XtGem Forum catalog
Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326385

Bình chọn: 9.00/10/638 lượt.

ại tới hoạnh họe khó dễ ta, chỉ siết tay chỉ trỏ lung tung phía trước cửa Hoa Thanh Cung: “Chỗ kia chỗ kia chỗ kia, lại chỗ kia nữa, tiểu ngốc điểu, hôm nay nhanh nhanh quét dọn cho sạch. Lỡ như tẩu tẩu của ta muốn tới nhìn thử cung của ca ca, không được phép để tỷ ấy nhíu mày. Nếu như tỷ ấy nhướng mi chút xíu, chính là ngươi quét tước không sạch.”

Ta chỉ giả bộ như chưa từng nghe thấy, cắm cúi quét đất của ta. Công việc đã xong, lại quay trở về Tín Phương Điện tắm rửa, ở khu vườn phía hậu điện chọn một nhành lá xum xuê, che giấu thân mình, nhắm hai mắt bắt đầu ngủ.

Ta bị hai vị điện hạ Thiên giới túm áo xách về Tín Phương Điện Hoa Thanh Cung, ban đầu vẫn ngủ ở trên giường hai ngày, nhưng không phải ván giường lõm xuống thì trên giường bị một con rắn lớn như cánh tay làm ổ. Từ nhỏ ta đã không có hảo cảm đối với chủng loại trơn bóng này, đánh giá suy xét, mặc dù biết nhất định là chủ ý của Đồng Sa điện hạ, nhưng cũng lười so đo với hắn. Ngược lại ta chính là loài lông vũ, cùng lắm thì lựa một chạc cây thấp ngụ lại, lại nhớ tới hồi trước khi hóa thành hình người, cứ tạm coi như tu luyện pháp thuật đi.

Khá lâu sau đó, trong Hoa Thanh Cung ai ai cũng biết ta không thích nghỉ ngơi ở trong phòng, chỉ cô độc một mình trên cây ở hậu viện. Trong giấc mộng, hương hoa ngập tràn, có những tia nắng lấp lánh chiếu lên người, cực kỳ thỏa mãn. Đương lúc vừa lòng thỏa ý, dường như có một thanh âm quen thuộc ở phía dưới chân: “Đan Chu chẳng qua là ngẫu nhiên đến bái phỏng một chút, không dám làm phiền điện hạ.”

A, khẳng định là ta cực kỳ muốn biết hai vị này khi nào sẽ bắt đầu ầm ĩ, cho nên ngay cả trong mơ cũng là giọng nói của Đan Chu, có điều ly biệt chỉ hơn bốn trăm năm, nàng đã học được bản lĩnh cắn đầu lưỡi mà nói chuyện, mặc dù nghe có điểm giống với chim sáo, nhưng vẫn không mất đi nét quyến rũ.

Lại nghe thấy giọng nam tử thản nhiên nói: “Cũng không có gì. Trong điện của ta có một tiên nga quét dọn rất chăm chỉ, cả ngày cặm cụi làm việc, lúc công chúa đến nàng ta cũng chưa từng đặc biệt quét dọn, vẫn như thường mà thôi.”

Ta suy tư một hồi, lẽ nào tiên nga quét dọn ấy là đang nói ta?

Hai mắt đột ngột mở ra, cả người cũng tỉnh táo lên nhiều, đương lúc nghe thấy giọng nói của Đan Chu từ bên dưới lần nữa lại truyền tới: “Đan Chu hoảng hốt, đã vất vả tiên nga tỷ tỷ trong cung điện hạ.”

Cơn buồn ngủ trong ta lập tức biến mất, nhất thời có chút nghi ngờ, nữ tử đang “chịu đấm ăn xôi”, ngay đến tiên nga quét dọn cũng không dám so bì này vẫn là Đan Chu sao?

Nhưng nàng đã tự xưng là Đan Chu, nghĩ thấy chắc là không sai rồi. Nếu thật sự là Đan Chu, mặc dù trong lúc vô tình gọi ta một tiếng tỷ tỷ, ta vẫn có chút hưởng thụ.

Lại nghe Thái tử điện hạ thản nhiên nói: “Tiểu nha đầu tuổi còn nhỏ, cũng nên chăm chỉ một chút, làm việc nhiều nhiều, xem như là một phương thức rèn luyện.” Lời nói thốt ra có cảm giác vô cùng thân thiết.

Nếu không phải chính tai ta nghe thấy, đánh chết cũng không tin Thái tử điện hạ có thể thốt ra được lời nhu hòa thân thiết như thế.

Ta tức tối trong lòng, tiểu nha đầu quét dọn chẳng phải chính là ta sao? Tu luyện tu luyện, sao không thấy ngươi thái tử điện hạ xách chổi ở trong Hoa Thanh Cung mà tu luyện? Nhẹ nhàng vạch tàng cây một chút, cúi đầu nhìn xuống, vừa vặn trông thấy xênh xếch phía dưới là một đôi xuân thủy, trong đôi mắt tràn đầy nhu tình, không phải là Thái tử điện hạ Lăng Xương thì còn ai nữa?

Hắn bất quá ngẩng đầu một chút, đã có thể nhìn thấy ta, khóe môi khẽ cong lên. Đan Chu ôn nhu nói: “Nghe hàm ý của Thái tử, tiên nga tỷ tỷ này thật sự đáng khen, chi bằng gọi nàng tới, cũng vừa vặn để Đan Chu giáp mặt khen thưởng nàng một lát, cũng là thể diện của Điện hạ.”

Trong lòng ta nói: ban đầu thấy tác phong mềm dẻo thế này của nàng, còn tưởng là Đan Chu học được khả năng lung lạc nam tử thế nào, nghe được nửa ngày, vẫn là một kẻ ngốc nghếch.

Không nói trên Cửu Trùng Thiên tiên nga tiên tử mỹ mạo xinh đẹp hằng hà sa số, luận về dung mạo, Đan Chu e là không bằng một phần vạn Lăng Xương thái tử. Lại ở trong cung của hắn ngay từ đầu đã tuyên bố quyền làm chủ, nghe thấy Thái tử nói về tiên nga quét dọn này có hàm ý thân thiết một chút, lúc này cũng không nên ở trước mặt cung nga quét dọn là ta thể hiện uy nghi của Thái tử phi nương nương, thật sự là cực kỳ ngu xuẩn.

Lăng Xương Thái tử là Thái tử Thiên tộc, trong mắt ngoại trừ Thiên đế Thiên hậu, há có thể cho phép kẻ khác cao hơn mình một cái đầu? Đan Chu hôm nay thật là thất sách.

Ta vừa lo lắng nàng không nên ở trước mặt ta – một cung nga quét dọn lập thị uy, lại hướng Lăng Xương thái tử xua tay từ chối, chỉ mong hắn bây giờ có thể tốt bụng một chút, tha cho ta.

Khóe miệng hắn ý cười càng đậm, chỉ không ngừng nhìn về phía ta. Đan Chu cúi đầu đợi câu trả lời của hắn, đợi hết nửa ngày cũng không nghe thấy gì, lúc ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy gương mặt hắn rạng ngời sắc xuân, cười đến cực kỳ ôn nhu, trên mặt thế nào ta tạm thời không rõ, nhưng nhìn từ sau lưng, hai tai nàng đã đỏ ửng, nũng nịu trách khẽ: “Điện hạ…”

Trái tim ta lơ lửn