
choàng cái áo vest đang cầm trên tay lên người nó nhưng tuyệt nhiên k nhìn nó vì sợ nó thấy khuôn mặt đnag đỏ lựng lên của mình
_Hì, cám ơn nhá_Nó nhìn cái áo khoác của hắn hơi ngạc nhiên chút rồi cũng mỉm cười chèo lên xe
_Um_Hắn nói rồi phóng xe đi thẳng
_Ủa, mà mi đi đâu zị ? _NÓ tò mò hỏi hắn
_Tui đi lấy cái nè xong rùi khác đứa cô về nhà, yên tâm đi _Hắn trả lời nó
_Ùa, hehe _Nó cười
_Mà nè, bình thường tui thấy cô vẫn đi được oto đó thui sao hôm nay lại dở chứng vậy ?hay là có tình ý gì với tui rồi? _Hắn nở nụ cười nửa miệng, nhìn nó qua gương xe
_Xì, thèm vào ý nhớ. Tại ta vừa ăn no quá, quên mất còn đi xe nên k đi xe về được chớ_Nó lè lưỡi
_Hừ, ăn no với k no thì liên quan gì nhở? _Hắn nhíu mày k hiểu
_Sao mà bình thường thì thông minh thế mà h đần zị?Ta đi oto hay bị tróng mặt lắm nên k thấy lên xe toàn ngủ đó à? Mà ta mới ăn no phè phưỡn xong ngồi lên đó đảm bảo ói hết ra k cần bàn cãi thêm gì lun (=~=) _Nó giải thích
_haha, lại còn zậy nữa sao? Thú vị nhỉ? _Hắn bật cười lớn
_Hay lắm ý mà cười _Nó nhéo vào eo hắn
_ “Á” Rùi rùi đừng nhéo nữa k cả 2 người ngã luôn bi h. Tui k đảm bảo tính mạng cho cô đâu nhá _Hắn cố nhịn cười
_Xì, làm như ngta sợ ý _Nó chu cái môi xinh xinh ra chêu người hắn
_Rồi rồi, tới rồi, xuông đi _Hắn dừng xe lại
_Ớ, đây là…._Nó bước xuống, ngạc nhiên quay lại nhìn hắn khi trước mặt nó là tòa nhà mua sắm “Hoàng Vũ”
_Tui đâu có bảo là k quay lại đây đâu? Thui vào lẹ đi rồi còn về nữa _Hắn nắm tay nó kéo vào lên trong
_Nè, sao k dưng lại quay vào lại đây? Bộ mi quên đồ gì trong này à? _Nó di theo tò mò k chịu được nên hỏi hắn
_K, ta đi lấy đồ _Hắn nói
Hắn lôi nó kéo vào thang máy rồi đi lên tầng 5 là tầng bán phụ trang và trang sức. Tới 1 quầy bán toàn trang sức đính đá, pha lê đắt tiền lớn nhất ở đó, hắn hỏi lên nhân viên :
_Tui tới lấy đồ khi nãy đặt. Xong chưa?
_Dạ, cậu tên gì ạ? _Tên nhân viện lật quyển sổ khách hàng lên hỏi hắn
_Um, Vũ Anh Nam. _Hắn hơi nhíu mày khó chịu
_A, dạ cậu chủ đồ của cậu đặt xong rồi ạ. Đây ạ, cậu mở ra xem kiểm tra xem được chưa ạ _Tên nhân viên vừa nghe tên hắn đã luống cuống, vội vã đưa cho hắn 1 chiếc hộp màu đen, hình chữ nhật buộc thêm 1 chiếc nơ lụa màu trắng thêu hình cánh thiên thiên rất đẹp. Hắn mở chiếc hộp ra, bên trong là 1 sợi dây chuyền vàng vàng trắng lấp lành, sợi dây mảnh nhưng thứ đáng chú ý ở sợi dây chuyền này k phải là sợ dây mà là mặt dây chuyền cơ. Mặt dây hình chữ thập được cách điệu làm rất tỷ mỉ, ở giữa chự thập được gắn hẳn 1 viên kim cương sáng lấp lành, bên trái hình thập giá là cánh rơi, bên phải là cánh thiên thần được cách điệu được làm rất tỷ mỉ, độc đáo, hài hòa , cân đối với hình thập giá; chỉ nhìn thôi cũng đủ biết được rằng đây là sợi dây chuyền độc nhất vô nhị rồi……Người thiết kế ra nó quả là 1 thiên tài…..
_Oa,…đẹp quá _Nó reo lên , mắt cứ gián vào cái vòng đó
_Bao nhiêu tiền vậy ?_Hắn quay sang hỏi tên nhân viên
_Dạ, ở giữa viên đá đó là kim cương nên…._Tên nhân viên giải thích
_Tôi biết rồi, xem chừng nay có đủ k? _Hắn ngắt lời tên nhân viên và đứa lắm 1 tấm thẻ tín dụng
Tên nhân viên cầm tấm thẻ cho quét qua máy rồi quay lại trả cho hắn chiếc thẻ cùng với tớ giấy thanh toán tiền và 1 tờ giấy vẽ mẫu vòng lúc nãy được vẽ rất tỷ mỉ từng chi tiết 1
_Ta nói trước là ta k muốn nhìn thấy có thêm 1 chiếc vòng thứ 2 ntn đâu đấy. Nếu ta chỉ cần nhìn thấy chiếc vòng thứ 2 ntn or giống như thế này thì công ty của người cứ chuẩn bị tâm lý đóng cửa đi là vừa _Hắn bước đi, k quyên cảnh cáo 1 câu làm cho tên nhân viên sự tái cả mặt
_Dạ, chúng tôi biết ạ _Tên nhân viên lúng túng cúi chào lễ phép
Hắn bước đi ra ngoài mang theo chiếc hộp còn nó thì cứ lẽo đẽo theo sau mồm liên tục suýt xoa khen chiếc vòng đó đẹp cho tới lúc ra khỏi cửa hàng….
_Này…._Hắn đứng lại
_Hử? _Nó cười tươi
_Cô thích cái vòng này lắm hả? _Hắn hỏi nó
_Uh, đẹp vậy mà!!Lần đầu tui được thấy cái vòng đẹp vậy đó, hehe. Đứa con gái nào được mi tặng cái vòng này đảm bảo cô ấy xẽ là người hạnh phúc nhất thế gian _Nó gật đâu, cười toe toét
_vậy tặng cô đo _Hắn nói rồi đặt chiếc hộp đựng cái vòng vào tay nó
_Hả?….tai sao lại…._Nó ngạc nhiên, khuôn mặt bỗng đỏ dần dần lên
_Cô k thích sao ?_Hắn nhíu mày nhìn nó
_K phải…k phải là k thích…nhưng sao lại tặng tui…tui…_Nó lắc đầu ấp úng
_Hỏi lắm vậy? K thích thì trả đây, tui vứt đi _Hắn nạt nó
_K, có mà…có mà, đứng vứt. Thích lắm, thui tui k hỏi nữa, đi thui _Nó ấp úng cầm cái hộp chạy ra xe như sợ hắn đổi ý vứt cái vòng đi vậy
_Um, tốt. Ma nè, phải luôn đeo nó đấy nhé, tui mà k thấy cô đeo nó là tui đòi lại đấy _Hắn lấy chiếc hộp ở trong tay nó, mở ra vè nhẹ nhàng đeo vào cổ cho nó. Thật sự là cổ cổ nó có thêm cái giây vào đỡ trống hắn ra và chiếc vòng đó cũng rất hợp cái cổ nó….
_Nhất định xẽ đeo mà, cám ơn nha_Nó k hiểu sao nhưng nó k thể k cười _1 nụ cười cực hạnh phúc
Hắn k nói gì nữa và phóng xe đưa nó về nhà. Với nó ngày hôm nay thức sự nó rất vui và hạnh phúc. Dù là cả tối hôm đấy nó bị Linh với Ly tra khảo mãi về sợi dây chuyền và rốt cục cũng phải kể ra và bị 2