Snack's 1967
Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212425

Bình chọn: 9.5.00/10/1242 lượt.

oàng vô cùng.Phản diện Baekhyun thật sự bị cảm động?“Đón chào cô bước sang thế giới đen tối, Han Sunhwa.”Baekhyun nói rất khẽ. Rất khẽ vào tai Sunhwa. Giọng nói lạnh như băng đông cuối mùa, nhưng lại nóng bỏng khi chạm tai kẻ tiếp nhận.Song, Sehun vẫn có thể nghe được.Những móng tay của Sunhwa đột nhiên lún sâu vào vai Baekhyun.“Bây giờ mới xứng đáng làm một con người chứ. Cảm giác đối mặt với con quỷ trong bản thân thế nào,chịSunhwa ?”Đôi mắt Baekhyun bừng lên dữ dội. Thứ lửa tà ám.Hệt như của người đó.Sunhwa bấn loạn.Con người này nhất định là tay sai của quỷ!Thình lình, Baekhyun đứng dậy, rũ bỏ một Sunhwa rụng rời không còn sức trên sàn. Cậu nói rất nhỏ, đủ chỉ để Sunhwa nghe thấy.“Yên tâm, tôi không phải quỷ chuyên quyến dụ người ta làm việc ác đâu. Chỉ là một con người thoải mái với bản chất xấu xa của mình, thay vì che đậy lại thôi.”Nói rồi, cậu quay sang TAO với một nụ cười trong vắt. Hai tay dang rộng ra.“Hết phim. Về thôi.”“Mày— nói cái gì? Vẫn chưa xin lỗi Sunhwa mà?”“Yên tâm, điều tôi vừa giúp cô ta ngộ ra còn quý hơn lời xin lỗi ấy chứ,” Baekhyun hóm hỉnh đáp lời.“Cậu—KHÔNG THỂ ĐI ĐƯỢC!”Nắm tay Baekhyun lại, TAO thét lớn. “Cậu đã nói gì với Sunhwa? Tại sao cô ấy lại thành ra như thế?”“Khó nói lắm…” Baekhyun nhăn mũi, “Người đơn thuần và low IQ như anh có nói ra cũng không hiểu,” đoạn vỗ vai TAO một cách thân thiện. “Anh cứ ‘sáng sủa’ như thế này là ổn rồi.”“CÁI GỈ?”“Ấy,” cậu cười, chỉ tay về phía Chanyeol , “Đại ca anh đâu có cản tôi, ngay cả Sunhwa cũng không. Anh cản làm gì?”“Nhưng ít ra cậu cũng phải xin lỗi Sunhwa, hoặc có một lời giải thích chứ?!”“…” Baekhyun thở dài, ra chiều chán chường thật sự.”Tôi nói thế này vậy, tôi không có động cơ hại Sunhwa. Còn mọi người hiểu sao thì hiểu.”“Sao lại không? Chẳng phải mới tuần trước cậu còn hùng hồn tuyên bố muốn ‘cướp’ Chanyeol từ tay Sunhwa hay sao? Như thế chưa đủ là động cơ?”Baekhyun chống hai tay lên hông, khuôn mặt nhăn nhó. Cái tên ‘đầu đá’ này thật là làm cậu tức chết!“Tôi bảo muốn ‘cướp’. Có bảo muốn ‘đánh cô ta’ bao giờ? Anh có lý trí thường tình không? Làm sao mà đánh cô ta khiến tôi cướp được anh Chanyeol nhỉ? Không phải làm thế càng khiến anh Chanyeol ghét tôi thêm sao?”“Đừng chơi chữ với tôi ở đây. Cho dù cậu lý trí đến đâu cũng không thể qua được chữ ‘ghen’. Cậu chắc chắn là một phút ghen quá mất khôn rồi ra tay hành hung.”Mắt Baekhyun đột nhiên sáng lên, mọi người đều kinh ngạc khi cậu đột nhiên vỗ tay đôm đốp, trên miệng lại là nụ cười rạng ngời.“Ô hô! IQ anh tăng lên chút rồi đấy. Biết dùng lời lẽ như thế!”“Mày—”“Nhưng tôi có thể nói với anh rằng. Động cơ ‘ghen’ đó không thành lập.”Baekhyun vênh mặt. Sehun lại bặm môi nín cười. Duy chỉ có Sunhwa chứng kiến sự chuyển biến rất nhỏ trong biểu hiện lạnh lùng của ChanyeolCơ mặt anh khẽ giật.( “không ghen” khiến người khác đau lòng đấy ^^)“Tôi ghen thật, đừng hiểu nhầm. Vì tôi thích anh Chanyeol mà,” Baekhyun nhún vai huyên thuyên một cách hồn nhiên, “Nhưng để mà đánh người thì chưa đến đâu. Tôi là con người cực đoan. Nếu tôi đã yêu rồi, khi ghen thì nhất định sẽ…”Cậu ngước lên, cường độ ánh nhìn khiến một người to khỏe như TAO bỗng nhiên rùng mình.“…giếtluôn đối thủ, chứ đánh dằn mặt làm gì mất công tốn sức.”Cả hội trường trố mắt nhìn kẻ phản diện.Không phải chứ? Như thế cũng nói ra được?!Nhưng sự chân thành trên gương mặt cậu khó có thể khiến người ta nghi ngờ!Cảm thấy mình đã lại ‘đóng băng’ mọi người, ngay cả TAO cũng đứng chết sững; Baekhyun nhún vai, lè lưỡi với anh chàng đồng minh rồi ngoảnh mặt toan bước đi, miệng lầm bầm chửi rủa.“…Khỉ thật! Cái nước gì thế này? Không biết tắm bao nhiêu lần mới ra—”“Không đi được.”Giọng nói tuy không phải gầm thét thất thanh, nhưng lại mang sức đe dọa khiến người nghe bủn rủn.Giọng nói cậu có thể nhận ra ở bất cứ nơi đâu.Cậu quay lại, khoác lên nụ cười tuyệt vời nhất để chào đón anh. “Anh Chanyeol…”Nhưng lại thất kinh vì những ngón tay thuôn dài bấu chặt vào cổ.Cả hội trường kinh hoàng!Prince đã nổi giận thật sự!Đôi mắt anh nheo lại, cổ họng cậu tắt nghẽn.‘Devil’…’Prince’…Lúc trước cậu luôn nghĩ, thật buồn cười làm sao khi đem cái biệt danh ngớ ngẩn đó gán vào một con người.Nhưng rõ ràng, chuyện trên đời luôn có cái lý của nó.Ánh mắt đen ấm trong phút chốc đã chuyển sang thẫm đen. Baekhyun chợt thấy mình thật ngốc nghếch khi lập tức liên tưởng đến những câu chuyện huyễn hoặc về loài ác quỷ. Rằng cái cách đôi mắt chúng cũng chuyển sậm mỗi khi vô cùng tức giận như vầy…Chúa ơi! Mình đã thích một người như vậy sao?Baekhyun dùng hết sức của mình vùng vẫy. Cậu có thể cảm nhận được sự náo động vây quanh, có thể nghe thấy tiếng kêu thất thanh của Sehun, ngay cả tiếng òa khóc chói tai của Sunhwa…Cậu sắp chịu không nỗi rồi!Anh muốn cậu xin lỗi Sunhwa đến thế sao? Vậy thì cậu sẽ làm mà…chỉ cần anh hài lòng…Nhưng lực bóp trên cổ cậu dần dần nới lỏng…đột nhiên cảm thấy hơi thở một người phả nhẹ vào mặt. Rất gần.“Cậu thật sự không có tấn công Sunhwa?” Chanyeol gầm gừ, giọng kiềm nén.“Không,” cậu thở hổn hển, mắt đảo qua lại tìm hình bóng Sunhwa. “Cái con