
ó và bé ngồi lên xe quân…
– bé ngơ ngác nhưng cũng phải đi theo nó..: ai đây linh?
– Nó chưa kịp nói gì thì quân quay xuống: chào e a là bạn linh a tên quân
– .bạn sao e chưa nghe linh nhắc đến nhỉ?
– À.bọn a quen nhau ở dưới quê của linh a cũng về quê chơi.ý mà
– À..ra thế..thế bây h chúng ta đi đâu?
– Đi ăn kem đi…quân lên tiếng khiến nó thấy hơi vui vui..
– He he..thế thì a chết vs linh ùi…
– E nói a ko hiểu
– Tí nữa thì a hiểu thôi à…
– Bọn e ăn kem gì đây?
– Bé hí hửng: a hào phóng thật đấy a cứ gọi nhiều nhiều vào không là ko đủ ăn đâu đấy…
– Con gái như bọn e thì ăn được bao nhiêu chứ
– Nó vênh mặt: thử coi bọn tôi ko phải phan hâm mộ của a nên ko nhẹ nhàng xấu hổ vì a đâu…
– Để xem cô ăn được bao nhiêu
Thật là khiến người khác phải mở mang tầm mắt..không ngờ một cô gái như nó mà cũng ăn như rồng leo vậy nhưng trông người thì đâu có đến nỗi béo bụ đâu?..quân cứ há miệng ngạc nhiên nhìn nó ăn ngon lành…nó đang ăn ngon thì cửa quán kem mở…
– bé nhìn ra: ơ kia chẳng phải là…
– quân nhìn theo nó: e quen họ à? gọi vào đây ăn cùng cho vui…
– nó bây h cũng ngẩng mặt lên..thì lại bình thường cúi xuống ăn tiếp như chưa nhìn thấy gì…lần này ăn còn nhiều hơn nữa.kia…
thấy nó và bé đang ngồi cùng một tên lạ mặt thì hắn cũng ko khỏi ngạc nhiên
– mi oanh: ơ a ơi…quỳnh kìa mình ra kia đi…
– hắn lạnh lùng: thôi mình ra bàn khác đi…
– a sao vậy? để e ra chào hỏi cái…
mi oanh bước đến gần chỗ bàn nó lên tiếng:
– chào quỳnh…chào các bạn
– .à hà chị mi oanh…
Quân đứng lên: chào bạn mình là quân
– nó ngẩng mặt mặt lên cười một cái rồi cúi xuống cặm cụi ăn tiếp
– quân nói tiếp: bạn có thể ngồi xuống cùng bọn mình…
– mi oanh từ tốn: à ko..mình đi theo bạn tay chỉ về phía hắn…
– bé nhanh nhảu: thôi chị qua đi a ấy chờ…
– mi oanh: ừ,.vậy thôi nha..chị đi đây..chào mọi người…
2 người họ có vẻ rất vui nhưng chỉ là mi oanh cười còn hắn thì ko phản ứng gì lạnh lùng ngồi đó…
– quân cười tươi: sao bạn bè cô ai nấy đều xinh xắn vậy?
– nó nở nụ cười nhoẻn: bạn tôi mà…nó chỉ tay qua bé..đây là hot girl trường tôi đấy…cả chị vừa đi đó và cả tên ngồi cùng chị ta cũng là hot boy mà…
– quân cười nhẹ: thì ra lạ vậy…còn cô thì sao?
– tôi à?nó mỉm cười..lắc lắc đầu..ăn kem tiếp
– bé chen vô: linh là quỷ sứ của trường tôi đấy…
Cả bé cùng quân để cười rôm rả…còn nó thì chẳng quan tâm vẫn ăn…
– thôi tôi ăn no rồi…nó lạnh lùng
– tưởng còn muốn ăn nữa cơ..quân trêu trọc…
– bé: a đừng thách thế cũng đã khiến a bại sản rồi đấy…
– nói chung là cô là thiên tài ăn đấy…tôi chưa thấy ai ăn như cô cả..quân lắc đầu…bây h chúng ta đi chơi đi…
– nó vẫn lạnh lùng: đi đâu?
– Bé chen vô: đi đến khi giải trí nha…
– Quân : tuân lệnh
Vậy là suốt buổi đi chỉ có quân và bé cười rôm rả mà thôi….nào là đi tàu siêu tốc nào đi đua ôtô..các trò đến khi vào nhà ma…bé thì hét ầm ĩ khi thấy mấy cái trò dọa nạt đó khi vừa bước ra khỏi nhà ma..thì lại nghe có tiếng khóc thút thít….nó quay mặt sang thì thấy mi oanh đang ôm lấy hắn khóc..vì sợ nó tự nhiên bước qua mặt 2 người này ko thèm để ý…vẫn trạng thái đó nó vẫn lạnh lùng y như hắn…còn bé thì cứ bám theo quân…trở về nhà…
– quân : các cô thấy vui chứ>?
– Bé hí hửng: vui nhưng mà cũng hết hồn…
– Nó vẫn theo phép lịch sự: cảm ơn a vì buổi đi chơi…
– Quân cười nhẹ : ko có gì…tôi về đây…tạm biệt cô nha
Chap 19
: quá khứ đau buồn và tương lai hạnh phúc
Đến khi bước vào nhà:
– linh quen được người đẹp zai thế?
– Tên đó thì đẹp cái nỗi gì ko biết?
– Cũng gọi là đẹp ùi mà…hay phải đẹp hơn a kiệt linh mới thích nta hả?
– Nói linh tinh cái gì thế>?
– Thì ko phải à? mình thấy a ta thích linh mà…
– Nó phàn nàn..kệ a ta đi..tớ đi ngủ đây mệt quá à…
Còn về phần điều tra của 2 tên tú và tuấn..khi đến nhà hắn thì lại gặp mi oanh..
– tú : mi oanh chưa về à?
– Mi oanh: tớ đang định về đây…
– Tuấn: kiệt đâu ùi
– Mi oanh vẻ ko vui cho lắm: a ý trên phòng ý…hôm nay a ý bị sao ấy…
– Tuấn: thì oanh cũng biết mà?
– Tuấn nói thế là sao?
– Tuấn hơi giận…: sao thấy linh đâu oanh cũng đi đó vậy?
– Tuấn nói kiểu gì thế chứ?lâu ko về VN muốn đi chơi thôi mà ko ngờ lại gặp thôi..rồi nhanh chân ra về…
Tú và tuấn cũng bước nhanh lên phòng hắn thì thấy hắn uống rượu
– tuấn trêu ngươi: đi chơi cả ngày thế vui thế mà sao lại uống rượu vậy?
– hắn lườm tuấn: liên quan gì đến cậu>?
– tú rên rỉ: 2 ông này..thôi kiệt cậu đã nói là hết y mi oanh rùi sao bây h lại…
– chuyện của tớ để mình tớ lo
– cậu còn coi bọn tớ là bạn ko vậy?
– hắn im lặng một chút rồi cuối cùng cũng chịu nói hết ra…nếu là bạn tớ các cậu đừng nói vs e nó nha tớ ko muốn e nó y tớ nữa…sẽ ko tốt cho e nó đâu..
– thì cậu cứ nói đi..tú năn nỉ..
– chuyện là papa tớ đã phát hiện ra chuyện tình cảm của tớ vs e nó…papa tớ ko cho..papa nói là nếu y nó thì papa sẽ ko để yên cho nó ko cho nó sống yên thân..tớ làm thế chỉ là vì lo cho nó thôi..
– tuấn bực tức..: cậu có biết làm thế càng khiến cho linh đau lòng ko?
– Tớ biết nhưng thà như thế còn hơn là bắt nó chịu những điều mà papa tớ làm…
– Cậu nghĩ nó sợ à?
– Nhưng cậu