Long phượng tình trường

Long phượng tình trường

Tác giả: Lam Ngả Thảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326190

Bình chọn: 8.5.00/10/619 lượt.

m, khẳng định là có chuyện muốn nhờ, liền muốn tránh đi, lại ngại vài phần mặt mũi của huynh muội Nhạc Kha, không muốn thất lễ trước mặt người khác, đành phải tạm thời nhẫn nại.

Vương Phi khóc đủ rồi, lúc này mới kéo tay ta tỉ mỉ quan sát, lại hỏi vài ba chuyện như trong nhà ta có mấy người. Trước nay mặc dù ta cũng có chút quen biết với bà, bà đối với ta chung quy vẫn rất hòa nhã, nhưng nhất định không phải là dáng vẻ khiêm tốn nhã nhặn như hôm nay.

Ta lẻ loi một mình đã chẳng phải là chuyện bí mật gì, liền thuận miệng đáp: “Thanh Loan phụ mẫu đều đã mất, chỉ có một người dì, cũng có thể coi là người thân.”

Bà lại rơi rơi lệ, kéo tay ta muốn đặt vào lòng, cố gắng tạo một cái ôm ấm áp, trong miệng cũng là thịt a tâm can a…Ta suốt mấy vạn năm cô độc hiu quạnh một mình đã quen, bất ngờ được người khác đối đãi nồng nhiệt như thế, nhất thời có chút khó chống đỡ, dùng sức thoát khỏi tay bà, lùi về sau hai bước, thản nhiên nói: “Vương Phi có việc gì xin cứ phân phó.”

Bà thôi rơi nước mắt, vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình, nghiêm nét mặt nói: “Loan cô nương, cô nương ngồi qua đây, bổn cung kể chuyện cũ cho cô nương nghe.”

Ta thật sự bị nhiệt tình của bà làm kinh sợ, đề phòng nhìn nhìn bốn phía xung quanh, cửa điện mở rộng, vạn nhất tình thế bất ổn cũng dễ dàng chạy trốn, mới chậm rãi đi qua ngồi bên cạnh bà.

Nét mặt bà bình tĩnh, chậm rãi nói: “Nói ra cũng không sợ cô nương chê cười. Hơn bốn vạn năm ngàn năm trước, bổn cung sinh đại hoàng tử và nhị hoàng tử, Long Vương ngài khi đó còn thanh niên, cũng không biết từ đâu tìm về hai ngư nương xinh đẹp mỹ mạo, cả ngày cùng hai nàng ta đắm chìm một chỗ, hoàn toàn không để tâm đến ta và hai long tử. Trong lòng ta ghen ghét đố kỵ, có một ngày nhân lúc người xuất cung đi làm mưa, sai người đến, tự tay giết chết hai nàng kia, thấy cả hai hiện nguyên thân là hai con cá chép đỏ, liền rửa tay làm cơm, đem hai con cá chép này làm thành món cá kho, đợi Long Vương quay về dùng bữa.”

Ta len lén liếc nhìn vẻ mặt bà, trong lòng lộp bộp lộp bộp, thầm nghĩ không ổn, nói không chừng Long Vương Phi muốn trừ khử ta, mới bộc bạch thế này? Lập tức âm thầm tập trung đề phòng.

Chương 21: Tử Mạch Thanh Môn

hụ vương cũng không thể chống lại, nó chính là bảo vật hộ thành của tộc Giao nhân chúng ta.”

Trong lòng ta lạnh toát, nhớ tới thủ đoạn ác độc của Long Vương Phi, nếu như biết được con của bà vốn dĩ có chút tỉnh táo, bây giờ bị ta dắt tới đây hoàn toàn u mê si ngốc, cũng không biết làm thế nào cho phải, nhất thời mồ hôi túa ra đầy mặt.

Ly Quang nhìn thấy nét mặt lo lắng của ta, tiến lên kéo tay ta nói: “Thanh nhi, nếu đã đến đây, vậy thì hãy ở lại trong cung. Ta đi thỉnh cầu phụ vương, xem thử người có biện pháp gì không.” Ta với hắn có mấy vạn năm giao tình, trước giờ cũng tốt bụng hay giúp đỡ người khác, nghe hắn nói đồng ý thỉnh cầu phụ vương hắn tìm biện pháp, trong lòng có chút nhẹ nhõm.

Nhưng Bích Dao tuổi nhỏ chưa từng trải qua sóng to gió lớn, đứng phía sau Ly Quang, vừa mới tươi cười lập tức nhanh chóng khóc lên, nghĩ là lo lắng cho bệnh tình của Tam ca nàng, nhưng lại không thể thầm oán trách ta. Trong lòng ta hối hận, khó khăn nặn ra chút nét cười, an ủi nàng: “Dao nhi đừng nóng vội, Đại thủ lĩnh Giao tộc ảo thuật cao thâm, nhất định có thể khiến tam ca muội thần trí thanh tỉnh.”

Đôi mắt nàng ấy đầy lệ, chăm chăm nhìn ta cùng với Ly Quang, không nói tiếng nào, nước mắt đã theo khuôn mặt nàng chảy xuống, dáng vẻ cực kỳ thương tâm. Ta rút tay khỏi tay Ly Quang, tiến lên kéo đôi tay lạnh lẽo của nàng, nhưng lại bị nàng giựt tay lại, nhìn ta đầy khinh thường.

Chương 22: Áo Trắng Hơn Tuyết

Thành San Hô này có chút kỳ lạ, từ bên ngoài Tử Mạch Thanh Môn nhìn vào không trông thấy được rõ ràng, như thể bị ngăn cách bởi một tầng sương mù, mờ mờ ảo ảo. Chỉ thấy bên trong cánh cổng ẩn ẩn ánh sáng châu ngọc, nhưng khi vào thành mới phát hiện, bên trong thành đường phố thông suốt, các tiểu thương rao hàng không dứt, đâu đâu cũng lấp lánh châu quang, các cô nương Giao tộc xinh đẹp kiều diễm.Tộc Giao Nhân bất luận là nam nữ già trẻ tất cả đều mặc bạch y, chỉ khác là có bộ trên đó điểm xuyết thêm minh châu bảo thạch, gia tăng thêm phần quý giá.

Trên người ta đang mặc chính là bạch sam Ly Quang tặng, có Giao nương lướt qua người ta, cứ dán mắt vào kiện áo dài ta đang mặc. Trong lòng âm thầm kinh ngạc, nghe nói loài sống dưới nước và loài lông vũ là hai loài không giống nhau, loài lông vũ trước giờ dựa vào màu sắc lông vũ sặc sỡ trên người để đánh giá cái đẹp, còn loài dưới nước lại dựa vào hình dạng thuôn dài do chịu ít nhiều áp lực nước mà đánh giá, chính là không biết Giao nương kia khi nào lại có ham thích này, nhìn chằm chằm áo dài trên người ta.

Ly Quang thấy ta hiếu kỳ nhìn ngắm xung quanh, hoàn toàn không chút sợ hãi, ý cười trên mặt càng lúc càng đậm, ôn nhu nói: “Thanh nhi thấy thành San Hô của ta thế nào?”

Ta quan sát xung quanh một hồi, liên tục gật đầu: “Giao nương xinh đẹp, Giao nương kiều diễm.”

Hắn yên lặng, lại nhìn ta một lúc, thấy vẻ mặt ta thành thật không g


Pair of Vintage Old School Fru