80s toys - Atari. I still have
Kẻ phản diện

Kẻ phản diện

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213613

Bình chọn: 8.00/10/1361 lượt.

đầy tâm sự lại một phen ướt đẫm. Bước ngoặt sau nốt lặng tương ngộ này của Baekhyun rõ ràng hứa hẹn một tương lai không lặng chút nào…Anh nghĩ trở về với dáng vẻ đó là em không nhận ra?Anh nghĩ khoác vào cái vỏ hòa nhã dịu dàng. sẽ khiến trái tim em đổi nhịp?Anh nghĩ những lời nói hoa mỹ và thái độ thâm tình, sẽ làm tâm em rung chuyển?Anh thật sự nghĩ em tin anh muốn trở lại ban đầu?Em biết. Biết hết đấy. Biết anh rõ ràng muốn trả thù em.Sự nhu mì giả dối trong ánh mắt anh đã thay đổi khi em nhắc đến việc trả thù – dù chỉ là một khắc ngắn ngủi. Lớp ngụy trang hoàn hảo đến cỡ nào rồi cũng có điểm khiếm khuyết. Anh không biết… em nhạy cảm với những ý định không tốt trong một con người lắm sao, bởi bản thân em cũng được xây dựng từ những thứ đó…Vậy nên, khi em nói “đồng ý,” nghĩa là cũng chấp nhận rồi.Em tự nguyện sập bẫy, sẽ diễn tròn vai trò con mồi ngây ngốc anh mong đợi.Đối với một món đồ đang trên đà mục rữa, có tiếp tục tàn phá nó thì cũng chẳng thảm thương gì hơn, phải không Yeol? Baekhyun, có bị anh giẫm đạp thương tổn cỡ nào nữa, thì cũng chỉ là một Baekhyun sống không bằng chết mà thôi.Nếu điều này có thể khiến anh vơi đi phần nào thù hận một khi em không còn bên cạnh anh nữa, vậy cũng đáng lắm. Em tình nguyện. Tình nguyện làm một con mồi si khờ để anh vùi dập, đó là cái giá em phải trả cho sự ích kỷ của mình suốt năm năm nay, để người em yêu thương ngập ngụa trong đau khổ…Và có lẽ, sẽ còn nhiều năm về sau nữa, Yeol à.Xin lỗi, Yeol. Thật tình xin lỗi. Em quả thật quá ích kỷ. Nếu em có thể đặt anh lên hàng đầu, bản thân đã có thể an nhàn thổ lộ hết tất cả, sau đó ở lại bên anh cho đến khi bị chán ghét thì thôi.Nhưng em không thể.Vậy nên.Chỉ xin anh một điều duy nhất.À, là đòi hỏi từ anh một điều duy nhất chứ.Đừng quên em, nha Yeol.Ngay cả khi em đã nằm sâu dưới lòng đất lạnh, cũng không muốn bị quên lãng.Nhất là từ anh.Ký thư cho anh. Ngày 19 tháng 1, 2010. CHƯƠNG 49: VAI TRÒ NẠN NHÂNỪ thì, chấp nhận sập bẫy.Ừ thì, làm lại từ đầu.Viết ra trên mặt giấy dễ đến thế, khi làm thì khó trần ai…Baekhyun đã từng tự nhủ, mình là một diễn viên thiên tài.Chứ sao nữa? Ngày đó qua mặt một Park Gia Chan Yeol tính tình cố chấp, buộc hắn phải tin sống tin chết cậu thật sự phản bội, chẳng phải đã chứng tỏ khả năng vượt trội hơn người?Cơ mà… vì vai phải vào là phản diện.“Nạn nhân” – Đó lại là một lãnh vực hoàn toàn mới mẻ.Đặc biệt khi nạn nhân này… không biết đến khi nào mình mới chính thức bị “xử tử” đây…?* * *“Chờ đợi cái chết thật không dễ chịu chút nào…” Baekhyun thở dài khi xếp gối ngồi nhìn chằm chằm vào đám sushi ê hề trước mặt.“Em nói gì sao?” một giọng nam ấm áp chen vào.“A?” chớp mắt, cậu ngẩng đầu, nhanh chóng khoác lên nụ cười dịu dàng không kém kẻ đối diện. “Không… em nói thật tội nghiệp những con cá hồi kia phải nằm dài đợi chờ cái chết…”“Cá hồi?”“Ừ, cá hồi.”Nhíu mày, ngài Chủ Tịch Da Costa khóe miệng khẽ nhếch lên ra chiều châm chọc. “Trước đây lại không thấy em có lòng trắc ẩn kỳ dị này.”“Đó là vì trước đây người ta toàn dùng cá đông lạnh đã chết sẵn…” Trong đầu lại hờ hững thêm vào: Đó là vì trước đây anh không quái như bây giờ…Cuộc hội thoại cứ thế mà quẩn quanh những vấn đề không đâu. Lorenzo không một lần đả động đến quá khứ, Baekhyun cũng chẳng dại mà bẻ mũi lái vào khu vực nguy hiểm. Cả hai cư xử với nhau khách sáo chẳng khác gì những cặp tình nhân mới quen. Chỉ là, lâu lâu hồ ly lại cảm thấy cái vỏ cừu non này thật là chật chội phiền hà. Cứ luôn phải ngây ngây ngô ngô đã khó, còn phải vờ ra vẻ xiêu lòng trước những hành vi lãng mạn của anh lại càng khó hơn.Đừng hiểu lầm. Đối với sự lãng mạn từ một chàng trai lịch thiệp, không có ai lại dại khờ chán ghét. Chỉ là… Byun Baek Hyun vốn ngày đó đã bị ác ma “tẩy não” sạch sẽ, đến nỗi bây giờ đứng trước một chàng trai hoàn hảo như hoàng tử trong cổ tích, lại không cách nào cảm thấy thật sự rung động. Huống chi, cậu lại ghét “nàng công chúa” mình đang sắm vai vô cùng.Cậu “gai”. “Gai” cái nụ cười tươi tắn còn hơn mặt trời; “gai” những nụ hôn xã giao phớt nhẹ trên trán; “gai” cả cái cách anh chậm bước để cậu theo kịp, tay dịu dàng siết nhẹ tay cậu trong khi ánh mắt nồng nàn chứa đầy sự tôn thờ.Vì cớ gì không thể lãnh đạm như trước? Vì cớ gì không thể hôn cậu cuồng nhiệt như trước? Vì cớ gì không thể bá đạo, ngang tàn như trước…?Cậu đúng thật ngày càng điên rồi! Nên tự đóng một chữ M to đùng lên trán là vừa!(M: Masochist: kẻ thích bị ngược đãi)Cũng khó mà trách Baekhyun được, khi hàng loạt các “dị tượng” thuộc hàng X-files lần lượt phơi bày trước mặt cậu suốt cả tuần đó; với một thiếu niên bình thường, có thể cho là phúc phận; song cậu sinh ra đã bất thường, bởi thế cái phận này không tài nào xem là phúc nỗi.Chuyện là, sau lời đồng ý phục hợp từ Baekhyun, có người đã rất chăm chỉ đến đón đưa “người yêu”. Biết cậu không thể tan ca trước 8h, anh lại nhẫn nại chờ đợi trong nhà hàng cả ngày. Kẻ phục vụ và lũ đầu bếp chỉ biết lắc đầu tặc lưỡi, không hiểu nỗi gã đàn ông này lại vì cớ gì quá lụy tình đại ma vương của họ. Hơn nữa, nhìn vào cách tiêu xài và