Insane
Hán Sở Tranh Hùng

Hán Sở Tranh Hùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326364

Bình chọn: 7.5.00/10/636 lượt.

t ?

Bái Công ung dung đáp :

– Vua nhà Tần đầu hàng nếu Bang tôi giết đi mới chuyên quyền, nay tôi giữ lại chờ lệnh Minh công xét xử , thiết tưởng đó không phải là tội . Phép nhà Tần khắc khổ trăm họ lầm than, Bang tôi sớm đổi đi, đó chính là vì cái thịnh đức của Minh công đó . Thiên hạ sẽ nói rằng :

– Quân tiền khu mới đến Hàm Dương mà còn cho dân thọ ân như vậy, nếu NguyênSúy đến thì ơn huệ biết chừng nào . Còn như sai tướng giử cửa quan chẳng qua Bang tôi sợ dư đảng của nhà Tần nổi lên tác loạn, chứ dám đâu cản chư hầu . Kẻ thành tâm như thế mà bị chê trách, xin Minh công xét lại .

Hạng Vũ tuy nóng nảy, nhưng là kẻ cương trực, không nỡ giết người đã tùng phục mình , vả lại lời tưng bốc của Bái Công cũng làm cho Hạng Vũ khoái chí, nên Bái Công vừa nói dứt lời Hạng Vũ thay đổi sắc mặt, cầm tay Bái Công , nói :

– Vũ này không có lòng giận hiền huynh, chỉ vì có tên bộ tốt của hiền huynh là Tào Vô Thương đem lời dèm siểm nên mới sinh ra cớ sự .

Liền mời Bái Công ngồi . Các nước chư hầu đều sắp theo thứ lớp, an tọa . Phạm Tăng, Trương Lương, Hạng Bá được dự tiệc . Cung đàn nổi lên, bầu không khí thân mật lại trở về trong ly rượu nồng nàn.

Phạm Tăng thi kế thứ nhất không thành . Lại thấy Hạng Vũ không có ý hại Bái Công nên quân phục hai bên đều yên lặng .

Phạm Tăng đưa mắt nhìn Hạng Vũ nháy nhó, bảo thực hiện kế thứ hai, nhưng nháy đến ba lần mà Hạng Vũ vẫn bõ qua .

Phạm Tăng tức giận sai Trần Bình ra rót rượu, cốt làm cho Bái Công say rượu thất lễ mà giết đi.

Tuy nhiên, Trần Bình thấy Bái Công tướng mạo uy nghi, vẻ phượng mặt rồng, đem lòng cảm mến, nghĩ thầm :

– Bái Công không phải kẻ tầm thường, chiều theo ý Phạm Tăng hại người hiền đức là trấi đạo trời .

Nghĩ thế, Trần Bình rót rượu cho Bái Công thì ít,mà rót rượu cho Hạng Vũ thì nhiều. Nhờ đó, Bái Công khỏi say.

Phạm Tăng thấy ba kế không thành, than thầm :

– Ngày nay không giết được Lưu Bang tất di hại về sau .

Nghĩ rồi lui ra ngoài tìm cách mưu hại. Nhưng thơ thẩn mãi mà tính chưa ra kế.

Bỗng sau tường có tiếng hát, giọng hát nổi ìên một lúc một rõ dần. Hát rằng :

Tráng sĩ thanh gươm ấp mộng đời.

Công hầu khanh tướng chỉ trò chơi !

Gươm thiêng nhuộm máu say men rượu

Hồ hải tung hoành tít dặm khơi !

Ai người tri kỷ !

Nâng chén đầy vơi !

Cuộc cờ sẩy mấy buông lơi

Ăn năn thì đã muộn rồi còn chi ?

Phạm Tăng biết đó là giọng hát của tráng sĩ, chợt nghĩ ra một kế, lẩm bẩm :

– Ta có thể dùng người này giết Lưu Bang được .

Liền leo lên đầu tường, thì thấy người ấy là Hạng Trang, đồng hương với Hạng Vũ.

Phạm Tăng gọi Hạng Trang đến, kề tai nói nhỏ :

– Minh công tính cương trực, mà không quyết đoán. Tiệc Hồng Môn hôm nay mục đích giết Lưu Bang, ta đã bày ra ba kế nhưng Minh công không chịu dùng kế nào. Nay tráng sĩ vào trước tiệc làm lễ chúc thọ, xin múa gươm giúp vui, rồi thừa cơ giết Lưu Bang đi, công tráng sĩ chẳng nhỏ .

Hạng Trang vén áo, bước vào tiệc, nói :

– Trong tiệc không có gì vui, tôi xin múa gươm hầu các ngài uống rượu.

Nói xong, rút gươm ra múa, lăm lăm chỉ chực thừa miếng chém Bái Công.

Trương Lương thấy Hạng Trang múa gươm, liền đưa mắt nhìn Hạng Bá.

Hạng Bá hiểu ý, vội đứng dậy, rút gươm nói :

– Múa gươm phải múa đôi xem mới thú.

Hạng Vũ nói :

– Xin mời thúc phụ múa gươm với Hạng Trang cho vui .

Hạng Bá được dịp, liền đứng dậy, vung gươm múa.

Trong lúc múa thường lấy mình che cho Bái Công, Hạng Trang không sao chém được.

Hai người múa gươm một lúc. Hạng Bá lần lần yếu sức . Trương Lương thấy nguy cấp đến nơi, liền đứng dậy

ra ngoài. Ðinh Công, Ung Sĩ ngăn lại, hỏi :

– Ngài ra ngoài làm gì ?

Trương Lương nói :

– Tôi xin ra ngoài lấy quốc bảo vào dâng.

Trần Bình vốn đã sẵn có cảm tình với Bái Công, thấy Ðinh Công cản Trương Lương, liền bước lại gần nói :

– Minh công truyền để cho Trương Lương ra ngoài có việc .

Ðinh Công tưởng thật, để cho Trương Lương ra ngoài.

Trương Lương ra nói với Phàn Khoái :

– Hạng Trang đang múa gươm mưu giết Minh công, việc rất gấp, tướng quân nên vào ngay để liều chết cứu Minh công mới được.

Phàn Khoái nghe nói hậm hực, xách gươm theo Trương Lương bước vào.

Trương Lương nói :

– Ðể tôi vào trước đã.

Ðoạn, rảo bước đi ngay . Ðinh Công thấy Trương Lương trở vào, hỏi :

– Quốc bảo đâu ?

Trương Lương giả vờ chỉ vào bọc, nói :

– Có đây rồi.

Vừa nói vừa lách mình đến trước tiệc, thấy Hạng Bá và Hạng Trang con đang múa kiếm, chưa thôi .

Phàn Khoái thấy Trương Lương đã vào bên trong liền chạy đến trước cửa dinh nói lớn :

– Tiệc Hồng Môn hôm nay quá vui mà kẻ tùy tùng không được ly rượu nào cả , Khoái tôi xin đến trước mặt Lỗ Công để xin một ít rượu thịt .

Nói rồi, cắp gươm, gạt bọn Ðinh Công chạy thẳng vào đến trước mặt Lỗ Công, trợn mắt nhìn, tóc dựng ngược lên.

Lỗ Công lấy làm lạ, hỏi :

– Tráng sĩ tên gì ?

Trương Lương đứng lên, bẩm :

– Ðó là quan Tham Táng của Bái Công tên Phàn Khoái.

Hạng Vũ hỏi :

– Nhà ngươi vào đây để làm gì ?

Phàn Khoái nói :

– Tôi nghe Minh công mở tiệc Hồng Môn, mừng nhà Tần tuyệt diệt, bất cứ lớn nhỏ ai ai cũng được cơm rượu no say , d