Mẹ độc thân tuổi 18

Mẹ độc thân tuổi 18

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3214221

Bình chọn: 8.5.00/10/1422 lượt.

yêu nào trước mặt hắn.Bàn tay to của hắn đi vào dưới nách của cô, bắt đầu di chuyển.“Ha ha…. Đừng mà…. Nhột quá…ha ha…!” Thân thể cô gái như rắn nước vặn vẹo: “Em không nói thế nữa! Không nói nữa!”Chàng trai dễ dàng đem cô nhấc tới, hai mắt mê man nhìn cô: “Vậy em mau hôn tôi đi! Hôn tôi ở đây!”Cô gái bất an nhìn bốn phía, thấy tất cả đều yên ắng mới kiễng đầu mũi chân lên, hôn lên môi mỏng của hắn, nhanh chóng như chuồn chuồn đậu nước.Đến cũng nhanh và đi cũng rất nhanh, chẳng có chút tư vị gì!Chàng trai không hài lòng, ôm lấy thân thể tươi trẻ mới lớn của cô dính sát vào lồng ngực mình: “Không được! Như vậy đâu có tính là hôn. Chất lượng quá kém, giống như bị muỗi hôn thì đúng hơn!”“Yêu cầu của anh thật cao! Ôi…”Chàng trai không muốn nghe cô dài dòng, lại chiếm lấy đôi môi mọng đỏ của cô, triền miên hôn lên đó.Lúc này hôn môi tựa như sóng gió kinh hoàng, mang theo hơi vị nam tính nồng đậm. Chàng trai chậm rãi đem cô nằm trên bãi cỏ, cả thân hình che phủ trên người của cô.Môi mỏng của hắn hôn khắp lên cổ cô, dần dần biểu lộ sự đói khát của mình: “Ngưng! Tôi muốn em mất thôi! Đêm qua em đi ngủ trước, chúng ta không có….”Cô gái bất an, thô lỗ giãy giụa, muốn từ thân thể hắn bật dậy đi ra: “Không được! Đây là bên ngoài, chúng ta đang ở trên bãi cỏ…”“Ừ! Địa điểm tốt bao nhiêu! Mặt trời hôm này có vẻ rất chói chang đúng không?” Hắn có thể cảm nhận được hơi nóng hầm hập phía sau lưng.“Không được! Anh luôn to gan như vậy, nhưng em thì rất sợ!”“Ha ha, em yên tâm, nơi này sẽ không có ai đến quấy rầy chúng ta. Lần trước bên cạnh bể bơi cũng thế đấy thôi!” Chàng trai yên lòng nói, bàn tay nắm lấy ngực của cô, giống như đang chơi trò chơi vậy.Chỉ là một hành động trêu chọc, nhưng hơi thở của cô gái đã bắt đầu run rẩy.Hai tay chống cự vô lực của cô dần dần buông lơi, để mặc cho bàn tay to của hắn tung hoành tác quái. Thân thể cô vặn vẹo giống như rắn nước, không thể chống cự trước sự kiên trì của hắn. Cô chỉ có thể để cho anh muốn làm gì thì làm.Hắn nhẹ nhàng cắn, cô cong người lên nghênh đón, cũng với những tiếng kêu tra tấn đến khó nhịn.Yêu kiều thở khé, toàn thân hơi bị buộc chặt.Hơi thở của hắn thiêu đốt cô, thân thể ửng hồng như đóa mâm côi. Bởi vì hắn mà đang kiều diễm nở rộ.Hắn hôn lên bầu ngực sữa của cô, để lại ấn kí của hắn. Những dấu hôn lớn nhỏ.Hắn như lửa, cuồn cuộn thiêu đốt cô, khiến cô cùng đường không kháng cự, cũng không còn chỗ trốn.“Yên tâm, nơi này chỉ có chúng ta. Tôi sẽ không cho hạ lệnh không ai được phép đến gần!” Mọi thứ của cô đều quá tốt đẹp, hắn sẽ không cho phép kả nào dù chỉ là vô tình nhìn qua chớp mắt cũng không được. Chỉ có thể là hắn!Trong lúc cô còn đang thẹn thùng, thấp thỏm lo âu, hắn đã kéo ngay quần cô xuống. Rất nhẹ nhàng và bá đạo tiến vào nơi sâu nhất của cô.Trong nháy mắt, hai người kích động mà kêu lên thành tiếng.Bọn họ nhiệt liệt nghênh hợp, dây dưa kích động, mây mưa vu sơn.Nước mắt Tiểu Ngưng chảy dài, bừng tỉnh. Bật người dậy, phía trước mặt cô chỉ toàn là hư ảo.Cô khẽ thở dài, vầng trán thản nhiên nổi lên ưu thương. Cùng nhau đã trở thành cảnh trong mơ. Trong lòng cô bây giờ, cũng chỉ có thể cùng hắn trở về nơi cũ chỉ là trong giấc mơ mà thôi!

Chương 171

Cả người mặc một bộ đồ thể thao, Tiểu Ngưng vừa bước chỗ bồn hoa đã thấy Hải Uy cầm dụng cụ đang nhổ sạch cỏ dại.Tiểu Ngưng khẽ đến gần, Hải Uy xoay người, mỉm cười: “Chào buổi sáng, chị Ngưng! Không ngờ chị lại đến sớm như vậy!”“Dậy sớm thì mới làm việc tốt chứ!” Cô nóng lòng muốn thử. Đã lâu không có làm việc, toàn thân bị buộc chặt cứng nhắc thật sự không có thoải mái.“À! Đúng rồi! Sau đó chị còn phải dọn dẹp phòng đúng không?” Hải Uy vỗ vỗ trán, ngộ ra.Tiểu Ngưng gật đầu, sau đó cầm lấy công cụ đi đến bồn hoa làm cỏ.“Cẩn thận ! Nơi này toàn là sâu sẽ dọa chị đó. !” Hải Uy săn sóc nói, ngăn cản không cho Tiểu Ngưng qua.“Không có vẫn đề gì! Tôi không có sợ sâu!” Tiểu Ngưng vẫn ung dung đi vào trong đám cỏ dại. Bước chân của cô nhẹ nhàng nhưng vẫn đánh thức lũ sâu đang ngủ say. Chúng tỉnh giấc, lao ra khỏ ổ, bò lồm ngồm trên mặt đât, bám vào chân, ống quần của Tiểu Ngưng.Cô không có kinh hãi, chỉ rung ống quần, cho bọn chúng rơi hế xuống đất. Dùng đất đã vùi lấp tiêu diệt tận gốc bọn chúng, mà không cần phải đụng tay vào.Nhìn cô thành thạo công việc, bộ dạng không hề giả tạo, Hải Uy ngừng công việc trong tay, vẫn cầm dụng cụ, hỏi Tiểu Ngưng: “Chị đến từ vùng nông thôn à?”Trong thành phố, các cô gái hầu như không biết làm cỏ xới đất, không biết sử dụng các công cụ làm vườn thông thường. Mà cô thì ngược lại, không ngại bẩn, không sợ mệt lại còn làm việc rất thành thạo nữa.Tiểu Ngưng lắc đầu, đem cỏ đã nhổ ném qua một bên: “Từ khi sinh ra đến nay, đây là lần đầu tôi đi làm cỏ xới đất. Trước kia nhìn trên TV, có thấy họ sử dụng qua những dụng cụ này như thế nào rồi!”Cô chỉ là một cô gái lao động thu nhập thấp trong xã hội này. Không đất, không nhà, từ nhỏ đến lớn sống trong một căn phòng cho thuê cũ kĩ. Cô mới chỉ đặt chân đến vùng nông thôn một lần trước đây. Đó là nơi sống rất thỏai mái, trong lành, đất đai mênh


Disneyland 1972 Love the old s