
Love School
Tác giả: Nhật Hạ (MewoMewo)
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 322253
Bình chọn: 8.5.00/10/225 lượt.
ng vẫn chịu chơi'>, Diệu Chi, Tuấn Kiệt thì xuống hồ bơi, số còn lại thì ở trên bờ tắm nắng.
- Tớ quay lại phòng ăn mua tí nước nhé, Chi, Kiệt, chị hay, anh Hoàng, mọi người uống gì không?
- Có! Hai lon Ken [cho Kiệt và hắn'>, một trà đào [cho Chi'>, một nước cam [cho Trâm Anh'> - Kiệt, Chi và Trâm Anh đáp
- Cô mua cho bọn họ thôi à? - hắn giả vờ hỏi
- Đúng, anh muốn uống thì tự mà mua - nó nói rồi quay mặt đi.
- Để tớ đi với Băng Băng. - Mạnh Hoàng nói rồi chạy đi.
Trâm Anh thấy vậy, cũng muốn cản lắm nhưng không làm được gì. Cô đứng dậy nhảy xuống hồ bơi. Có lẽ làn nước mát lạnh sẽ làm cô thoải mái hơn.
Sau khi rời khỏi kí túc xá, nó tung tăng đi đến nhà ăn. Đi được nữa đường, chợt có 1 đám người chặn nó lại. Cầm đầu bọn chúng là một cô gái có mái tóc đen tết thành 2 chùm. Khuôn mặt xinh xắn nhưng toát lên vẻ gian xảo. Phải, chính là Linh. Và còn có hai đứa đàn em của nhỏ là Phương Đan và Thanh Hiền nữa.
- Mấy cô muốn gì?
- Tao muốn giết mày vì đã cướp Thiên Du của tao, và tự giới thiệu, tao là Võ Hoàng Linh, hân hạnh được biết mày.
Nói rồi, Linh quay sang đám đàn em ra lệnh xong lên. Không chuẩn bị từ trước, nó bị lãnh những cú đánh thật đau vào bụng, vào mặt. Máu từ vài chỗ chảy ra. Nó đau, đau lắm. Linh giật lấy con dao của 1 tên đàn em, tính đâm một nhát vào bụng nó.
- Này, Băng Băng. Cẩn thận.
Mạnh Hoàng vừa đuổi đến chỗ nó, thấy vậy, anh lao ra kéo nó sang một bên. Con dao của Linh xẹt ngang cánh tay anh.
Linh thấy vậy thì tức lắm, ra lệnh cho đàn em rút lui. Để lại nó đang nén đau loay hoay lo lắng cho Mạnh Hoàng.
Máu từ cánh tay Mạnh Hoàng chảy ra. Thế quái nào hai ngày nay nó cứ thấy máu mãi thế này? Nó vội đỡ anh dậy, đưa vào phòng y tế của trường.
zzzzzzzZ
zzzzLoadingzzzzzzzZ
zzzZ
- Sao Băng Băng đi lâu về thế kia? - Diệu Chi nhìn đồng hồ trên tay rồi hỏi
- Ừ nhỉ, hơi lâu rồi - Kiệt nhảy lên, mình mảy đẫm nước của hồ bơi.
Nghe tới đây thì hắn vớ lấy cái áo, chạy vụt đi. Trâm Anh cũng leo lên bờ chuẩn bị đi tìm nó.
Kotori to onaji iro
Nemurenu yoru ni
Hitori utau uta
Wataru kaze to issho ni
Omoi wo nosete tobu yo
Yoru no sora ni kagayaku
Tooi gin no tsuki
Yuube yume de saite 'ta
Nobara to onaji iro
[Night Song - Tomoyo'>
Hắn vừa chạy đi thì điện thoại của Diệu Chi rung lên. Là nó gọi...
- Chi à...! Tao và anh Hoàng về kí túc xá rồi. Mày nói mọi người về luôn nhé.
- Sao mày không nói sớm, làm tao lo muốn chết. Ok, tao và mọi người sẽ về liền.
Nó cúp máy rồi quay sang lo cho Mạnh Hoàng. Anh đã ngủ. Nó nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, rồi cũng ngủ thiếp đi.
Về phần mấy người còn lại, chuẩn bị về kí túc xá thì gọi điện cho hắn.
It starts with one...
One thing,
I don't know why,
It doesn't even matter how hard you try,
Keep that in mind,
I designed this rhyme,
To explain in due time
[In the end - Linkin Park '>
Khổ nỗi gọi cho hắn thì nhạc chuông reo ầm ầm chỗ bàn. Hắn chạy đi mà không mang theo điện thoại.
Mọi người quay về kí túc xá và chờ hắn về, đây là cách duy nhất có thể làm lúc này.
zzzzzzzZ
zzzzzLoadingzzzzzzzZ
zzzzZ
Hắn cứ chạy, chạy mãi. Tất cả mọi nơi trong trường hắn cũng đã tìm hết rồi. Đây là lần đầu tiên hắn lo lắng đến thế, lại là lo lắng cho một đứa con gái.
Trời mỗi lúc một tối. Từng giọt mồ hôi đua nhau chảy trên trán hắn.
"Con bé có thể đi đâu được cơ chứ? Còn Mạnh Hoàng đâu, Hoàng đi cùng với con bé cơ mà..." càng suy nghĩ hắn càng lo. Còn một chỗ duy nhất hắn chưa tìm - kí túc xá.
Hắn quyết định đến nơi cuối cùng ấy. Mặc dù cơ hội không cao. Trên đường về, hắn chú ý thấy những vệt máu đã khô trên nền sân. Tăng tốc chạy thật nhanh, là điều hắn làm được bây giờ.
zzzzzzzZ
zzzzzLoadingzzzzzzzZ
zzzzZ
Cửa phòng 2, kí túc xá khu A...
Diệu Chi, Tuấn Kiệt và Trâm Anh đang đứng chết trân ngoài cửa. Chuyện gì đã xảy ra thế này. Đúng lúc đó hắn cùng vừa chạy tới.
- Mọi...người, thấy... Băng Băng chưa? Nhưng, có việc gì...mà đứng đây...thế? - hắn vừa thở vừa nói. Rồi nhìn vào trong phòng.
Cảnh tượng đập vào mắt quả là làm hắn nhói lòng. Nó đang nằm trên giường, Mạnh Hoàng ngồi nhìn nó nên không chú ý bên ngoài. Hai người họ, đang nắm tay [@@'>
Hắn quay đi. Trong lòng khẽ nhói lên, một cái gì đó, đau lắm. Tuấn Kiệt cũng chạy theo. Trâm Anh và Diệu Chi thì bước luôn vào phòng.
- Hoàng, anh và con Băng... - Chi chỉ chỉ vào nó. Nhỏ đang rất bực
- Lúc anh tỉnh, thấy con bé ngủ gật, nên đỡ lên giường, chứ đâu phải con bé tự leo lên.
- Tay cậu... - Trâm Anh lo lắng nhìn Mạnh Hoàng.
- Tớ không sao...
zzzzzzzZ
zzzzzzLoadingzzzzzzzZ
zzzzZ
Trời đã tối. Ánh trăng vàng dịu dàng nhẹ buông lên những ánh sao. Trên mái khu kí túc xá có một cậu con trai đang nằm dài ra, mắt nhắm nghiền, có vẻ như không quan tâm đến chuyện xung q