XtGem Forum catalog
Em đã vui chưa, anh gục ngã rồi đó?

Em đã vui chưa, anh gục ngã rồi đó?

Tác giả: Mạc Kỳ Y

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324565

Bình chọn: 10.00/10/456 lượt.

lạ, chẳng lẽ hắn lại không cảm thấy ghen tuông sao, tôi định bụng sẽ đuổi theo kéo hắn lại, nói rằng tôi với Hạo Thiên chẳngcó gì cả, sẽ giải thích rằng do tôi bị vất ngã, là Hạo Thiên tốt bụng đưa tay ra đỡ mà thôi. Sau đó Y Thần sẽ ôm lấy tôi nói ‘Tôi tin em mà’.

Nhưng chân vừa kịp cất, Hạo Thiên đã nắm tay tôi giữ lại, tôi ngơ ngác quay lại nhìn cậu ấy. Gió thổi tới làm tóc cậu ấy bay bay, quanh đây thoang thoảng mùi hương hoa dịu nhẹ, Hạo Thiên khẽ nói:

– Tiểu Phong, chúng ta quay lại với nhau được không?

Không hiểu sao tôi lại có cảm giác khi nói câu nói ấy giọng Hạo Thiên khẽ run. Tôi ngạc nhiên ngước mắt nhìn nên, nhất thời chẳng biết nên trả lời câu hỏi đường đột này như thế nào.

Ngày trước chính cậu ấy nói chúng tôi nên dừng lại thôi, vậy mà hôm nay lại muốn cả hai quay lại từ đầu. Ngày trước có lẽ là do cậu ấy không tự chủ được mình mà nói như vậy, nhưng trong mắt tôi những lần cậu ấy không tự chủ được mình hoàn toàn rất ít, đấy là không muốn nói là chưa bao giờ cậu ấy để trái tim đi trước lí trí cả. Vậy còn bây giờ thì sao?

Tôi thiết nghĩ, dù có là gì đi chăng nữa thì cũng đâu còn quan trọng. Hạo Thiên trước đây là người tôi đã từng rất thích, nhưng người bây giờ tôi yêu lại là Y Thần. Tôi đã không còn ngốc nghếch như xưa, quả thật tình yêu rất dễ lầm tưởng và nhanh chóng phai tàn. Nhưng tôi cảm nhận được những gì con tim mình mách bảo, trái tim tôi hiện tại đập vì ai. Đã từng là Hạo Thiên. Nhưng hiện tại lại là Y Thần

Hạo Thiên lặng yên nhìn tôi chờ đợi, không phải là đang do dự duy nghĩ, mà là không biết nên nói thế nào cho phải đây. Cuối cùng, tôi quyết định sẽ nói thẳng một câu, vòng vo tam quốc không phải là cách hay, nhiều khi còn làm người nghe hiểu lầm.

Tôi trầm tĩnh nói.

– Tớ xin lỗi, nếu như chúng ta thực sự quay lại, cậu dám chắc bao nhiêu phần trăm mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn xưa. Hạo Thiên cậu rất tốt trên đời này có rất nhiều cô gái tốt bụng và đáng yêu hơn tớ nhiều.

Tôi khẽ cười, xong sau đó từ từ gỡ tay Hạo Thiên ra khỏi tay mình. Tôi thấy hàng lông mi cậu ấy khẽ run run, nhìn tôi nửa không thể tin nổi nửa bất lực tuyệt vọng.

Tôi đi tìm Y Thần, ở trong bữa tiệc, ở ngoài đại sảnh, nhà xe, nhưng tuyệt nhiên không thấy. Tôi không quen biết ai ở đây, nên cũng không tiện hỏi thăm, với lại họ chắc gì đã biết. Thế nên phải mất một lúc lâu sau tôi mới tìm thấy Y Thần. Hắn đã rời khỏi bữa tiệc tự lúc nào. Người nửa đứng nửa tựa vào chiếc xe đỗ bên ven đường. Biệt thự nhà Hạo Thiên nằm ngay gần mép biển, hắn hướng mắt ra biển, quay lưng về phía tôi, tôi chỉ nhìn thấy phía sau lưng hắn, không biết tâm trạng hiệntại với thần sắc hắn lúc này thế nào. Gió lồng lộng làm tôi thấy hơi lạnh, khẽ xo vai, tôi chần chừ không biết có nên tiến lại gần hay không, liệu hắn có giận, trách tôi?

Tôi bỗng dưng cảm thấy mình thật giống một đưa trẻ hư mắc lỗi, đang nem nép lo sợ bị bố mẹ trách phạt.

Cuối cùng, tôi vẫn quyết định tiến lại gần, đứng bên cạnh Y Thần.

– Anh đợi em có lâu không?- tôi không biết nên bắt đầu như thế nào, đành túm lấy một câu hỏi xáo rỗng này.

Y Thần có phát giác ra sự xuất hiện của tôi, nhưng không quay sang nhìn, ánh mắt nhìn xa xăm, trời hôm nay không có sao, phía trước tôi đen như mực, chỉ thi thoảng có ánh đèn cây hải đăng loé lên.

– Tìm em lâu như vậy, được xem một màn kịch hay như thế, cũng không phải là quá lỗ lắm- hắn nói, tôi không rõ vẻ mặt hắn lúc này thế nào. Nhưng trong giọng nói thể hiện rõ sự lạnh nhạt khinh bỉ.

Tôi đoán nhầm, không phải hắn không ghen, mà hắn đang rất ghen. Từ trước tới nay hắn luôn cảm thấy Hạo Thiên không vừa mắt. Tại hồi đó tôi với Hạo Thiên vô cùng tình cảm với nhau, vì Hạo Thiên mà đã một lần tôi từ chối hắn. Tôi với Hạo Thiên lại có khoảng thời gian hai năm bên nhau không quá dài nhưng cũng chẳng phải là ngắn. Hắn nghĩ rồi sẽ một ngày, tôi nhận ra rằng tình cảm dành cho hắn chỉ là ngộ nhận, tôi sẽ rời bỏ hắn mà trở lại bên Hạo Thiên

Tôi thấy cái suy nghĩ đó thật vô lí, yêu là yêu không yêu là không yêu. Đạo lí này vô cùng đơn giản nhưng không phải ai cũng có thể dễ dàng phân biệt được. Có nhiều lí do để hai người đến với nhau, nhưng cũng có không ít lí do khiến một đôi uyên ương tình cảm thắm thiết phải đau thương chia lìa.

Tôi đem mọi chuyện ra giải thích cho Y Thần nghe, cũng không hiểu tại sao mình lại như vậy, sợ hãi một điều gì đó vô thanh hư ảnh. Tôi nói hết từ việc tham ăn bị đau bụng, rồi thì phải vào nhà vệ sinh, xong sau đó tắc đường phải đi đường vòng. Vô tình gặp Hạo Thiên, bất cẩn bị ngã, sau đó Hạo Thiên đỡ lấy tôi.

Nghe có vẻ vô cùng vô lí, nhưng mọi chuyện đều là sự thật dù chỉ là một câu một chữ cũng không hề sai. Tôi ra sức nói, nhưng Y Thần lại làm như không nghe thấy gì, điệu bộ thờ ơ lãnh đạm. Tôi thấy công sức mà mình bỏ ra lại không nhận được những điều mình mong đợi. Có chút thất vọng, lại vừa tủi thân. Sau đó lại cảm thấy vô cùng tức giận, tôi mất bao nhiêu công sức để đi tìm hắn trong đông đảo quan khách, giữ người những người, vất vả kiếm tìm đảo điên, chạy ngược chạy xuôi chỉ để đi tìm hắn, chỉ muốn nó