Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Tác giả: Phồn Hoa Đóa Đóa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329515

Bình chọn: 8.5.00/10/951 lượt.

p phải chuyện nguy hiểm thế nào, cũng sẽ không rút lui, vậy mà, lần này lại bảo rút lui, thứ này cũng ngang với đem Diehl thả hổ về rừng, “Sợ rằng lần này, ba cậu nhất định sẽ tìm cậu.”

Sắc mặt Viêm Dạ Tước biến thành lạnh lẽo, băng bó kỹ xong, anh mặc quần áo, vẫn trầm mặc không nói, sải bước đi đến trước bàn hội nghị.

“Lần này liên thủ cùng gia tộc Diehl hẳn là Lục Tường, lúc đó tôi có thấy Tần Tử Duệ.” Nghĩ thấy Tần Tử Duệ, Phi Ưng cũng nhớ tới lần thu hồi hàng, cả đống hàng vậy mà chỉ cầm lại hai phần ba, tuy nhiên, không thấy Tần Tử Duệ đâu cả.

Lúc này, Đan Hùng cũng mở miệng nói: “Lão đại, gia tộc Diehl có hành động, chuyện lần này không giải quyết, không tốt giao phó với mấy trưởng lão và Viêm gia.”

Anh làm vẫn luôn không cần giao phó trước với bất kỳ ai, nhưng lần này là chuyện của gia tộc Diehl, nếu anh không làm được, Bang chủ già nhất định sẽ nhúng tay, Viêm Dạ Tước dựa vào cái ghế, tay phải sờ sờ chiếc nhẫn trên tay trái, khí lạnh quanh thân bức người, lạnh lùng nói: “Gia tộc Diehl cũng đến lúc biến mất rồi!”

Bôn Lang có chút nghi vấn: “Lão đại, ý của anh là…”

“Tôi nghĩ ý Tước nói là, chúng ta đã có đầy đủ cớ để hành động, không phải sao?” Văn Long nhếch miệng lên cười tà khí, lần này đã khiến cho bọn họ có cớ động thủ, “Ba nuôi đã đi tổng bộ, phủ Hội An là người nhà họ Viêm, lúc này chúng ta hành động thật đúng dịp.”

Chương 50: Nỗi đau của Lâm

Vào đêm Trình Du Nhiên ngủ, New York xảy ra chuyện chấn động mạnh.

Viêm Dạ Tước điều khiển phần lớn quân đội suốt đêm, tiến hành hành động càn quét tiêu diệt đối với khu vực thế lực có liên quan đến Diehl, tàn nhẫn muốn nhổ tận gốc thế lực hắc đạo của gia tộc Diehl, cuối cùng, khiến cho gia tộc Diehl vì tồn vong và danh dự của gia tộc, liên hiệp cùng nhau trục xuất Diehl.

Nhưng dưới sự giúp đỡ của Lục Tường, Diehl chạy trốn, song thế lực của ông ta ở New York đã kết thúc vào tối nay, hơn nữa bị Viêm Lãnh, Hoắc Bối Nhĩ, người của ba gia tộc lớn đuổi giết.

Đây chính là giá cao khi động thổ trên đầu thái tuế(*).

(*) Nghĩa là xúc phạm người có quyền thế.

Ngày hôm sau, xử lý xong chuyện của gia tộc Diehl đã là buổi chiều, Viêm Dạ Tước một đêm không ngủ, mang theo thuộc hạ hấp tấp trở lại toàn nhà cổ, vừa đi vào tới đại sảnh, liền đụng phải quản gia vội vã chạy xuống từ trên lầu, chạy vội tới chỗ Viêm Dạ Tước, vội vàng nói: “Tiên sinh, không thấy Trình tiểu thư và Nặc thiếu gia đâu cả!”

“Đã tìm toàn bộ?” Viêm Dạ Tước tăng nhanh bước chân, vừa nói vừa đi tới hướng phòng Trình Du Nhiên.

“Đã tìm toàn bộ, buổi sáng Trình tiểu thư và Nặc thiếu gia còn xuống lầu ăn bữa sáng, bảo là muốn ngủ, tôi không đi quấy rầy, buổi trưa đi mời cô ấy xuống ăn cơm trưa, trong cửa cũng chỉ nói một câu đừng ầm ĩ cô ấy, buổi chiều tôi dặn Maya đi đưa chút trà bánh cho bọn họ, mở cửa, người đã không thấy tăm hơi.”

Quản gia vừa đi vừa nói, cũng không dám nhìn thẳng ánh mắt lạnh lẽo của Viêm Dạ Tước, bởi vì ông ta rất rõ ràng, hiện tại tiên sinh đang tức giận.

Viêm Dạ Tước đi vào gian phòng, đảo qua bên trong trống trải không ai, cả khuôn mặt càng thêm khí lạnh bức người, chỉ thấy máy tính bảng trên khay trà, xem ra, bọn họ ăn bữa sáng xong rồi rời đi, anh nhìn bên trong, chỉ thấy Lợi Ân bị dây thừng trói buộc, đáng thương mở trừng hai mắt hướng chủ nhân.

Viêm Dạ Tước khom thân thể xuống, cởi dây trói ra, nó cũng ngồi yên tĩnh, không dám hé răng, chỉ sợ chủ nhân sẽ lửa giận ngút trời.

Lúc này, Phi Ưng tiến lên, hỏi: “Lão đại, có muốn phái người đi tìm kiếm hay không.”

“Không cần!” Viêm Dạ Tước không để ý vết thương, cánh tay dùng sức vung, đứng yên tại chỗ, mặc dù trên mặt không nhận thấy bất kỳ dấu hiệu nào, Trình Du Nhiên không chỉ là một con mèo lười, hơn nữa còn không an phận, anh đã sớm lĩnh giáo rồi, nhưng lần này, anh tuyệt đối sẽ không để cho cô biết, giá cao phải trả cho việc không an phận.

“Hắt xì!” Trình Du Nhiên chợt hắt xì, xoa lỗ mũi một cái, có chút cảm giác ê ẩm, có loại dự cảm xấu.

Tiểu Nặc quay đầu, nhìn mẹ, nói: “Một là mắng hai là mong, xem ra có người đang mắng mẹ.”

Trình Du Nhiên liếc con trai, nói: “Con ăn kem đi.”

Dù sao đối với cô mà nói, bị chửi cũng không thiếu mấy miếng thịt, cô mới không so đo, tóm lại, hiện tại cô tự do là tốt rồi, ăn sáng xong, bọn họ sắp đặt máy tính bảng ở trong phòng, hơn nữa cài đặt giọng nói trả lời, cho nên, thời điểm có người gõ cửa, sẽ tự động trả lời.

Lúc này mới có thời gian để bọn họ chạy đi.

Nghĩ tới đây, khóe miệng cô nâng lên một tia hả hê, đạp chân ga, xe rất nhanh đi đến đường lớn số năm.

Tiểu Nặc ăn một miếng kem, lại hỏi: “Mẹ, chúng ta đi nơi nào đây?”

“Đi gặp dì Lâm của con, cô ấy gọi điện thoại cho mẹ, có một số việc, sau đó chúng ta lại về nhà.” Trình Du Nhiên đem hành trình nói cho con trai, sau khi Tiểu Nặc nghe, dựa vào thành ghế nói: “Mẹ, không biết con dì Lâm thế nào nhỉ.”

Đúng vậy, nghĩ tới lần trước đỡ đẻ giúp cô ấy ở Hongkong, đứa bé kia sinh thiếu tháng, cũng không biết hiện tại có khỏe không, còn nữa, không biết chồng cô ấy xảy ra chuyện gì.

Nghĩ tới đây, xe dừng ở bên ngoài k