
Đám bạn nữ của Sunhwa thì đỏ mặt, chẳng là họ chưa bao giờ trông thấy điệu bộ âu yếm lộ liễu giữa cặp đôi này mà! Prince của họ vốn rất kín đáo, nàng Lọ Lem thì nhút nhát thảm thương! Vậy mà…Đây đúng là cảnh tượng động trời! (Đó là vì mấy mợ chưa thấy cảnh chả k-i-s-s hồ ly đó mí mợ…)Mãi đến vài phút sau, không khí trong phòng mới bình thường lại. Mấy chị bạn cùng lớp với Sunhwa, không biết là do cảm thấy dư thừa hay nôn nức để quay về rêu rao, vội vã từ giã hết. Đám đàn em cũng thừa thế mà rút lui.Bấy giờ chỉ còn lại mỗi mình Sunhwa và Chanyeol trong phòng. Sau nhiều giây bối rối, cô kéo chăn lên sát cổ, rồi bẽn lẽn nhìn lên khuôn mặt ưu nhã của anh.“Anh…hôm nay thật lạ đó,” cô khẽ nói, giọng chứa đầy sự hồ hởi, nôn nao.“…”“…”“Bao giờ em có thể đi học lại?”Sunhwa giật mình, nhưng trong lòng dậy lên một niềm vui khó tả. Anh muốn cô quay về sớm sao? Hẳn là anh nhớ cô rồi.Chỉ là, chỉ là…“Em…em nghĩ chắc vài ngày nữa, đợi chuyện đó dịu hẳn đi đã…”“Ừ.”Sau một hồi hơn ba mươi phút nói toàn những chuyện lan man (mà 80% là mợ nói rùi), Chanyeol bảo có việc phải về. Cô cũng ậm ừ, cười thật vui vẻ dù trong lòng bỗng thấm buồn. Sunhwa quả thực rất nhớ anh, cô muốn anh ở cạnh mình lâu hơn.Tuy nhiên, Sunhwa nhút nhát lại có đời nào dám nói ra.Thế là cô đành nhìn theo bóng lưng anh cưỡi motorbike phóng đi từ lang cang nhà mình. Không thể hiểu nỗi sự tiếc nuối và trơ trọi bản thân đang cảm nhận.* * *“Nè, đi đi.”“Không muốn.”“Nhưng đây là việc Prince giao, lại cũng vì Sunhwa, cậu không làm thì tớ làm!”Nói rồi, cô sinh viên năm hai với chỏm tóc đuôi ngựa hùng hổ bước về phía kẻ được mệnh danh Hồ–Ly Phản–Diện, dáng vẻ nửa kiêu nửa lo hệt một cảm tử quân.“Chào em.”Baekhyun ngước lên, đôi mắt tròn xoe ngây ngô hướng thẳng về kẻ lạ mặt, suýt nữa đã khiến người này nghĩ rằng mình đã nhầm người.Cậu bé xinh như thiên thần này là Hồ Ly nổi danh sao?“Chị tên Hana,” cô gái mạnh dạn nói.“Baekhyun.”“…”“Chị có chuyện gì không?” Baekhyun hỏi với một nụ cười tươi tắn.Hana suýt nữa đã bủn rủn tay chân. Sao hồ ly lại có thể thân thiện như thế này?“À…” Hana lắc lắc đầu, lấy lại bình tĩnh và hạ giọng, nhiệt huyết ban nãy có phần vơi đi đôi chút. “… chị… chị là bạn của chị Sunhwa.”Nhanh như cắt, những biểu hiện thiên thần nửa giây trước vụt cái đã tắt ngấm trên gương mặt xinh đẹp.Trước sự đề cập của cái tên Sunhwa.“Chị muốn gì?”Mặt Baekhyun đanh lại.Hồ ly đã lòi đuôi!Khóe môi Hana cong lên. Cô từ tốn ngồi xuống đối diện kẻ đã khiến người bạn thân của mình điêu đứng, đôi mắt cô bừng bừng lửa giận.“Chanyeol nhờ tôi đến đây nói với cậu, anh ấy và Sunhwa rất ổn, bảo cậu đừng chen chân vào nữa.”Không hề chớp mắt, kẻ đối diện cô lạnh lùng đáp.“Nói dối.”Hana có phần chột dạ. Tuy lời chính xác Prince bảo họ (cô và bạn cô đã gặp Prince lúc sáng) truyền đạt không phải thế. Nhưng ý nghĩa cũng như nhau thôi.“Hãy cho Baekhyun biết chuyện hôm qua tại nhà Sunhwa.”Khác nào bảo là:“Hãy bảo Baekhyun an phận vì tôi đã làm lành với Sunhwa.”(Thông cảm, bạn Hana nhà ta có sức phân tích rất ‘lùn’ ^^”)Hana rũ đi suy nghĩ mông lung, đoạn nhìn thẳng vào Baekhyun với sự chính trực lâu nay đã trở thành bản hiệu của cô.“Tôi không nói dối. Chiều qua anh Chanyeol đã đến thăm Sunhwa . Họ đã làm lành.”Bàn tay Baekhyun nắm chặt lại, đôi mắt cậu tối sầm, hướng thẳng về phía Hana không chút né tránh.Baekhyun biết rõ con người này không nói dối. Sự chính nghĩa tỏa ra quanh Hana là thứ mà một kẻ phản diện như cậu luôn có thể nhận ra ở bất cứ nơi đâu.Vì thế, cậu lại càng sôi sục.Trước mặt chỉ thấy màu đỏ.Cảm thấy vô cùng mát ruột trước cơn thịnh nộ của hồ hy, với bản tính bốc đồng của mình, Hana lại — không ai nhờ — mà thêm vào.“Ngay cả sau những sự việc trải qua, anh Chanyeol vẫn còn quan tâm Sunhwa đến như vậy…”“…Thì không có chuyện gì có thể chia cắt được họ đâu…”“…”“Người duy nhất anh Chanyeol yêu chỉ có thể là Sunhwa…”“…”“…Anh ấy thậm chí còn chu đáo đến nỗi dẫn cả bạn bè Sunhwa về thăm…”“…”“Hai người còn hôn nhau trước mặt mọi người nữa — nếu đó không phải là cách tuyên bố —”BỐP!Trước mặt Hana sao rơi chi chít (*o*). Cô đứng dậy, tay ôm bên má bỏng rát, đôi mắt long sọc.“CẬU—?“Thở hổn hển, Baekhyun sẵn ly nước trên bàn, tạt ngay vào mặt Hana.“Chị cứ bô lô ba la như thế để chọc tôi điên, phải tính đến chuyện này chứ?!!”Hana nổi sùng, quả thật cô có ý chọc điên cậu bé. Nhưng không ngờ Baekhyun lại không hề có chút e ngại hoàn cảnh xung quanh mà ra tay tát cô trước toàn dân thiên hạ. Một nữ hiệp chính nghĩa như cô làm sao có thể để một con hồ ly sỉ nhục như vậy mà không trả đũa?!BỐP!“Sao?” Hana vênh mặt cười. “Cá rằng xưa nay chưa ai dám tát ‘thiên thần nhỏ’ nhỉ?”Trước sự kinh ngạc của Hana, thay vì vẻ mặt tức tối vì bị xúc phạm, khóe môi hồ ly lại cong lên ngạo nghễ. “Nhiều hơn cô có thể đếm đấy.”BỐP!“Mày—cái tên quỷ này!?” Hana ôm bên má còn lại — vốn đang dần dần nóng ran lên. “Chả trách người ta gọi mày là tâm thần! Ghen tuông nhảm nhí! Người ta có phải là gì của mày mà ghen?!”Hiệp nữ Hana không phải là kẻ dễ bị ăn hiếp — cho dù người đó có là ngài bộ trưởng đi