The Soda Pop
Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!

Đúng Là Đồ Đáng Ghét – Khó Ưa Mà!!!

Tác giả: Traitimbenho

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322523

Bình chọn: 8.00/10/252 lượt.

mang ngay số tiền đến căn nhà số xx đường… nằm ở ngoại ô thành phố, nhớ chỉ đến một mình mày thôi”

Đọc xong tin nhắn, Nhất Anh không nói với ai lời nào, xách vội vali tiền ra xe, Thanh Tuấn đuổi theo sau

-Anh Nhất Anh, em đi cùng anh

-Không! Nếu bọn chúng biết chắc chắn Sumo sẽ gặp chuyện. Em ở nhà với Mỹ Vân đợi tin anh

Nhất Anh lái xe đi, Thanh Tuấn nhìn theo thầm chúc cho anh gặp nhiều may mắn. Nhất Anh lái xe thật nhanh đến địa điểm bọn chúng cần, một tiếng đồng hồ trôi qua cuối cùng Nhất Anh cũng đã đến nới. Mở cửa bước xuống xe, tiếng chuông điện thoại Nhất Anh vang lên, là số lúc nãy gọi cho Nhất Anh, Nhất Anh bình tĩnh mở máy

-Tiền bọn mày cần tao đã mang đến rồi đây, Sumo đâu? – Một tay nghe điện thoại, một tay giơ vali lên

-Đừng vội, mày đi về phía trước thấy một căn nhà, mày bước vào trong bọn tao đợi mày

Bọn chúng tắt máy, Nhất Anh đi theo sự hướng dẫn của bọn chúng, nhìn thấy căn nhà trước mắt, Nhất Anh từng bước đến gần, mở cánh cửa ra, Nhất Anh nhìn thấy Sumo vui mừng muốn chạy lại ôm lấy Sumo nhưng bị hai tên to con chặn lại

-Ba…ba…con sợ

-Sumo ngoan đừng sợ, có ba ở đây – Đưa mắt nhìn về tên đang ngồi chỉnh chiệm trên ghế, Nhất Anh nói – Tiền bọn bây cần tao đã mang đến, mau thả Sumo ra

Bộp…bộp…tiếng vỗ tay từ phía đằng sau, Nhất Anh quay người lại ngỡ ngàng

-Là anh làm ra chuyện này sao?

-Phải chính là tao, cái tao cần không phải tiền mà là mạng của mày….mày nghe rõ chưa? Chính mày đã cướp đi con của tao và cả vợ của tao, chẳng phải tao đã nói với mày tao sẽ lấy lại tất cả bằng mọi giá sao haha… – Quốc Hùng tiến sát Nhất Anh nói, tên đang ngồi trên ghế nhìn Nhất Anh ra vẻ thích thú

-Anh bị điên sao? Anh biết anh đang làm cái gì không hả? Anh làm vậy Sumo sẽ sợ anh đấy…biết không hả? – Nhất Anh hét

-Sumo sẽ không sợ ba của nó đâu – Quốc Hùng đến lại bế Sumo nhưng bị nó đẩy ra, nó chạy đến chỗ của Nhất Anh

-Ba…mình về nhà đi, con không thích ở đây, con sợ…huhu

-Sumo ngoan, có ba ở đây…con đừng sợ – Nhất Anh ôm lấy Sumo, xoa đầu thằng nhóc, Quốc Hùng nhìn thấy thế ghen tức, kéo Sumo về phía mình

-Ba…ba…huhu

-Quốc Hùng anh điên rồi

-Phải tao đang điên đấy – Quốc Hùng nhìn Sumo – Sumo ngoan, ba mới chính là ba của con

-Không phải, chú là người xấu con ghét chú, mau thả con ra, ba…ba…

-Anh nghe Sumo nói gì không hả? Nếu anh còn tiếp tục thì Sumo chẳng những ghét anh mà có lẽ cả đời này anh cũng đừng mong Sumo gọi một tiếng ba

-Cũng tại mày mà ra

Quốc Hùng giao Sumo ột tên đứng gần đó, tiến đến đánh vào bụng Nhất Anh, Nhất Anh khuỵ người xuống, chiếc điện thoại Nhất Anh rơi ra ngoài vừa lúc Thiên Vũ gọi đến. Quốc Hùng cầm lấy điện thoại, nhìn dòng chữ “Tên đáng ghét”, nhếch mép, Quốc Hùng bấm nghe

-Nhất Anh chuẩn bị xong chưa? Bin đang trên đường đến đón Nhất Anh đây, chắc chắn Nhất Anh sẽ bất ngờ lắm hihi

-Nhưng đáng tiếc nó không còn mạng để về gặp mày nữa đâu

Quốc Hùng tắt máy cùng lúc nụ cười trên môi của Thiên Vũ cũng tắt đi, tay bấm lại số Nhất Anh nhưng không gọi được, lo lắng và hoảng sợ đan xen vào tâm trạng của Thiên Vũ lúc này…. Thiên Vũ chạy vội đến nhà của Nhất Anh xem chuyện gì đã xảy ra.

Quốc Hùng nắm lấy cổ áo của Nhất Anh, nói

-Tao sẽ nhanh chóng ày đi gặp diêm vương thôi, không đau đớn đâu – Bỏ Nhất Anh ra, Quốc Hùng lôi khẩu súng trên tay dí sát vào đầu Nhất Anh

-Ba..ba…huhu – Sumo khóc lớn

-Sumo đừng sợ có ba đây

-Chú mau thả ba con ra, con ghét chú….huhu, con ghét chú…

Tiếng khóc của Sumo làm lòng Quốc Hùng ứa nghẹn, đôi mắt nhìn về phía đứa con trai thơ dại, nó đang khóc….Quốc Hùng tự hỏi mình đang làm chuyện gì thế này? Làm cho đứa con trai chưa nhận ra ba nó đã ghét bỏ ba nó rồi sao? Đôi tay run run, Quốc Hùng buông khẩu súng xuống

-Tôi thua rồi…mau thả hai người này ra đi. Hãy giúp tôi chăm sóc Sumo và Mỹ Vân

-Anh…

-Tôi xin lỗi! Anh giúp tôi chứ

-Không! Tôi biết anh vẫn còn rất yêu Mỹ Vân, tôi và cô ấy chẳng có tình cảm gì cả, Sumo chính là con của anh chính vì thế anh hãy tự mình chăm sóc lấy họ. Tôi biết anh có nỗi khổ riêng nên mới rời xa họ, hãy nói cho họ biết….

-Tôi…cám ơn anh. Các người mau thả họ ra đi

-Dễ thế sao? – Tên ngồi nghế đứng lên đi lại gần họ

-Thái, mày nói thế là thế nào? – Quốc Hùng

-Tao nói không dễ thế mày có nghe không? – Tên đó cầm khúc gỗ dập vào người Quốc Hùng, Quốc Hùng khuỵ ngã

-Anh có sao không? Các người muốn gì mau thả bọn tao ra – Nhất Anh đỡ Quốc Hùng đứng dậy

-Ba…ba… – Sumo khóc lớn

-Dán miệng thằng nhỏ lại cho tao

-Bọn bây không được làm thế! – Quốc Hùng yếu ớt

-Mày nghĩ mày có thể sao? Haha

-Các người muốn gì, tiền chứ gì….đây…mau thả chúng tôi ra – Nhất Anh

-Tiền anh cần nhưng mà…em anh cũng cần – Tên biến thái vuốt má Nhất Anh, Nhất anh liền hất tay hắn ra, hắn thích thú cười nham nhỡ – Nếu em chịu đi theo anh, anh hứa sẽ cưng chìu em hết lòng

Phun nước bọt vào mặt hắn, Nhất Anh nói

-Tao thà chết chứ không theo cái lũ của bọn mày

-Được lắm, rượu mời không uống cưng muốn uống rượu phạt chứ gì? – Hắn ta quay sang bọn đàn em – Mau trói cả hai lại cho tao

-Còn thằng nhóc này tính sao đ