẽ đã dính máu đỏ tươi, bị mùi tanh che kín.

Nhà thờ thiêng liêng thanh tịnh, đảo mắt thành chiến trường chém giết!

Viêm Dạ Tước kéo Trình Du Nhiên đến phía sau mình, nhét súng trong tay mình vào lòng bàn tay Trình Du Nhiên: “Bảo vệ tốt cho mình!”

Dứt lời, xoay người nhìn Phi Ưng, tiếp lấy một khẩu súng ném tới, dẫn thuộc hạ triển khai đánh trả đối phương, mỗi một bước đều bảo vệ Trình Du Nhiên ở phía sau.

Lúc này, Lâm và Lãnh Triệt cũng gặp phải tập kích, thấy mục tiêu lần này của bọn họ không chỉ là Viêm Dạ Tước, người nhà Hoắc Bối Nhĩ bảo vệ Lâm liên tiếp lui về phía sau, Lãnh Triệt vẫn có thần sắc không đứng đắn thường ngày, vẻ mặt lạnh nhạt, hai người vừa đúng đụng phải Viêm Dạ Tước, Morgan cũng thối lui đến nơi này.

Lúc này, bọn họ kết hợp thành đội, ăn ý triển khai hướng kẻ địch, nhưng mà đối phương giống như là sớm có mưu tính từ trước, sớm chuẩn bị tốt lượng người.

Bôn Lang lãnh đạo một đội khác, giết chết kẻ thù đầu khác, toàn bộ nhanh chóng chạy tới chỗ Viêm Dạ Tước, nhưng số lượng người của đối phương đông đảo, vô số đạn bắn càn quét ngăn trở bọn họ đi tới, Bôn Lang không thể làm gì khác hơn là tìm một vị trí tốt nhất, nắm súng bắn tỉa, tiến hành ngăn chặn tầm xa, giúp đỡ đám người lão đại dẫn ra bộ phận hỏa lực.

Giờ phút này, ngay cả bom cũng bắt đầu ném ra, tình hình chiến đấu mãnh liệt giống như là sa trường——

Viêm Dạ Tước từng bước lui hướng hậu viện, quan sát tình hình, hướng Lãnh Triệt nói: “Các người đi trước! Đến rừng cây phía sau đi!”

“Em! Theo chân bọn họ đi trước!” Cuối cùng, Viêm Dạ Tước đưa mắt về phía Trình Du Nhiên.

“Vậy còn anh! ?” Trình Du Nhiên kinh ngạc nhìn anh.

“Đừng nói nhiều!” Giọng Viêm Dạ Tước càng thêm nguội lạnh, không cho đối phương phản kháng, xoay người nhìn về phía Lãnh Triệt, không nói gì, nhưng Lãnh Triệt đã biết ý tứ trong mắt anh, kêu anh ta chăm sóc tốt cho Trình Du Nhiên, khóe miệng Lãnh Triệt giương nhẹ, một tay túm lấy Trình Du Nhiên nói: “Vợ chồng son hai người không cần cãi vã, đi thôi.”

Chương 48: Đừng nghĩ giao tôi cho người khác

Ở vào tình thế như vậy, Lãnh Triệt vẫn không quên nhạo báng một câu, Trình Du Nhiên và Viêm Dạ Tước đồng thời trừng mắt liếc anh ta, điều này càng làm cho anh ta cảm thấy thú vị thêm.

Trình Du Nhiên thật là có kích động hành hung người đàn ông này, có điều cô quay đầu nhìn Viêm Dạ Tước, thấy mặt anh lạnh lùng, nếu anh đã lên tiếng, cô còn ở lại chỗ này làm gì, đi thì đi, Trình Du Nhiên hạ quyết tâm, đi theo bước chân bọn Lâm, rời đi theo phương hướng rừng cây.

Lãnh Triệt cản ở phía sau, yểm hộ bọn họ rời đi, kẻ địch cách đó không xa mang súng, họng súng đang chỉ vào Viêm Dạ Tước.

Cũng vào lúc này, vừa vặn bị Trình Du Nhiên nhìn thấy, cô không chút do dự giơ súng lên, dùng sức bóp cò súng, căn bản lại không biết cô nổ súng không có bắn trúng đối phương, lại đưa tới sự chú ý của đối phương, còn không chỉ có một người.

Song tại lúc đó, Lãnh Triệt một phát bắt được Trình Du Nhiên, tay cầm khẩu súng, Lâm cũng cầm lấy súng từ thuộc hạ, hai người một trước một sau, hướng về phía người tập kích bọn họ, không chút do dự bóp cò súng, hai phát bắn ra cùng lúc, kẻ địch trước sau trong nháy mắt ngã xuống đất.

“Xem ra em thật sự phải luyện kỹ thuật bắn tốt hơn nữa.” Khóe miệng Lãnh Triệt giương nhẹ, kéo chặt cánh tay cô, anh ta cũng không muốn cô xảy ra chuyện gì vào thời điểm này, Tước sẽ tới tìm anh ta gây phiền phức.

“Đi, Cathy.” Lâm vội vàng nói, cô ấy nhìn Trình Du Nhiên, mà giờ khắc này, Trình Du Nhiên đang nhìn cô ấy, nhiều năm làm bạn thân, Lâm vẫn luôn là cô gái đơn thuần, sáu năm qua biến hóa thật đúng là lớn.

“Đừng ngây người, đi, Tước, anh ta không có việc gì.” Lãnh Triệt vỗ vỗ Trình Du Nhiên, nói.

Viêm Dạ Tước thật sự không có việc gì sao? Nghe Lãnh Triệt nói, cô dừng bước, quay đầu nhìn về phía chiến trường chém giết bên kia.

Không biế


XtGem Forum catalog