Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213754

Bình chọn: 7.5.00/10/1375 lượt.

hông ngờ.“…vẫn không thể nào trở thành một Baekhyun được, hà…”Cô rốt cục thì, vẫn cứ chỉ là một kẻ hâm mộ. CHƯƠNG 54: THIÊN ĐƯỜNG VÀ ĐỊA NGỤCThiên đường và địa ngục. Đó là cách cắt nghĩa hợp lý nhất cho những gì đang và sẽ diễn ra với Park Gia Chan Yeol.Vâng. Là Park Gia Chan Yeol. Không phải Lorenzo Da Costa.Giờ phút trông thấy sự thống khổ trong con người bản thân trân quý còn hơn sinh mạng, cái tên mang họ Park Gia đã bất chấp ngăn trở mà vùng mình đứng dậy.Địa ngục. Là vì cậu đau.Thiên đường. Vì kẻ khiến cậu đau, chính là anh.Trong lòng hỗn tạp đủ loại cảm xúc, tâm dằn xéo giữa khao khát nhào đến ôm chầm lấy cậu hoặc – bật cười cay nghiệt.Nhưng rồi, vẫn chưa kịp đưa ra quyết định thì người trước mặt anh đã chậm rãi quay mình, vẻ đau đớn trên gương mặt xanh xao trong phút chốc được thay thế bằng sự điềm đạm đáng sợ. Baekhyun bước đi khoan thai về phía ngược lại.Cậu không rời khỏi nhà. Ngược lại còn thản nhiên đóng nhẹ cửa chính, tay sau đó đưa lên vuốt lại tóc rồi bước vào nhà bếp, biều cảm trên mặt hoàn toàn đóng băng.Con người phía sau, ngạc nhiên thay, cũng không hề biến sắc trước phản ứng kỳ quái này – thậm chí còn đi theo vào tận bếp, thân tựa vào thành cửa khoác tay lại nhìn cậu với độ vô cảm không kém thua đối tượng quan sát của mình.Sự thinh lặng bao trùm bỗng nhiên nhuốm một màu đỏ.Tiếng dao thái xuống thớt bắt đầu vang lên. Âm thanh đơn điệu đến rùng rợn, ngay cả kẻ sở hữu nó cũng trở nên cô độc một cách khó hiểu. Dường như tâm trí đã không còn để vào thế giới hiện thực nữa rồi.Mười phút trôi qua. Đám rau trong rổ đã gần vơi hết, con người yên lặng kia vẫn chưa chịu dừng tay, mặc dù cũng chẳng rõ mình định làm gì. Chỉ biết, bản thân cần bận rộn một việc gì đó, không thì sẽ phát điên.“Yoo Yeon nói rằng ngày đó em ra đi là vì anh,” chất giọng âm trầm bỗng tràn vào không gian. Có vẻ như anh đã chọn lựa rất lâu trước khi nói ra những lời này.Cạch cạch…Vẫn là tiếng thái rau đều đặn.Không nhận thấy phản ứng từ Baekhyun, thậm chí đến cả một cái khựng lại do dự cũng không; Park Gia Chan Yeol bất chợt cảm thấy bản thân thật ngu ngốc. Dĩ nhiên cậu sẽ không phản ứng. Vì đó nào có phải sự thật?Một bên khóe môi nhếch lên, anh tiếp tục lên tiếng, lần này giọng điệu rõ ràng mai mỉa.“Cô ta còn bảo Baekhyun ngày đó chỉ giả vờ phản bội, để mà Park Gia Chan Yeol có thể thoát sang Ý một mình.”Cạch cạch…“Sau đó, bỏ cả quê hương, lẩn trốn nơi xứ người để tránh người yêu tìm thấy…”Cạch cạch…“Tất cả lại chỉ vì bản thân đã mắc bệnh nan y.”Âm thanh đột nhiên dừng lại.Bờ vai cậu đông cứng, quả tim cũng dường như ngừng nhịp.Baekhyun cắn răng, dồn xuống nỗi lo sợ dâng trào như sóng cuộn, cố nặn ra một nụ cười nhạt nhẽo khi tiếp tục động tác trên tay, mồ hôi lạnh toát ra lăn dài bên thái dương.“Đúng là một câu chuyện hay.”Dù gắng gượng trấn tĩnh, giọng cậu toát ra không ít thì nhiều cũng có phần run rẩy. Điều này khiến kẻ phía sau cậu ngày càng áp sát. Hàng ngàn tế bào trong cơ thể bấn loạn vô cùng.Cậu không, tuyệt nhiên không muốn anh biết!“Nhưng rõ ràng chỉ là một câu chuyện không hơn không kém, có đúng không?” hơi thở anh phả nhẹ bên tai, giọng nói muôn phần quỷ dị. Phía trước anh, cậu ngày càng cảm thấy rối loạn, nhịp điệu nơi tay cũng vì đó mà càng thêm gấp rút.Đến một lúc nào đó, không hiểu là không thể chịu đựng được sự yên lặng của cậu, hay hành động im lìm quái gỡ mà cậu đang gây ra; tay anh dập mạnh xuống tay cậu chặn lại mọi cử động, giọng khi bật ra muôn phần cứng rắn, rõ ràng đã mất hết kiên nhẫn.“Rốt cục là chuyện gì?! Nếu đó không phải là sự thật, tại sao lại biến đi mất năm năm? Có phải là vì người đàn ông khác? Vì thế mà bỏ hết tất cả lại đây để chạy theo kẻ đó?”Quả thật, đây chính là ý nghĩ bám riết Park Gia Chan Yeol suốt bao năm nay. Baekhyun tuyệt nhiên không có lý do trốn tránh một ai để đến nỗi bỏ xứ mà đi. Nhưng sự nhiệt tình của cậu đối với tình yêu thì anh biết quá rõ. Việc khiến cậu đột ngột bỏ hết giàu sang cùng người chồng mới cưới của mình để biệt dạng nơi xứ ngưới vốn chỉ có thể là một: đàn ông. (Yeah, là anh đó ^^”)Gằn giọng, anh lại càng siết chặt bàn tay nhỏ nhắn. Cậu nhăn mày, cảm thấy khớp xương trên tay mình nơi anh nắm giữ dường như đã gãy đoạn.“Năm năm qua em ở đâu? Với ai? Làm gì?”Với ai? Làm gì?Môi mím chặt, Baekhyun đột nhiên run rẩy. Anh có tư cách hỏi cậu câu đó sao?Lúc cậu đau khổ dày vò thì anh lại đang ôm lấy đàn bà khác, thân khoác vào bộ lễ phục hào nhoáng sánh bước cùng người ta vào nhà thờ! Nói là cậu làm khổ anh, vậy không lẽ cậu không khổ hay sao? Nếu chỉ vì nhớ nhung anh mà ném mình vào vòng tay người đàn ông khác, cậu có lẽ còn trên cả điên rồ. Vậy mà đối với anh lại vô cùng dễ dàng. Mấy năm qua cậu không phải bị mù, lại càng không điếc. Lorenzo Da Costa liên hệ đến bao nhiêu người phụ nữ, một tờ báo lá cải tại Trung Quốc cũng rõ ràng rành mạch. Vốn nghĩ bản thân vì có lỗi với anh trước, cậu lúc nào cũng nén xuống nỗi uất ức. Song, trong lòng cũng không khỏi vô thức oán hận.Đến lúc này thì, sự vô thức đã phá kén chui ra, trở thành oán hận chính thức.“Thả ra!” đột nhiên


Lamborghini Huracán LP 610-4 t