Polly po-cket
Học Viện Milky Way

Học Viện Milky Way

Tác giả: Yến Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326185

Bình chọn: 9.00/10/618 lượt.

của anh trước _ Na cười cười.Hắn lại nghĩ một lúc rồi nói:– Thôi, tôi đếm..đến 3, cả hai cùng giơ nha.Na tươi cười gật đầu cái rụp. Kun bắt đầu đếm:– 1… 2… 3!!!!Cả hai cùng giơ bức tranh chân dung lên cho người đối diện xem. Sau đó, mặt cả hai trông y như thế này o____ONa giận dữ quát lên:– Sao anh dám vẽ tôi là con chó xù hả? Anh muốn chết à?Kun gân cổ lên cãi lại:– Cô có hơn gì đâu? Cô còn vẽ tôi là con chó béc-giê kia kìa.Cả hai gườm gườm nhìn nhau. Quả thật trên tay hai người là bức tranh “chân dung” của hai con chó rất… đáng yêu. Không hiểu sao hai người này lại có cùng ý tưởng hay đến vậy.Đang lườm nguýt nhau thì bỗng có tiếng nói:– Ồ… hai con chó này… đẹp đôi đó chứ!Kun, Na quay lại nhìn. Người vừa nói không ai khác chính là Chen. Hắn đang ăn bim bim rất ngon lành, đứng kế bên là Lily. Trông Chen rất hung hăng chứ không hiền lành, nhu mì như Lily.Kể ra tên Chen đó rất được lòng bọn con gái. Hắn khá là khéo mồm, cộng thêm cái mặt điển trai nên bây giờ hắn có kha khá fan rồi, chỉ tội là hắn lúc nào cũng cầm khư khư gói bim bim, thật hết nói!Kun trông thấy “người quen”, mặt hằm hằm tiến tới túm lấy Chen, à không, nói đúng hơn là túm lấy gói bim bim, Na tiện tay đỡ lấy, nhai chóp chép. Kun khẽ gật đầu với Na rồi lại dùng ánh mắt nảy lửa nhìn Chen:– Mày nói gì?Chen bị giật mất gói bim bim thấy tức lắm, hắn nói:– Tao bảo cặp đôi cún con rất dễ thương.– Này thì dễ thương _ Kun phi cái dép trúng mặt Chen.Chen ngây người, rồi hắn rút… cái khăn tay trong túi quần ra và bắt đầu thút thít. Lily thấy thế vội khuyên can:– Anh Kun đừng nóng, để tôi thay mặt Chen xin lỗi anh!_ Lily vừa nói vừa cúi đầu xin lỗi.Kun còn định rút nốt chiếc dép bên kia ra ném thì bị Na lắc đầu ngăn lại:– Thôi bỏ đi!Kun lúc đó mới nguôi giận. Rồi hắn tháo hai bức tranh có chân dung con chó ra và giữ khư khư. Na thấy thế thì đỏ mặt rồi khóe môi nhỏ cũng nở nụ cười.Vậy là Sa, Li và Nu đã ở cùng một CLB với Bu, Na và Mi, thật chẳng hiểu là vô tình hay do cố ý đây? (_ _ )_ _ _

Chương 31

Chap 31:

Khi mọi người ở các CLB đã ra về thì cũng đã 8h30′. Bu, Mi, Na đã hẹn nhau cùng về nên định lên KTX học bài rồi đi ngủ thì Bu bỗng trông thấy bóng người đi ra khu sau canteen học viện, khu vực có cái nhà kho, bình thường chỗ đó rất ít người qua, hơn nữa bây giờ đã tối rồi. Một đoàn 5-6 người thì đến đó làm gì nhỉ?

Bu quyết định cùng hai con bạn đi theo xem thế nào. Mi thấy được đi trinh thám thì thích lắm, trông nhỏ phấn khởi chưa kìa. Na lúc đầu còn ngần ngại nhưng rồi cũng bước theo Mi và Bu.

Khu vực đằng sau canteen rất tối, chỉ nhờ vào ánh sáng của trăng và sao thì khó mà nhìn ra ai với ai.

Mi dẫn đầu cả “đội trinh thám nhí lần theo bước chân của mấy tên tội phạm, quyết tâm tìm ra sự thật để bảo vệ cho nhân loại. Mang tiếng là đi theo dõi nhưng trông cả ba còn lén lút hơn cả mấy tên tội phạm. Lần theo bóng của mấy người kia trong bóng tối, cuối cùng thì những tên tội phạm đó cũng đột ngột dừng lại và quay đầu lại đề phòng. Ba thám tử giật thót mình, Na còn suýt thì hét lên thì may mà Mi nhanh trí bịt mồm cô nàng lại rồi kéo cả bọn nấp xuống đám cây cỏ um tùm cạnh đó. May mà mấy tên tội phạm đó không nhìn thấy. Phù!!! Ba thám tử vuốt mồ hôi rồi ngay sau đó Na nhận ngay một cái cốc đầu của Na khiến cô nàng nhăn mặt phụng phịu.

Chợt ba thám tử nghe thấy tiếng nói từ mấy người kia:

– Thang đâu?_ tiếng thì thào rất nhỏ.

– Đây!

– Dựng lên đi!

Quái, sao giọng nói mấy người này nghe quen quá vậy ta! Ba thám tử yên lặng lắng nghe, đến cả muỗi cũng không dám đập (tác giả chả biết ai là tội phạm nữa (_ _”) )

Ngay lúc đó lại có tiếng nói:

– Ai trèo trước?

– Mày trèo đi!!!

– Thôi, mày trèo trước đi!

– Tao. . . sợ lắm. . .

Sau đó có tiếng “bốp”. Hình như là có thằng bị đánh.

– Sợ cái đầu mày ý, trèo lên mau!!!

Rồi lại có tiếng ai đó thút thít. Ba thám tử ngồi xổm nãy giờ mỏi chân lắm nhưng vẫn chăm chú lắng nghe cuộc đối thoại của các tội phạm. Cả ba thấy tiếng nói quen lắm nhưng vì trời tối quá nên không nhận ra được là ai. Bất ngờ một giọng nói vang lên làm cả ba giật mình:

– Hình như có người theo dõi chúng ta.

Ngay sau đó có tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến dần đến chỗ ba nhỏ. Quả này chắc bị phát hiện mất. Khoan đã, mình là phe chính nghĩa cơ mà, việc gì phải sợ nhỉ. Bu nghĩ thế thì thấy can..

đảm lên nhiều, còn Na thì run bần bật, chỉ có Mi là bình tĩnh nhất, nhỏ nói:

– Bình tĩnh nào các anh em, đã đến nước này thì phải ra mặt bắt hết bọn chúng lại thôi. Theo Mi thấy thì chúng có sáu người, có nghĩa là gấp đôi chúng ta. Mục tiêu của chúng là trèo lên thang để ra khỏi học viện, ra làm gì thì Mi cũng chưa biết. . .

– Vậy phải làm sao bây giờ?_ Na nóng ruột ngắt lời bởi tiếng bước chân đã ngày càng gần.

– Chúng đông gấp đôi chúng ta, vậy thì chỉ có một cách_ Bu nói chắc nịch, ánh mắt vô cùng quyết tâm, ánh mắt mạnh mẽ như chuẩn bị ra trận đánh nhau vậy.

Na sốt ruột hỏi:

– Cách gì?

Bu gật đầu quyết tâm cao:

– Cách. . . chạy!_ Bu vừa nói vừa nắm tay hai thám tử còn lại chuẩn bị. . . chuồn.

Mi vừa nghe Bu nói xong thì giận sôi lên,