
ốn, năm quả là ít !
– Tại tao mỏi tay !
Vừa đáp Tiểu Long vừa rảy rảy cánh tay như để chứng minh cho lời nói của mình.
Quý ròm tủm tỉm :
– Thôi, khỏi rảy ! Tao tin rồi !
Câu nói của Quý ròm khiến Tiểu Long đỏ mặt. Nó khịt mũi phân trần :
– Tao mỏi tay thật chứ bộ !
– Thì tao có nói gì đâu ! – Quý ròm nheo mắt – Nhưng nếu mỏi tay thì nghỉ đi, mai ném tiếp !
– Ừ, mai ném.
Tiểu Long nói xuôi thoe và cất quả bóng vào túi quần.
Cứ vậy, ngày nào cũng như ngày nào, cứ đến giờ chơi là Tiểu Long và Quý ròm lại kéo nhau ra sau hè tập ném bóng.
Tiểu Long càng ném càng thuần thục. Sau một thời gian, nó ném đạt hiệu suất đến khoảng 90 %. Bây giờ ném mười quả, Tiểu Long chỉ để chệch mục tiêu chừng một, hai quả là cùng.
Trước sự tiến bộ khả quan của bạn, Quý ròm không nén nổi hào hứng. Nó phấn khởi đề nghị :
– Hay là chiều nay mình đi đi !
– Ði đâu ?
– Ði Ðầm Sen.
Tiểu Long cắn môi :
– Chưa được đâu !
– Gì mà chưa được ! – Quý ròm cau mày – Tao thấy mày ném “siêu” lắm mà !
– “Siêu” gì ! – Tiểu Long nhún vai, vẻ đăm chiêu – Phải ném bách phát bách trúng mới hòng thắng nổi ! Như hiện nay thì chẳng ăn thua gì !
Quý ròm liếm môi :
– Nhỡ đến đó mày ném trúng năm quả liên tiếp thì sao ?
Tiểu Long nhìn lên vòng phấn tròn trên tường, giọng lộ vẻ xúc động :
– Tao muốn một khi đã quay lại là phải chiến thắng ! Phải chắc chắn chiến thắng chứ không có “nhỡ” !
Trước quyết tâm của bạn, Quý ròm thôi không giục nữa. Nó thở ra một hơi dài :
– Tùy mày ! Nhưng như vậy thì biết chờ đến chừng nào ?
– Mày yên chí ! Không lâu đâu ! – Tiểu Long nói với vẻ quả quyết.
Tiểu Long bảo “không lâu đâu” nhưng Quý ròm chờ hoài vẫn chẳng thấy Tiểu Long đả động gì đến chuyện đó. Một hôm trên đường đi học về, không nhịn được, nó buột miệng hỏi :
– Mày đã định ngày nào đi đến đó chưa ?
– Ðến đâu ?
Quý ròm nhăn mặt :
– Thì đến Ðầm Sen chứ đến đâu !
Tiểu Long thản nhiên :
– Sắp rồi !
– Mày cứ “sắp, sắp” hoài ! – Giọng Quý ròm bực dọc – Chắc tao phải chờ đến Tết Ma-rốc quá !
Tiểu Long mỉm cười :
– Mày đừng có sốt ruột ! Ném lon chứ đâu phải làm trò ảo thuật !
– Á, à, – Quý ròm trợn mắt – Mày mới học được ở đâu cái giọng cà khịa thế ? Mày có muốn tao…
Ðang nói, Quý ròm bỗng ngưng bặt.
Tiểu Long ngạc nhiên quay sang, thấy bạn mình đang há hốc miệng nhình sững vào một căn nhà bên đường.
– Cái gì thế ? – Tiểu Long không kềm được thắc mắc.
– Mày có nhìn thấy gì không ?
Quý ròm hỏi lại, mắt vẫn không rời căn nhà. Lúc này nó đã đứng hẳn lại.
– Thấy ! – Tiểu Long đáp – Thấy căn nhà !
– Thấy căn nhà thì nói làm gì ! – Quý ròm hừ mũi – Mày có thấy cái gì chung quanh căn nhà không ?
Tiểu Long chớp mắt :
– Chung quanh căn nhà là cái hàng rào !
Quý ròm điên tiết :
– Thế bên trong hàng rào là cái gì ?
Tiểu Long ngập ngừng :
– Thì bên trong hàng rào là cái… căn nhà !
– Trời ơi là trời ! – Quý ròm ôm đầu la lớn – Bộ mắt mày đui rồi hay sao ! Chẳng lẽ giữa căn nhà và cái hàng rào không trồng cây gì hết sao ?
Ðược Quý ròm mớm ý một cách cụ thể, Tiểu Long vỡ lẽ :
– À, cây xoài !
Quý ròm lườm bạn :
– Vậy mà không biết !
– Nhưng cây xoài sao ? – Tiểu Long hỏi lại, vẫn không hiểu tại sao bạn mình bỗng dưng lại quan tâm đến cây xoài một cách đột ngột thế.
Quý ròm không trả lời thẳng mà chỉ tay lên trời :
– Mày có thấy mấy nhánh xoài chìa ra ngoài hàng rào kia không ?
Tiểu Long ngước mặt lên :
– Thấy.
Quý ròm liếm môi :
– Mình phải “triệt hạ” chúng !
Tiểu Long thu nắm tay quẹt mũi :
– Triệt hạ cách sao ?
– Mày ném cho chúng rơi xuống ! – Quý ròm huơ tay, phán.
– Tao đâu có biết ném xoài !
Tiểu Long kêu lên chưng hửng. Nó không hiểu tại sao hôm trước nhỏ Oanh kêu nó ném xoài, hôm nay Quý ròm cũng kêu nó ném xoài. Trái xoài nằm tít trên cao dễ gì ném trúng ! Nhưng với Quý ròm, nó không biết viện cớ gì để thoái thác. Nó không thể đem lý do ” cái cuống dính vào thân cây” để đánh lừa Quý ròm như đã từng gạt nhỏ Oanh được.
Thấy Tiểu Long lộ vẻ do dự, Quý ròm hắng giọng :
– Mày cứ ném đại đi, việc gì phải phân vân ! Thay vì ném vào vòng tròn trên tường thì bây giờ mày ném xoài ! Ðó cũng là một cách luyện tập vậy !
Quý ròm thuyết một hồi, Tiểu Long cảm thấy bùi tai, đầu cứ gật gà gật gù. Quý ròm liền ranh mãnh bồi thêm :
– Nếu mày ném trúng được mấy trái xoài nằm tuốt trên cao kia thì những chồng lon ở Ðầm Sen sẽ chẳng là “cái đinh gỉ” gì sất ! Và coi như con gấu bông đã nằm… ngáy khò khò trong túi mày !
Cú đòn cuối cùng của Quý ròm đã đánh trúng ngay “yếu huyệt” của Tiểu Long.
Tiểu Long moi quả bóng nỉ trong túi ra, bóp bóp trong tay. Nó nhìn lên tán xoài trên đầu, giọng ngần ngừ :
– Nhỡ tao ném hụt, quả bóng bay tuốt vào bên trong hàng rào thì bỏ xừ !
– Không sao đâu ! – Quý ròm trấn an – Mày đứng sát hàng rào mà ném ! Như vậy quả bóng sẽ bay ra đường !
Tiểu Long làm y theo lời mách nước của bạn. Nó bước lại sát hàng rào. Rồi nheo mắt nhìn lên mục tiêu, nó dạng chân lấy thế và vung tay ném.
Cú ném của Tiểu Long cực mạnh. Quả bóng lao vút đ