Old school Easter eggs.
Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213771

Bình chọn: 7.00/10/1377 lượt.

thét lớn, bao nhiêu kiềm chế bấy lâu trong cậu như đê vỡ tuôn trào, thân bất chợt vùng vẫy dữ dội. “Anh có tư cách hỏi tôi sao? Bao năm qua bản thân anh cũng phong lưu khắp chốn. Cho là tôi có lỗi với anh đi nữa, cũng không ngờ ham muốn dục vọng của ngài Park Gia đây thật lợi hại. Trong lúc đau khổ cùng cực cũng có tâm trạng ấp ủ đàn bà khác!”“‘Cũng’?” ôm ghì giữ cho cậu không thể quay mình, kẻ phía sau hành động chợt trở hung bạo, tưởng chừng có thể bẻ gẫy con người trong vòng tay thành hai. “Có nghĩa là em cũng vậy?”“Anh có bị ngốc không? Suy nghĩ thế nào lại ra đến nghĩa đó?! Năm năm nay tôi không hề có quan hệ với người đàn ông nào cả!”Cậu cắn răng chặn lại cảm giác thốn đau, thân gồng lên phản kháng khi lực siết từ con người thô bạo kia tăng mạnh.“Không phải vì đàn ông? Vậy là vì cái gì?” dừng lại một giây, ánh mắt anh chứa đầy sự giễu cợt. “Là như Yoo Yeon nói, em bị bệnh?”Đứa con trai giẫy đạp la lối trong vòng tay anh bỗng dưng dịu lại. Chanyeol cũng nới lỏng lực siết. Đây đã là lần thứ hai sự đề cập đến bệnh hoạn khiến cậu bần thần. Trong lòng anh chợt có cái gì đó dày xéo, nửa mong đợi, nửa phủ nhận…“Haha…”Tiếng cười rũ rượi của cậu trai nhỏ trỗi lên, trong một giây hoàn toàn xóa tan mọi hy vọng vừa nhen nhóm trong anh.“Bệnh? Bệnh gì? Ung thư? Anh nghĩ có ung thư nào kéo dài năm năm không? Và giả sử tôi có bệnh thì đã sao? Anh biết tôi đủ lâu để hiểu rằng Baekhyun này không bao giờ hy sinh cho người khác!”Lại cười. Cậu chính là đang muốn anh đau. Ai bảo anh lại khiến ruột gan cậu buốt xót như vầy…“Tôi cho anh biết. Cho là tôi sắp chết, cũng sẽ ở lại hành hạ anh. Nói cho cùng, kẻ ra đi thì có đau khổ gì. Người ở lại mới phải xé nát tâm can thôi! Tôi khô-”Nói chưa hết câu thì toàn thân đã bị xoay ngược lại, nụ hôn âp đến tiếp theo quá mãnh liệt. Park Gia Chan Yeol đến giờ phút đó cũng không hiểu động lực nào đã đẩy mình đến bờ vực này. Những lời nói cay nghiệt của cậu? Sự bức xúc của bản thân? Sự đòi hỏi của thời khắc?Chỉ biết, khi môi vừa chạm vào môi; cứ như Pandora bị mở toang, anh hoàn toàn mất đi kiểm soát.Baekhyun đầu óc quay cuồng, răng lập tức cắn xuống môi kẻ cưỡng ép, tay xô mạnh.“Anh tưởng tôi là gì? Vật cho anh phát tiết? Trừng phạt tôi vì vừa rồi đã làm gián đoạn chuyện tốt đẹp của hai người?”Quệt mạnh vệt máu nơi môi, con người trước mặt cậu trong phút chốc tiêu tán đi cái gọi là lý trí, ánh mắt xoáy thẳng vào cậu khi hùng hổ lao đến dường như đã mất hẳn tính người.Hoảng loạn thật sự.Cậu chưa bao giờ trông thấy một Park Gia Chan Yeol như vậy. Cùng với sự phẫn nộ vẫn thao túng đầu óc, cậu đột nhiên thấy sợ. Bản năng réo gọi khiến cậu lùi bước, đoạn xoay người toan bỏ chạy.Ngón tay lún sâu vào da thịt nơi bả vai kéo mạnh về.Không còn lối thoát.Nếu lúc đó không vì nhiệt độ trong người anh quá cao, tâm trí lại lởn vởn đâu đó giữa biển xúc cảm vừa được giải phóng; có lẽ đã phát hiện ra tình trạng yếu đuối của cậu…Vậy mới nói, kiềm nén là một thói quen xấu. Anh vốn đã nên từ bỏ nó từ năm năm trước. Vì sao cứ mãi giữ bộ mặt nạ nặng nề đó? Rõ ràng biết cậu – lập dị làm sao – chính là e sợ một Lorenzo Da Costa dịu dàng hiền hòa, cớ gì cứ bướng bỉnh đem hắn ra đàn áp?Cho đến cuối cùng thì, anh vẫn chỉ là một Park Gia Chan Yeol bạo ngược ngày nào.Đặc biệt khi chuyện liên quan đến Baekhyun.Đúng vậy, chỉ có Baekhyun.Cả người cậu nóng ran vì phát sốt, nhưng vào lúc đó, con người đang phát hỏa kia còn lý trí gì để quan tâm? Từng tế bào trên cơ thể giờ đây chỉ đang gào thét sự chiếm hữu tuyệt đối, vì thế mà việc diễn ra vài giây sau đó ập đến quá bất ngờ, đến nỗi chính kẻ chủ động cũng bàng hoàng sửng sốt trước sự cuồng dã của chính mình.Xốc bổng cậu lên bề mặt bóng loáng, hành động khiến đám chai lọ trên bàn, cái thì rơi vỡ trên sàn, cái lại lăn đổ ra bề mặt nâu sẫm. Chất lỏng cay nồng thấm ướt cả chiếc áo trắng mỏng manh trên người cậu, tạo thành những vết loang đỏ hồng như máu loãng.Đôi tay kẻ thống trị sau đó lôi kéo y phục của bản thân; đoạn xuyên qua chiếc quần trắng trên người đối tượng, run rẩy tham lam di chuyển trên làn da nõn nà nơi mông đùi, ngón tay lún sâu vào thớ thịt mềm mại kéo xộc về phía mình.Sự xâm nhập tiếp theo ập đến quá nhanh, quá dứt khoát, tựa hồ kiên nhẫn nơi con người ngang tàn kia nay đã đến đỉnh điểm cực hạn.Cậu rít lên đau đớn. Là sau năm năm trời xa cách, cơ thể vốn chưa sẵn sàng tiếp nhận anh. Bên cạnh đó, toàn thân lúc bấy giờ lại đang bừng bừng lửa nhiệt vì cơn sốt đang hoành hành, vốn không phài là thời điểm thích hợp cho hành động hoan ái – đặc biệt khi nó mang tính cưỡng bức.Thời khắc da thịt tiếp xúc nhau theo cách thân mật nhất, kẻ phía trên mắt nhắm nghiền, mồ hôi nhễ nhại, khi ấy cũng dường như nhận ra sự chặt chẽ xung quanh mình. Thân thể phía dưới lại nóng ran một cách kỳ lạ, song vì quá chìm trong cuồng hoan và tác dụng men rượu, nhiệt độ đó bất quá chỉ góp phần làm tăng thêm khát vọng gắn kết.Tay chống lên bàn dừng lại thở dốc, Chanyeol dõi mắt vào sự khổ sở trên gương mặt nhỏ xinh bên dưới, tâm suýt nữa đã mềm xuống chịu thua con dã thú trong người. Chôn