pacman, rainbows, and roller s
Hãy nhắm mắt khi anh đến

Hãy nhắm mắt khi anh đến

Tác giả: Đinh Mặc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324891

Bình chọn: 8.5.00/10/489 lượt.

. Hai người không nói chuyện, không khí trong phòng làm việc như lan tỏa cảm giác vô cùng ấm áp.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa giòn giã vang lên. Bạc Cận Ngôn và Giản Dao cùng ngẩng đầu, đội trưởng đội cảnh sát hình sự cầm một tập tài liệu đi vào, sắc mặt tương đối nặng nề. “Phó giáo sư Bạc, có vụ án kỳ lạ, bộ Công An muốn anh xem xét.”

Giản Dao giật mình thon thót.

Bạc Cận Ngôn để lộ nụ cười lãnh đạm thường thấy. “Rất tốt.”

Đội trưởng đội cảnh sát hình sự nói tiếp: “Trong bảy ngày nghỉ Quốc khánh, ở năm thành phố khắp trong cả nước xuất hiện vụ án phóng hỏa, gây ra tổn thất nghiêm trọng về người và tài sản. Hung thủ của mấy vụ án này đều chết trong vụ hỏa hoạn, bọn họ đều để lại di thư. Nhưng sau khi thống kê, chúng tôi phát hiện ra một hiện tượng bất thường. Cả năm vụ án đều sử dụng một loại xăng, cùng một nhãn hiệu bật lửa. Trong đó, ba vụ án đặt thiết bị dẫn nổ, thiết bị này cũng giống hệt nhau.”

Bạc Cận Ngôn lập tức đứng dậy, nhận tập tài liệu trong tay đội trưởng đội cảnh sát hình sự. Anh lật giở rất nhanh, nơi đáy mắt lóe lên tia sáng. “Quả nhiên… là vụ án thú vị.”

CHƯƠNG 59

“Tại sao con người lại phóng hỏa?”

“Bởi vì khi chứng kiến ngọn lửa thôn tính tất cả, họ sẽ có khoái cảm “nắm giữ”. Đầu tiên là nắm giữ ngọn lửa. Sau đó, họ muốn nắm giữ sinh mệnh nên chuyển sang giết người.”

Trong nhà xưởng cháy đen, Bạc Cận Ngôn chắp hai tay sau lưng, đứng trên mặt đầy tro tàn, trầm tư suy nghĩ. Giản Dao đứng phía sau anh, quan sát kỹ lưỡng xung quanh.

Bởi vì năm vụ án xảy ra ở năm thành phố khác nhau, bên cảnh sát đã lần lượt kết án. Vì vậy, lần sau bọn họ triển khai cuộc điều tra bí mật.

Một cảnh sát hình sự thuộc Bộ Công an đứng sau lưng Bạc Cận Ngôn và Giản Dao lên tiếng giải thích: “Ba vụ án đầu tiên đều xảy ra tại công viên không người hoặc nơi ở của thủ phạm. Vì vậy, ngoài bản thân người phóng hỏa, không có nạn nhân khác. Nhưng vụ án thứ tư và thứ năm đều có người vô tội thiệt mạng. Đặc biệt là vụ án thứ năm, ba nhân viên trực ban ở nhà xưởng cũng bị thiêu cháy.”

“Do đó…” Bạc Cận Ngôn quay đầu về phía người cảnh sát. “Các anh mới chú ý đến đặc điểm chung của năm vụ án này?”

Người cảnh sát hình sự gật đầu.

Nơi khóe miệng Bạc Cận Ngôn ẩn hiện nụ cười chế nhạo. “Tôi không tin vào nhận định năm vụ án tình cờ trùng hợp. Có thể dễ dàng nhận ra, kẻ đứng đằng sau thao túng đã thay đổi sách lược, bắt đầu giết người không liên quan. Có hai nguyên nhân dẫn đến điều này: một là khẩu vị của hắn ngày càng lớn, hai là hắn muốn ngày càng thu hút sự chú ý. Bước tiếp theo, có lẽ hắn sẽ tạo ra vụ án lớn như làm nổ xe buýt công cộng chẳng hạn.”

Người cảnh sát sững sờ, hỏi: “Làm sao hắn có thể thao túng người khác?”

“Đây chính là đáp án chúng ta cần tìm ra.” Bạc Cận Ngôn lãnh đạm trả lời.

Anh tháo găng tay, quay người nói với Giản Dao: “Đi thôi.”

Giản Dao bước nhanh theo Bạc Cận Ngôn. “Chúng ta đã tới mấy hiện trường vụ án, anh có phát hiện gì không?”

“Không có bất cứ phát hiện gì. Đây là hiện trường vụ án phóng hỏa điển hình. Những manh mối có thể điều tra, cảnh sát đều làm cả rồi.”

Ra khỏi hiện trường, bên ngoài toàn là xe cảnh sát.

Bạc Cận Ngôn đột nhiên dừng bước, ngoảnh đầu, mỉm cười với Giản Dao. “Hãy nói cho anh biết, tiếp theo chúng ta nên làm gì?”

Giản Dao ngẫm nghĩ, trả lời: “Một khi hiện trường không có manh mối, em cho rằng nên đi giám định di thư của năm người đó.”

Bạc Cận Ngôn lại quay người, tiếp tục tiến về phía trước. Anh cất giọng bình thản: “Xem ra việc làm tình liên tục và kích thích mãnh liệt trong mấy ngày qua vẫn không gây nhiễu bộ não, cũng không ảnh hưởng đến IQ của em. Rất tốt, em hãy tiếp tục duy trì.”

Giản Dao hết nói nổi.

Người đàn ông này một khi bắt tay vào công việc là hoàn toàn khác. Anh còn thử cô nữa chứ, đúng là công tư phân minh.

Tại cục cảnh sát địa phương.Giản Dao và Bạc Cận Ngôn ngồi trong phòng hội nghị, trên bàn là di thư của người chết thứ năm và ảnh chụp di thư của những người khác từ các nơi gửi về. Bạc Cận Ngôn nhanh chóng xem qua một lượt. Anh tựa vào ghế, khoanh tay nhìn về phía trước. Đôi mắt đen nữa cười nữa không, cũng không biết anh đang nghĩ gì. Giản Dao đọc kĩ từng câu từng chữ của các di thư. Càng đọc sự nghi ngờ trong lòng cô càng lớn.

“Những di thư này… không đúng.” Giản Dao ngẩng đầu nhìn Bạc Cận Ngôn.

Bạc Cận Ngôn nhếch miệng cười, cất giọng ôn hòa: “Đúng vậy, đống di thư này quá hoàn hảo.”

Giản Dao hiểu rõ, sự “hoàn hảo” mà anh nói tới không phải việc bịa đặt quá hoàn hảo nên mới xác định nó là giả, mà là… chúng quá chân thực và đáng tin cậy.

Văn phong trôi chảy, thỉnh thoảng mới có chữ viết nguệch ngoạc do tâm trạng kích động, cách sử dụng từ ngữ rất tự nhiên, tình cảm căm phẫn chân thực. Mỗi bức thư đều lên án sự bất công đối với cuộc đời của người viết, thể hiện nỗi tuyệt vọng với xã hội nên cuối cùng người viết quyết định dùng hình thức phóng hỏa để kết thúc sinh mệnh, “báo đáp” xã hội. Các bức thư không ngắn, không cố ý né tránh bất cứ vấn đề gì, thậm chí mang đậm phong cách cá nhân.

Căn cứ vào phương pháp suy luận trước đây Bạc C