Gái ế khiêu chiến tổng giám đốc ác ma – Phần 2

Gái ế khiêu chiến tổng giám đốc ác ma – Phần 2

Tác giả: Tịch Mộng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212021

Bình chọn: 7.5.00/10/1202 lượt.

là con dâu nhà họ Phong, đương nhiên sẽ không thừa nhận đứa be cô ta sinh ra, tóm lại đứa bé này không thể sinh ra được.” Phong Gia Vinh tỏ thái độ kiên quyết, không để cho Tạ Thiên Ngưng sinh ra đứa bé này.

“Ông nói thật là buồn cười, tại sao cô ấy lại không được sinh đứa bé, ông đâu phải là cha của đứa bé chứ? Phong Gia Vinh, đừng tưởng rằng chỉ có ông có quyền điều khiển người khác. Tôi cho ông biết, đứa trẻ này, Thiên Ngưng nhất định sẽ sinh ra.”

“Chỉ cần tao không đồng ý, Để xem bệnh viện nào dám cho cô ta khám thai?”

“Vậy sao? Vậy thì ông chống mắt lên xem, xem coi bệnh viện nào không nhận đây, hừ.” Phong Khải Trạch trong lòng tràn đầy oán hận, còn hơn so trước kia, lạnh lùng trừng mắt liếc Phong Gia Vinh, không để ý tới nữa ông, đi vào phòng bệnh, sau đó đóng cửa lại.

Phong Gia Vinh đứng bất động, lẩm bẩm: “Vậy mày cũng chống mắt lên xem, xem tao ngăn cản đứa bé này ra đời như thế nào. Đường Phi, lập tức thông báo cho các bệnh viện lớn, nơi nào dám để Tạ Thiên Ngưng khám thai, tôi sẽ khiến nơi đó biến mất.”

“Phong tiên sinh, phải làm như vậy sao?” Đường Phi có chút khó xử, cảm thấy làm như vậy hơi quá mức.

“Mau làm theo lời tôi nói, nếu không làm, thì cậu bị đuổi.”

“Vâng” Đường Phi hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là làm theo lệnh.

Đới Phương Dung giận đến muốn đánh người, nhưng cuối cùng vẫn không dám nói, đi vào trong phòng bệnh, trong lòng ra quyết định, phải ly hôn với người đàn ông này.

Bà cần phải mau chóng ly hôn ông.

Chương 245: Là do tôi nói

Phong Khải Trạch và Đới Phương Dung vào phòng bệnh, bên ngoài chỉ còn lại Phong Gia Vinh và Đường Phi, còn có bác sĩ bị doạ sợ hãi, chỉ muốn bỏ đi, nhưng lại sợ chọc giận nhân vật lớn nào đó, nên chỉ biết đứng bất động, run rẩy.

Tình cảm cha con nhà họ Phong không tốt, ai cũng biết, nhưng không ngờ, lại đến mức này, quả thật không giống như cha con, mà giống như kẻ thù hơn.

Phong Gia Vinh căm tức nhìn cửa phòng bệnh, thật lâu sau mới thu hồi tầm mắt, nghiêm nghị ra lệnh cho bác sĩ: “Ông lập tức đuổi Tạ Thiên Ngưng ra khỏi bệnh viện, không được phép khám thai, nếu không tôi sẽ cho đóng cửa bệnh viện các người.”

Những người này không đem ông ta để trong mắt, thì ông ta cần gì phải bận tâm nữa?

“Phong tiên sinh, thiếu phu nhân còn đang hôn mê, đuổi cô ấy đi hình như hơi quá đáng, hay là cứ đợi cô ấy tỉnh lại rồi nói tiếp, được không?” Bác sĩ khó nhọc, tìm phương pháp xử lí vẹn cả đôi đường.

“Đừng nói vô ích, lập tức làm đi, nếu không ông hãy chuẩn bị thu dọn đồ đạc.”

“Nếu như bây giờ đuổi cô ấy đi, chỉ sợ sẽ động thai –”

“Mẹ không khỏe, thì đứa bé cũng không tốt. Lập tức làm theo lời tôi đi, nhanh lên một chút.”

“Vậy, để tôi hỏi lại viện trưởng.” Bác sĩ không tìm ra lý do gì, bèn lấy viện trưởng ra đỡ đạn, nhanh chóng rời đi.

Phong Gia Vinh không gọi bác sĩ lại mà ngồi xuống xem Tạ Thiên Ngưng bị đuổi ra ngoài.

Đường Phi suy nghĩ một chút, khuyên bảo ông ta: “Phong tiên sinh, cần gì gấp gáp, chờ thiếu phu nhân tỉnh lại sau đó đuổi cô ta đi cũng không muộn?”

“Cái gì mà thiếu phu nhân, không cho phép gọi cô ta là thiếu phu nhân, ta chưa thừa nhận cô ta là con dâu của Phong gia, cho nên cô ta không phải thiếu phu nhân nhà họ Phong? Tạ Thiên Ngưng và mẹ của Khải Trạch là cùng một dạng, xuất thân thấp hèn, cho nên mới sinh ra một đứa con ghê tởm như thế này, một Phong Khải Trạch đã đủ để cho tôi nhức đầu rồi, đứa bé này tuyệt đối không thể sinh ra được. Bọn họ đã đối xử với tôi như vậy, vậy thì đừng trách ta độc ác, ta tuyệt đối sẽ không nhân từ, nhân từ chính là thất bại, ta muốn bọn họ hối hận vì tất cả những gì đã làm hôm nay.”

“Phong tiên sinh, đứa nhỏ này dù gì cũng là cháu của ông, ông nên nghĩ lại một chút?”

“Nếu như sinh ra loại giống Phong Khải Trạch đối nghịch với ta, thì ta không cần. Cháu nội có ích gì, khi chỉ biết đối nghịch với ta thôi.”

“Phong tiên sinh –”

“Được rồi đừng nói nữa, lập tức đi làm chuyện tôi đã giao phó cho cậu, sau khi Tạ Thiên Ngưng bị đuổi ra khỏi bệnh viện, ta không muốn có bệnh viện thứ hai tiếp nhận cô ta, chuyện này mà cậu làm không xong, vậy thì cút đi.”

“Vâng” Đường Phi gật đầu, sau đó làm việc ngay, trong lòng lại có ý nghĩ khác. Phong Gia Vinh đối với con, cháu nội mình thật vô tình, chớ nói chi người ngoài, cho nên làm việc với ông ta, vĩnh viễn không có ngày ngóc đầu lên.

Xem ra lúc đầu không nói cho ông biết Tạ Thiên Ngưng có mười tỷ là đúng, hắn phải cố gắng lấy mười tỷ này, sau đó rời khỏi Phong Gia Vinh mới được, không thì đời này cũng chỉ là một con chó giữ nhà thôi.

Đường Phi mới vừa đi, viện trưởng liền vội vàng chạy tới, sắc mặt gấp gáp, có chút hốt hoảng, cung kính nói: “Phong tiên sinh –”

Vậy mà chưa nói xong, lập tức bị Phong Gia Vinh cắt đứt: “Bớt nói nhảm đi, lập tức làm theo lời ta, đuổi Tạ Thiên Ngưng ra ngoài ngay lập tức.”

“Chuyện này — e không hay lắm.”

“Tôi nói một lần cuối cùng, lập tức đuổi cô ta đi.”

“Phong tiên sinh, cô ấy vẫn còn hôn mê, để cô ấy đi ngay như vậy, sợ rằng sẽ không tốt, chi bằng đợi cô ấy tỉnh lại, được không?” Bác sĩ vẫn tiếp tục khuyên,


The Soda Pop