Teya Salat
Giấc Mơ Ngọt Ngào

Giấc Mơ Ngọt Ngào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323642

Bình chọn: 9.5.00/10/364 lượt.

n nó một cái.

– Anh về há…

Hai người họ kéo nhau về bỏ lại nó và hắn, nãy giờ hắn không nói gì, chỉ nhìn nó.

– Weee, sao im re vậy?

– Nói gì bây giờ? Thôi, uống sữa nha, tui đi quậy sữa.

– Uhm…

Hắn lủi ra ngoài, cái mặt đâm chiu bùn hiu thiệt là khó hiểu. nó thấy cơ thể ê ẩm, không cử động tự nhiên được. hình như nó mà nhích một cái là mấy vết bầm co lại, đau chết được. nó tính lồm cồm ngồi dậy lấy ly nước thì

… ẦM…

Nó ngả chỏng gọng, nguyên thân hình mảnh khảnh nằm dài xuống sàn nhà…. Hắn nghe động đất vội chạy vào, thấy nó nằm với tư thế như vậy, mặt không còn giọt máu.

– Trời ơi! Làm gì vậy hả? có sao không ?

– Ui… không sao đâu….. Tính lấy ly nước, ai dè…

Hắn đỡ nó ngồi dậy rồi bế nó lên giường.

– Làm ơn nằm đây dùm cái. Lục đục lộn xộn nữa là mấy cái xương nó gãy hết bây giờ.

– Thiệt tình. Kiểu này là chết rồi, mai sao đi học.

– Thì nghỉ. Vầy mà lết xác lên trường là nổi tiếng hơn siêu sao liền á…….! Bộ cô muốn làm “super star” thiệt à ?????

– Hix, dám đánh hội đồng… bữa nào khỏe lên, bà đây sẽ cho tụi bây chết hết.

– Bị vậy rồi mà tính chằn vẫn không giảm tí nào. Pó tay

– Kệ tui.

– Nè, uống đi

– Uhm…

ực…ực…ọc…ọc…ọt…ot….

– Xong rồi………… cám ơn nha. Tui ngủ à, tự lo cơm chiều đi há.

Nói xong là nó ngủ thiếp đi. Hắn xuống bếp bắt nồi cháo lên, cứ coi sách nấu ăn mà nấu, dễ ợt mà…

– Dậy, dậy đi heo…ăn cháo nà, nhanh nhanh đi.

– ………

– Dậy đi nghe không hả ??????????

Hắn bực mình.Gọi thế nào nó vẫn không chịu dậy.

– ………..

Nó vẫn im re, không hề nhúc nhích hay cử động…. hắn bắt đầu hốt hoảng… những tiếng la thất thanh bắt đầu cất lên :

– Heo, dậy đi mà…!!! Heo !!!

Hắn tiến đến, lay tay nó :

– Heo, sao vậy nè trời, dậy đi, dậy nhanh heo, không được ngủ nữa, nghe tui nói không hả? đừng ngủ…… dừng ngủ mà….. tui xin cậu…. đừng ngủ…. dậy đi heo…….!!!!!!

Nó nằm đó, bất động, hơi thở yếu ớt……..Phải….. nó đã bất tỉnh…… !!!!!!

Ò í e ……….ò í e…………ò í e……………..

………………………………

Bên ngoài phòng cấp cứu của bệnh viện có hai thằng nhóc, một thằng ngồi lo lắng còn một thằng đã khụy xuống dựa đầu vào tường đau khổ………… và một con bé đang òa khóc.

Cửa phòng cấp cứu mở ra, hình bóng quen thuộc với màu áo trắng tinh khiết….người bác sĩ bước ra chậm rãi…

– Bác sĩ, bác sĩ, cô ấy sao rồi, có nguy hiểm không?

Hắn lay lay đôi vai ông bác sĩ hỏi tới tấp trong sự đau khổ và tuyệt vọng…………

Bác sĩ chậm rãi… trấn an hắn rồi từ từ trả lời :

– Bình tĩnh nào…….cậu bình tĩnh lại đi………. con bé ổn nhưng………..

– Nhưng gì? Ông nói đi chứ !!!!!!!!…

– Phải chờ bệnh nhân tỉnh lại, do chấn thương hơi mạnh ở đầu nên………..

Tim hắn thắt lại, hắn thấy choáng. chắc là khi tụi nó đánh, nó ngã xuống va đập vào đầu.

– Chấn thương thì sao bác sĩ ?

Thiên Vũ hỏi tới tấp, hắn cũng lo lắng không kém gì tên kia.

– Uhm… mọi người nên chuẩn bị sẵn tâm lý… tuy tính mạng không sao, nhưng… chúng tôi cũng chưa chắc chắn được điều gì. Có thể có nhiều trường hợp có thể xảy ra:

Trường hợp tốt nhất là cô ấy có thể tỉnh lại

Thứ hai là cô ấy tỉnh lại nhưng mất hết ký ức

còn thứ ba thì …… :

– Thì sao? Thứ ba thì sao hả ?

Hắn hỏi dồn dập…. hắn không còn giữ được tí bình tĩnh nào nữa…..mọi thứ đang quay cuồng hắn trở nên đau khổ tột đĩnh…. Trời ơi…. Hắn không muốn trường hợp nào xảy ra hết….. hắn chỉ muốn nó trở lại là nó… là Thiên Thiên của hắn như ngày nào…. “ Làm ơn đi ! Trời ơi !”

Bác sĩ vẫn đứng đấy…. nhẹ nhàng nói cho hắn biết trượng hợp xấu nhất có thể xảy ra :

– Thứ ba : có thể cô ấy sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa, sẽ sống đời sống thực vật mãi mãi…mãi mãi

Chap 13 : Ký Ức……..

=======================

Đời sống thực vật ư !!! Hắn như chết lặng, không tin vào tai mình nữa. đôi chân rắn chắc khụy xuống, không đứng vững nổi……..Nước mắt rơi xuống……hắn đã khóc……người nó thương yêu nhất đang nằm đấy, ngay trước mặt nó….nó chả còn biết phải làm gì nữa…. xung quanh hắn đang tối xụp lại…, đứng ngay đây, trong khoảnh khắc này…. Hắn chỉ biết cầu nguyện cho nó :

– Cầu trời cho Thiên Thiên được bình an ! Nếu có thể xin hãy để người nằm đấy là tôi ! Hãy cho cô ấy được khỏe mạnh tỉnh dậy !!!

Nước mắt hắn vẫn cứ tuôn chảy như cuốn theo những đau thương, những nỗi niềm từ bấy lâu nay tồn tại và chất chứa trong lòng của hắn….không chỉ có hắn khóc…còn con Chi, nó khóc to lên, Thiên Vũ thì ngồi im thin thít như tượng đá, không cử động, không nhúng nhích…. Tất cả hiện giờ chỉ con trông đợi vào số phận

Hắn gượng đứng lên, bước vào nơi nó nằm. dây nhợ chằng chịt bao vây lấy nó. Nó phải thở bằng ống oxi. Trông nó thế này, hắn đau lắm, hai hằng nước mắt tuôn trào ra như suối…

Hai ngày………Đã hai ngày trôi qua, hắn vẫn ngồi bên cạnh nó không rời nửa bước. hắn muốn khi nó tỉnh lại, người nó thấy đầu tiên sẽ là hắn……

Ngày lại ngày hắn càng trở nên tiều tụy, gương mặt xanh xao nhưng vẫn giữa được vẻ đẹp thiên thần. Vũ bảo hắn về nhà ăn uống tắm rửa, vậy mà Con quỷ vương đó ở dơ thấy sợ. Vũ bảo thế nào thì hắn cũng không chịu về……Hắn cứng đầu thật… thế nên Thiên Vũ đành phải mua thức ăn vào cho hắn.

Hắn ngồi đấy như một cái xác không hồn… cặp mắt