Hậu cung Chân Huyên truyện

Hậu cung Chân Huyên truyện

Tác giả: Lưu Liễm Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323592

Bình chọn: 9.00/10/359 lượt.

n mặc cũng không xuất chúng, diện mạo mi thanh mục tú, động lòng người. Lúc này đã co rúm người lại, không biết giải quyết như nào. Chỉ ủ rũ mặt xuống, thấp giọng đáp : “ Tôi là An Lăng Dung . Gia phụ … gia phụ .. là … là ….”

Tú nữ kia thấy nàng ăn mặc bình thường, sớm không để nàng vào mắt, càng thêm hung ác : “ Chẳng ẽ ngay cả chức quan của phụ thân cũng không nói ra được à ?”

An Lăng Dung bị ả doạ, mặt mày xanh mét, nhỏ giọng như muỗi kêu : “ Gia phụ ….là An Tỷ Hoè, huyện thừa huyện Tùng Dương .”

Tú nữ kia giương mặt lên, thần sắc lộ vẻ khinh miệt, hừ hừ nói : “ Quả nhiên là con nhỏ xuất thân nhà nghèo ! Như vậy không biết cấp bậc lễ nghĩa.”

Bên cạnh còn có người xen mồm nhắc nhở An Lăng Dung : “ Ngươi có biết ngươi đắc tội thiên kim Hạ Nguyệt Tinh của Tân Phù Tư sĩ tướng quân.”

Trong lòng An Lăng Dung sợ hãi, đành phải khom người thi lễ, tạ tội : “ Lăng Dung vừa rồi chỉ muốn đến đợi gặp mặt thánh giá, trong lòng bất an, nhất thời sợ hãi nên làm làm rơi tách trà đổ lên người của Hạ tỷ tỷ, Lăng Dung thỉnh tội với tỷ tỷ, mong tỷ tỷ tha thứ cho Lăng Dung vô tình thất lễ .”

Hạ thị lộ thần sắc chán ghét, cau mày nói : “ Ngươi mà cũng muốn gặp thánh giá? Thật là có ý nghĩ kỳ lạ ! Việc hôm nay muốn bỏ qua cũng được, nhưng, ngươi chỉ cần quỳ xuống dập đầu thỉnh tội ta là được.”

Sắc mặt An Lăng Dung trở nên tái nhợt, nước mắt tuôn trào, có vẻ thập phần yểu điệu mà bất lực, khiến người khác bắt đầu sinh ý nghĩa ‘thương xót’. Tú nữ đó định lên tiếng thì tú nữ bên cạnh vì nàng mà khuyên 1 câu : “ Tỷ tỷ đừng đắc tội với người ta, sao Hoàng thượng có thể chọn nữ nhi ở vùng quê nghèo làm phi tần, mà Hạ thị này, lại phần lớn có thể trúng cử . Thế lực cách biệt quá xa, ai muốn nữ nhi của huyện thừa nho nhỏ đắc tội với thiên kim tư sĩ tòng quân. Hiển nhiên An thị lại nhất định phải chịu cảnh nhục nhã này.

Tôi thấy sự việc bất bình đúg là ỷ thế hiếp người, bất giác nhíu mày. Mi Trang tỷ thấy tôi như thế, cầm tay tôi nhỏ giọng dặn dò : “ Đừng nên gây chuyện .”

Tôi làm sao bằng lòng được, xua tay tỷ ấy ra, đi lên trên, đưa tay kéo An thị lại, nói với Hạ thị : “ Chỉ là một bộ quần áo thôi mà. Hạ tỷ tỷ chớ tức giận . Muội muội sẽ thay xiêm y khác cho tỷ tỷ . Hôm này là tổng tuyển cử, tỷ tỷ cứ tranh cãi ầm ĩ như vậy sợ là sẽ kinh động thành giá. Nếu long nhan vì vậy mà phẫn nộ thì tỷ muội ta có thể đảm đương sao? Nếu thánh giá chưa kinh động, nhưng đã truyền đến tai người, sẽ làm xấu danh hiền lương của tỷ . Chỉ vì bộ quần áo nhỏ này mà bị mất mặt, mong tỷ tỷ nghĩ lại.”

Hạ thị thoáng tưởng tượng, thần sắc không vui, nhưng chung quy cũng không có phát tác “hừ” một tiếng liền đi. Tý nữ vây xem tản ra, tôi cười với An thị : “ Hôm nay Chân Huyên ở trong này lắm miệng, An tỷ tỷ đừng chê cười . Huyên nhi thấy tỷ tỷ lẻ loi một mình, lại đây cùng tôi và Mi Trang tỷ tỷ làm bạn . Có thêm người săn sóc, nếu như trong lòng sợ hãi, trả lời lại lúng túng .”

An Lăng Dung mặt đầy cảm kích, cúi đầu tạ ơn nói : “ Đa tạ tỷ tỷ giúp đỡ. Tuy rằng Lăng dung xuất thân bần hàn, nhưng hôm nay được giúp đỡ, suốt đời khó quên .”

Tôi cười nói : “ Phiền hà gì đây, tất cả mọi người đều là tỷ muội, tội gì so đo như vậy.” Nàng hơi cần chờ : “ Tỷ tỷ vì tôi đắc tội với người khác, chẳng lẽ không phải tự thêm phiền não.”

Mi Trang đi lên nói với tôi : “ Đây là hoàng cung cấm nội, muội đừng có ngang ngược. làm cho tỷ lo lắng.” Rồi mỉm cười với An thị : “ Muội xem muội í làm liều thế này. Làm sao một lòng nghĩ muốn trúng cử ? Cũng không sợ đắc tội người khác.”

Tôi liếc mắt xiêm y của An thị, hiển nhiên là mới làm, vật liệu may mặc bình thường, mất tinh tế . Trừ đồ trang sức ra còn không có cây trâm hay hoa cỏ làm đẹp, trên tay cũng chỉ có 1 vòng tay bình thường, tú nữ rực rỡ khác không khỏi thấy nàng ấy keo kiệt. Tôi hơi nhíu mi, thấy góc tường đặt một chậu cây hoa hải đường, tiện tay bứt 1 bông hoa, cắm vào búi tóc An thị, nhất thời làm nàng ấy vài phần kiều diễm. Lại tháo một đôi bông tai thuý ngọc tặng cho nàng, nói : “ Người phải ăn mặc, phật phải kim trang. Tỷ tỷ ăn mặc nhã nhặn, khó tránh khỏi người đó trông mặt mà bắt hình dong khinh thường tỷ tỷ. Đôi bông tai này xem như là món quà gặp mặt hôm nay . Hy vọng có thể giúp tỷ trúng tuyển.”

An thị cảm động, rơi lệ nói : “ Để tỷ tỷ tốn kém rồi, muội xuất thân bần hàn, có thể sẽ phụ lòng tốt của tỷ tỷ .”

Mi Trang an ủi : “ Anh hùng không nên hỏi xuất thân . Muội muội xinh đẹp, sao lại tự hạ thấp mình chứ!”

Đang nói, có thái giám truyền An Lăng Dung cùng vài vị tú nữ tiến điện . Tôi mỉm cười cổ vũ nàng, lúc này mới cùng Mi Trang nắm tay trở về ví trí cũ chờ lệnh .

Ngòi xuống liền có tiểu cung nữ dâng trà. Tôi cùng Mi Trang đều tự lấy trong túi tiền một ít bạc vụn phần thưởng tặng nàng đó, cung nữ kia vui vẻ ra mặt mà cảm tạ đi xuống. Mi Trang thấy cung nữ lui ra, mới nói : “ Vừa rồi khéo mồm khéo miệng . Cũng không sợ đắc tội với tân cung tần .”

Tôi bưng chén trà lên, từ từ thổi cho bớt nóng, thấy bốn phía không chú ý tới mình, nhàn nhã nói : “ Tỷ tỷ quan tâm muội, muội lại không biết sao? Chỉ là


The Soda Pop