Lắng nghe trái tim anh

Lắng nghe trái tim anh

Tác giả: Mạc Nhan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322142

Bình chọn: 9.5.00/10/214 lượt.

đánh nằm trên mặt đất, cánh tay vẫn bị con chó cắn chặt ở trong miệng không buông.

An Hân Hân ngây ngốc kinh ngạc nhìn người đàn đeo kính đen, không ngờ anh sẽ giúp một tay, anh ra tay nhanh chóng gọn gàng, con chó của anh cũng không thua kém chút nào, hơn nữa còn cứu cả Nữu Nữu.

Chỉ thấy người đàn đeo kính đen cúi người xuống, từ trong túi áo khoác của gã đàn ông tìm được một cái bao, trong cái bao kia quả nhiên có rất nhiều gián, dẫn đến hiện trường vang lên không ít tiếng hít khí.

Không cần giải thích, tất cả mọi người ở đây lập tức hiểu được người nào vô tội, người nào giở trò xấu.

“Quá ghê tởm, sở thích xấu xa thật!”

“Đúng thật là, nhìn hắn ta lịch sự như thế, lại làm ra loại chuyện bẩn thỉu này!”

Mọi người rối rít chỉ trích gả đàn ông có chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực nằm trên mặt đất, còn an ủi ông chủ và bà chủ muốn hai người an tâm, mọi người nói vẫn sẽ tiếp tục đến đây ủng hộ quán cơm. Đồng thời cũng khích lệ, khen ngợi cốt khí của ông chủ và An Hân Hân ban nãy không dễ dàng chịu khuất phục. Trong đó, mọi người cũng khâm phục người đàn ông đeo kính đen và con chó dám làm việc nghĩa, mọi người đều nhất trí giơ ngón cái lên tán thưởng đôi chủ vật này.

Lúc này thật sự là ngoài dự liệu của An Hân Hân, cô vẫn luôn hoài nghi người đàn ông đeo kính đen là người xấu, không ngờ anh lại chế phục tên khốn kiếp này. Hơn nữa thân thủ rất tuyệt, không khỏi thầm mắng mình không nên thấy bộ dạng người ta giống lưu manh thì có thành kiến với người ta.

“Cám ơn cậu, cảm ơn cậu đã giúp chúng tôi một tay.” Ông nội An và bà nội An vội vàng tiến lên cầm tay của đối phương, cảm kích anh ra tay tương trợ.

Người đàn ông đeo kính đen vẫn chưng ra khuôn mặt lạnh băng không hề thay đổi, khẽ gật đầu nói: “Không cần cám ơn tôi, nếu cảm ơn thì nên cảm ơn cô phục vụ này, cô ấy cực kỳ nhạy bén, đã vạch trần hành vi tội ác của người này, tôi chỉ thuận tiện giúp một chút mà thôi.”

Không biết tại sao khi tầm mắt của người đàn ông đeo kính đen nhìn về phía cô, gương mặt của cô lại hơi nóng lên không biết nguyên do vì sao.

Cô đã không còn bất kỳ thành kiến nào với anh nữa, còn cảm thấy anh cực giỏi. Có nhiều người ở đây như vậy, cũng chỉ có anh chịu ra tay tương trợ, hơn nữa còn dùng phương thức dũng cảm để giúp bọn họ, cô đã hoàn toàn thay đổi ấn tượng về anh.

Bọn họ báo cảnh sát, bởi vì có rất nhiều chứng nhân, vật chứng cũng ở đây, cảnh sát lập tức bắt tên côn đồ lại đưa đến đồn cảnh sát. Người đàn ông đeo kính đen cũng chuẩn bị rời đi, chỉ là trước đi rời đi, anh lấy tiền ra muốn thanh toán, đương nhiên là ông nội An không chịu thu tiền của anh.

“Cậu là ân nhân của chúng tôi, chúng tôi cảm ơn cậu còn không kịp, sao có thể thu tiền của cậu chứ, coi là tôi mời khách.”

Người đàn ông đeo kính đen nhíu mày.”Như vậy sao được?”

“Được, đương nhiên được! Nếu cậu không để cho tôi mời khác, thì chính là xem thường tôi.” Ông nội An kiên trì muốn anh nhận phần ân tình này, người đàn ông đeo kính đen không còn cách nào khác, đành phải tùy ý ông.

“Được rồi, vậy tôi cung kính không bằng tuân mệnh, đi thôi, Kiệt Lợi.”

Thì ra con chó kia tên là Kiệt Lợi, An Hân Hân đưa mắt nhìn theo bóng dáng của người đàn ông đeo kính đen và con chó rời đi. Có một luồng kích động dâng lên khiến cô rất muốn hỏi tên của đối phương, nhưng lại cảm thấy làm như vậy dường như rất đường đột. Đáng tiếc chính là, từ đầu đến cuối cô không nhìn thấy được gương mặt sau cái mắt kính đen đó, không biết được dung mạo thật sự của anh.

Đợi đến khi người đàn ông đeo kính đen đó đi xa, tiếng kêu gọi của ông nội và bà nội mới khiến cô phục hồi lại tinh thần, trong nhà ăn rối loạn thành một nùi, vẫn đang chờ được dọn dẹp! Lúc cô muốn xoay người lại, thì phát hiện Nữu Nữu cũng giống như cô đứng ở cửa nhìn theo phương hướng người đàn ông đeo đeo kính đen rời đi.

“Nữu Nữu, em nhìn theo con chó Kiệt Lợi kia sao?”

“Gâu gâu ~~” Nữu Nữu ngẩng đầu lên nhìn nàng.

Cô sờ sờ đầu của Nữu Nữu. “Kiệt Lợi giống như chủ nhân của nó vậy, đều là dáng vẻ hung thần ác sát. Nhưng kỳ thật bọn họ là người tốt, chúng ta trách lầm bọn họ rồi, chỉ tiếc không có cơ hội làm quen với bọn họ. Chỉ là chị tin tưởng nếu sau này có gặp lại bọn họ, chúng ta sẽ chào đón bọn họ thật nồng nhiệt, được không?”

“Gâu!” Nữu Nữu ngoắt ngoắt cái đuôi đáp lại lời của chủ nhân.

“Đi thôi, chúng ta vào giúp ông nội bà nội đi.”

Bóng dáng cao lớn khỏe mạnh kia đã lưu lại khắc sâu ở trong đầu cô, cô tin tưởng người đàn ông đeo kính đen và con chó kia còn sẽ đến ủng hộ quán ăn ấm áp của bọn họ, cô và Nữu Nữu cũng có cơ hội được gặp lại bọn họ.

Đến lúc đó, cô nhất định phải lợi dụng cơ hội làm quen với anh, trái tim thình thình yên lặng chờ mong bọn họ.

Chương 3: Chương 2.1

“Mẹ ơi, cây dù của con đâu rồi?”

“Thời tiết tốt thế này mang theo dù làm gì?”

“Lát nữa trời sẽ đổ mưa đấy ạ.”

“Bên ngoài nắng chói chang thế kia, sao trời đổ mưa được chứ?”

“Con nghe nói chứ sao.”

“Nghe ai nói?”

“Chuyên gia khí tượng ạ.”

“Hả? Báo khí tượng nói à?”

“Hì, tìm được rồi, thì ra là để ở chỗ này.”

An Hân Hân bỏ cái d


Disneyland 1972 Love the old s